Chương 3: Nhiệm vụ

Phó Thăng Đình cũng là ma nên biết linh hồn của gã là dơ bẩn, là tà ác. Quan trọng hơn là nếu để cho gã bò trở về, thanh niên yếu ớt đó sẽ mất mạng.

Lúc còn sống Phó Thăng Đình ghét nhất là đàn ông sử dụng bạo lực gia đình, hơn nữa anh không phải người của thế giới này. Tuy rằng anh chết đã lâu, nhưng chẳng biết vì sao linh hồn không nhanh chóng tan biến như những người khác.

Bởi vì linh hồn của anh có thể tự do xuyên qua thời không khác nhau, cho nên trong lúc vô tình anh đi tới nơi này.

Nếu đã để anh gặp phải loại người đáng ghét như vậy, anh không thể ngồi yên mặc kệ được. Anh quyết định giúp đỡ thanh niên bị bạo hành kia một chút.

Anh bóp chặt linh hồn Phó Sinh Đình, ý đồ kéo dài thời gian.

Phó Sinh Đình thấy thế sửng sốt một chút, sau đó hai mắt đỏ ngầu đánh nhau với anh. Hai người đánh từ trên tường tới xuống mặt đất, rõ ràng là căn phòng đầy người, lại không ai nhìn thấy bọn họ.

Phó Sinh Đình cuồng bạo lực này không thể nghi ngờ là tà ác, bởi vậy sức lực rất mạnh.

Chẳng qua động tác của gã không cẩn thận, đẩy mạnh, trực tiếp đẩy Phó Thăng Đình tinh thần trọng nghĩa lên giường.

Ngay khi Phó Thăng Đình bị hút vào trong cơ thể, anh nhìn thấy Phó Sinh Đình tà ác kêu rên không ngừng biến mất ở bên giường bệnh.

Ngay sau đó anh bắt đầu trở nên càng ngày càng buồn ngủ, hơn nữa chậm rãi hòa thành một thể với cơ thể này.

Đến tận khi anh xác nhận Phó Sinh Đình tà ác kia rốt cuộc không trở về được nữa, mới nặng nề nhắm mắt lại.

Anh nghĩ, thanh niên đáng thương kia hẳn là được cứu rồi chứ?

Phó Thăng Đình tỉnh lại thì bên người vây đầy áo blouse trắng, vốn anh còn tưởng rằng mình cũng tan biến rồi.

Nhưng mà bây giờ chẳng những anh còn sống, còn loáng thoáng có một số ký ức của nguyên chủ.

Càng làm cho anh khϊếp sợ hơn là trong đầu dĩ nhiên xuất hiện giọng nói máy móc điện tử.

"Chúc mừng ký chủ sống trở lại thế giới vốn thuộc về mình, tôi là hệ thống Tiểu Ái của anh."

Phó Thăng Đình có hơi hoang mang, nhưng cũng may anh có nghe qua cái từ hệ thống này rồi.

"Mày nói đây là thế giới của tao?"

Tiểu Ái kể cho Phó Thăng Đình toàn bộ nguyên nhân hậu quả.

Thì ra Phó Thăng Đình mới là chủ nhân thật sự của cơ thể này, nguyên chủ Phó Sinh Đình sinh ra nghèo khó, lớn lên trong gia đình bạo lực, mẹ kế thường xuyên ngược đãi gã, chôn xuống bóng ma không nhỏ trong lòng gã.

7 tuổi năm ấy nguyên chủ Phó Sinh Đình suýt chút nữa bị mẹ kế đánh chết, lại ngoài ý muốn chiếm được một hệ thống tráo đổi thân phận.

Trong số những gia đình hình phúc trong các thời không, nguyên chủ Phó Sinh Đình đã lựa chọn người cùng họ cùng tên với mình - Phó Thăng Đình.

Đơn giản vì gia cảnh của Phó Thăng Đình giàu có, là con trai của nhà giàu nhất hành tinh Đế Tinh.

Từ đó về sau, nguyên chủ Phó Sinh Đình mang theo hệ thống của mình chiếm lấy cơ thể vốn thuộc về Phó Thăng Đình.

Tất cả ký ức vốn có của Phó Thăng Đình trước 7 tuổi bị xóa bỏ, thay thế nguyên chủ Phó Sinh Đình thừa nhận tuổi thơ bất hạnh.

Nhưng cho dù là như vậy, Phó Thăng Đình lại thi đậu đại học hàng đầu trong nước, thành lập công ty của mình, trở thành ông chủ công ty niêm yết.

Chỉ tiếc anh chưa đến 30 tuổi đã chết bởi tai nạn xe, sau khi chết vẫn lấy hình thái linh hồn lang thang khắp nơi, không ngờ tới lại ngoài ý muốn trở lại thế giới vốn nên thuộc về mình.

Hệ thống tráo đổi thân phận đưa cho nguyên chủ Phó Sinh Đình nhiệm vụ rất tàn ác, là để cho gã chinh phục Dung Giản - vợ tương lai của Phó Thăng Đình bằng bạo lực.

Khiến Dung Giản yêu Phó Sinh Đình trong khi chịu đựng bạo lực và hành hạ.

Nếu như chinh phục thành công, nguyên chủ Phó Sinh Đình sẽ thay thế Phó Thăng Đình vĩnh viễn ở lại thế giới này.

Hơn nữa Phó Thăng Đình bị đổi cũng sẽ bị hệ thống xóa bỏ.

Rõ ràng, nguyên chủ Phó Sinh Đình sử dụng bạo lực hoàn toàn không thể khiến Dung Giản có thể sinh ra tí tình cảm nào với gã.

Bởi vậy nguyên chủ Phó Sinh Đình bị chính hệ thống của mình loại bỏ một cách tàn nhẫn.

Mà hiện tại hệ thống Tiểu Ái đã xóa sổ hệ thống tráo đổi thân phận của nguyên chủ Phó Sinh Đình.

Bởi vì hệ thống đó hệ thống hắc ám, thuộc về hệ thống phản nhân loại.

Nó làm xong chuyện xấu còn muốn chạy, bị Tiểu Ái tuần tra đến đây bắt ngay tại chỗ.

Phó Thăng Đình nghe hồi lâu, như lọt vào sương mù, nhưng mà có một việc cuối cùng anh nghe hiểu.

Thanh niên bị nguyên chủ Phó Sinh Đình bạo lực gia đình hóa ra là vợ tương lai của anh.

Anh hối hận vì đã không tự tay xé xác tên súc sinh đó.

Chẳng trách lúc Dung Giản nói chuyện với nguyên chủ, anh lại đau lòng cho Dung Giản như vậy.

Thì ra giữa anh và Dung Giản còn có duyên phận kỳ diệu như vậy tồn tại.

Nghĩ vậy, Phó Thăng Đình hỏi: "Vậy nhiệm vụ của tao là gì?"

Tiểu Ái nghiêm túc trả lời: "Chinh phục Dung Giản, làm cho cậu ấy yêu anh."

Phó Thăng Đình không nói gì, trực tiếp ấn nút màu đỏ viết "khiếu nại" trên thân máy củaTiểu Ái.

"Giời ơi, ký chủ, anh làm gì vậy?"

Tiểu Ái nhanh chóng trốn sang một bên.

Phó Thăng Đình miệt mài bấn, nhất định phải được mới thôi.

Anh đoán phản ứng này của Tiểu Ái nhất định là hệ thống chính quy, anh muốn khiếu nại.

"Rõ ràng tao và Dung Giản mới là người bị hại, bị cái hệ thống xấu xa mấy người không coi chừng hãm hại, bây giờ còn bảo tao chinh phục Dung Giản, chưa từng thấy ai bắt nạt người khác như mấy người."

Tiểu Ái khóc thút thít nói: "Chinh phục có tốt có xấu, cũng đâu phải bảo anh chinh phục bằng bạo lực?"

Phó Thăng Đình hợp tình hợp lý nói: "Chỉ cần là chinh phục, là có mục đích rồi. Tao là người chồng trên danh nghĩa của cậu ấy, tao sẵn sàng chăm sóc cậu ấy, không cho cậu ấy lại bị tổn thương. Về phần chuyện tình cảm, cần phải đối xử bằng sự chân thành, tương lai có thể nảy sinh ra tình cảm hay không, đó là chuyện giữa bọn tao, mấy người tham dự vào sẽ biến chất."

Nói xong, anh lại nhấn nút khiếu nại trên người Tiểu Ái.

Tiểu Ái cũng không biết là bị suy nghĩ của Phó Thăng Đình làm cảm động khóc, hay là quá sợ Phó Thăng Đình khiếu nại.

Khu vực này vốn dĩ nằm dưới sự kiểm soát của nó, nếu xảy ra chuyện như thế này thì luôn là do nó lơ là nhiệm vụ, nếu tố cáo và cấp trên phát hiện sẽ bị trừng phạt nặng nề.

Nghĩ tới đây, Tiểu Ái dùng giọng ấm ức hỏi: "Tôi có thể bồi thường cho ký chủ, hơn nữa không cần anh làm nhiệm vụ."

"Như này còn tạm được." Phó Thăng Đình tạm thời dừng nhấn: "Tao sẽ làm cho Dung Giản càng ngày càng tốt hơn, giúp cậu ấy tìm lại tự tin, để cậu ấy một lần nữa theo đuổi hạnh phúc thuộc về cậu ấy. Đến lúc đó tùy vào tình hình mày giúp đỡ tao là được."

Tiểu Ái vâng một tiếng thật dài: "Ký chủ, nếu như anh muốn giúp Dung Giản mở ra chương mới của cuộc đời, tôi có thể mở ra nhiệm vụ giúp đỡ cuộc đời. Như vậy lúc chúng ta làm nhiệm vụ, tôi vừa có thể bồi thường anh nhiều hơn, vừa không tính là vô cớ lãng phí tài nguyên, lại càng không cần lo lắng sau này bị tuần tra kiểm tra ra là gian lận."

Phó Thăng Đình nheo mắt, có vẻ như đang cân nhắc tính khả thi của chuyện này.