Chương 5

【Đỗ sư tỷ đúng là con giun trong bụng ta mà!】Mạc Cửu Vi kinh hỉ.

Đỗ Nguyệt: ...

Nàng ấy cười khổ cho Mạc Cửu Vi uống sữa, Mạc Cửu Vi nheo mắt vui vẻ uống.

"Tiểu bảo bối, chúng ta vẫn chưa đặt tên cho muội, muội muốn tên gì nào?" Đỗ Nguyệt đặt bát xuống, mỉm cười hỏi.

"Gọi là Tiểu Dao đi, theo họ ta, Lưu Dao Dao thì sao?" Lưu lão đầu cười mỉm tiến lại gần.

【Không muốn! Ta muốn tên là Mạc Cửu Vi!】

Mạc Cửu Vi giãy giụa chống cự.

"Nhìn bộ dạng của con bé, hình như là không vui rồi." Trần sư tỷ cười nói, "Ta lại thấy tiểu cô nương này rất có duyên với Tiên Lai Tông chúng ta, không bằng cứ theo họ của khai sơn sư tổ đi -- họ Mạc ấy."

【A? Trùng hợp như vậy sao? Vậy thì tốt quá, họ Mạc đi!】

"Họ Mạc cũng tốt." Lưu lão đầu giả vờ suy nghĩ, sau đó cố ý nói: "Còn về tên, ngày nhặt được con bé là ngày mùng chín tháng chạp, không bằng cứ gọi là Mạc Cửu... Dao đi?"

Mọi người trong Tiên Lai Tông lặng lẽ nhìn ông ấy một cái --

Ông cứ việc bịa đi!

Hôm nay rõ ràng là ngày 11 tháng chạp, mùng chín cái gì chứ!

Không còn cách nào khác, vừa muốn đặt tên theo ý của nàng, lại vừa không thể để lộ việc bọn họ có thể nghe thấy tiếng lòng của nàng, chỉ có thể cưỡng ép "trùng hợp" như vậy thôi.

【Không muốn Cửu Dao, muốn Cửu Vi!】Tiếp tục giãy giụa.

Một nam tu tuấn tú mỉm cười nói: "Tiểu sư muội xinh đẹp đáng yêu, giống với hoa Minh Vi mà ta nhìn thấy hơn một tháng trước, không bằng... cứ gọi là Cửu Vi đi."

【Oa, đúng đúng đúng, chính là Cửu Vi!】

Mạc Cửu Vi hài lòng, cuối cùng cũng không giãy giụa nữa.

"Nếu đã như vậy, vậy thì gọi là Mạc Cửu Vi đi." Lưu lão đầu mỉm cười gật đầu.

"Tên hay lắm."

"Cửu Vi, sau này muội sẽ tên là Cửu Vi đấy."

Mọi người nói với nhau một hồi, đều vây quanh Mạc Cửu Vi, nhìn nàng với ánh mắt cưng chiều.

【Được rồi, nhiều người quá... đều không quen biết.】Mạc Cửu Vi cố gắng nhận diện khuôn mặt của mọi người.

Không biết Tiên Lai Tông có bao nhiêu người, nhưng lúc này trong phòng có hơn mười người, đều đang vây quanh giường của Mạc Cửu Vi.

"Cửu Vi, ta là Lưu Phong, Lưu sư thúc của con." Lưu lão đầu ánh mắt lóe lên, cười nói.

【Ta nhớ rồi, chính là ông đã cứu ta về... Nhưng mà lão đầu, ông lớn tuổi như vậy rồi mà tu vi mới chỉ có Trúc Cơ hậu kỳ thôi sao? Rõ ràng thiên tư cũng không tệ mà!】

【Chờ đã, không lẽ ông lại mang trong mình tiên tủy mà không biết? Vậy thì thật là lãng phí tuổi trời ban cho rồi!】

Lưu Phong sững sờ.

Cái gì cơ? Tiên tủy? Ta?

Những người khác cũng kinh ngạc nhìn ông ấy, vẻ mặt bán tín bán nghi.

"Khụ, Cửu Vi sư muội, ta là Dịch Hành Vân sư huynh của muội." Nam tu tuấn tú đưa ra ý kiến gọi là Cửu Vi tiến lên, cười nói.

Dịch Hành Vân có ngoại hình rất nổi bật, phong thái thanh cao, dù cho mặc trên người bộ quần áo cũ kỹ cũng không thể che đi ánh hào quang của hắn.

【Dịch sư huynh chắc là người tuấn tú nhất Tiên Lai Tông rồi, chỉ là cách ăn mặc này thật sự là quá đỗi giản dị... Còn có tu vi này nữa, thật sự là không nỡ nhìn.】

Mạc Cửu Vi lắc đầu trong lòng.

Dịch Hành Vân suýt chút nữa thì không giữ nổi vẻ mặt --

Hắn bị chê sao?

Tiếp đó, những người khác cũng lần lượt tiến lên giới thiệu bản thân, người thì nghiêm túc, người thì cười cười.

【Đỗ Nguyệt sư tỷ sao, ta quen rồi! Là người ôm ta lâu nhất, vừa dịu dàng lại tốt bụng nữa chứ.】

Nụ cười của Đỗ Nguyệt đang dần sâu hơn, bỗng chốc cứng lại --

【Không biết tên tra nam kia nghĩ thế nào nữa, lại dám "cắm sừng" tỷ ấy, còn lừa cả tình lẫn tiền! Thật là tức chết mà!】

Tra nam? Cắm sừng? Lừa tình lừa tiền?

Cắm sừng ai?

Ta sao?

【Kỷ Thanh Thanh sư tỷ trước kia gia cảnh chắc chắn là rất khá giả, chiếc áo choàng đang được quấn trên người ta là của tỷ ấy đấy, thanh kiếm bên người tỷ ấy chất liệu cũng không tệ, nếu ta rèn lại một lần nữa thì giá trị chắc chắn có thể tăng lên gấp mười lần.】