Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Được Cường Xà Nuôi Dưỡng

Chương 31

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sơ Niệm phá lên cười.

Con rắn lớn đáng sợ như này vậy mà lại có bộ mặt ngốc nghếch như vậy.

Bọn họ ở trong hang hai ngày, dáng vẻ nôn nóng, bồn chồn của rắn lớn cuối cùng cũng trở về trạng thái bình thường.

Khi Sơ Niệm đang nằm dài ở cửa hang vào buổi sáng, nhìn khung cảnh yên bình và xa xăm dưới núi, cô chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo.

Cô muốn một lần nữa xuống núi để đi xem xét một chút.

Nếu nói lần trước là một lần trốn chạy vội vàng, thì lần này, Sơ Niệm không có chút vội vã nào, vô cùng thong dong.

Cô nhét hết lông vũ vào ba lô, đi đến hang nhỏ bên cạnh, rót đầy một túi nước, mang theo một ít hoa quả mà rắn lớn đã hái cho cô lúc sáng.

Ngoài ra, thứ không thể thiếu là cuốn sổ tay, trên đó có bản đồ vẽ tay của cô.

Các chỉ dẫn đều được Sơ Niệm đánh dấu trên bản đồ, các tuyến đường chính xác cũng đã được Sơ Niệm tô đậm, miễn là la bàn không chỉ sai hướng, thì cô vẫn có thể đi ra ngoài.

Sau khi khoác ba lô, cô đi ra cửa hang, lấy viên dạ minh châu đặt đối xứng với cỏ phát sáng. Viên dạ minh châu này tuy không lớn nhưng lại là viên sáng nhất trong tất cả các viên dạ minh châu, đủ để chiếu sáng một mảnh nhỏ trong bóng tối, giống như một chiếc đèn pin nhỏ.

Khi cô đang chuẩn bị đồ, con rắn lớn như thường lệ uể oải nhìn cô đi đi lại lại, một chốc lại đi đâu đó, giống như một người đang quan sát con thú nhỏ của mình, để mặc cho con thú nhỏ hoạt động, miễn là nằm trong phạm vi an toàn.

Cuối cùng thì cũng chuẩn bị đồ xong, dưới sự giám sát của rắn lớn, Sơ Niệm chậm rãi bước ra khỏi miệng hang.

Sơ Niệm không biết cái hang này có phải là cái duy nhất kết nối với thế giới bên ngoài hay không, nhưng nó là con đường duy nhất để ra thế giới bên ngoài mà cô tìm được.

Nhìn thấy cô ra khỏi của hang, rắn lớn cũng đi theo.

Sơ Niệm dừng lại, rắn lớn cũng dừng lại.

Sau một vài lần thử, Sơ Niệm phát hiện ra rằng rắn lớn không ngăn cản cô mà dường như chỉ muốn đi theo cô.

Sơ Niệm dần dần trở nên can đảm hơn, không còn vừa đi vừa quay đầu nhìn lại, cô đẩy nhanh tốc độ bước đi.

Tại ngã ba đường, khi Sơ Niệm chuẩn bị rẽ vào một con đường, rắn lớn lại dùng đuôi kéo cô vào một con đường khác trên ngã ba.

Dường như nó muốn cô đi con đường này.

Con đường mà rắn lớn chỉ không được đánh dấu trong bản đồ của cô, lối rẽ này cô chưa từng đi qua.

Lúc đầu, cô không biết hang trong ngọn núi này lớn đến mức nào, nhưng thực sự trong đó có rất nhiều ngã rẽ. Nó không giống như được hình thành một cách tự nhiên mà có vẻ như nó đã được hình thành theo thời gian.

Lần đầu tiên khi cô bỏ chạy, thường đi vào con đường ngõ cụt, rồi lại đi con đường vô ích, hao tốn sức lực một cách vô ích.

Bây giờ rắn lớn lại giục cô đi đến ngã rẽ khác, Sơ Niệm do dự không biết có nên đi vào hay không.

Nhưng suy nghĩ lại, nếu cô đi sai, vấn đề lớn nhất sẽ chỉ là quay lại đi đường cũ, và sau đó cô sẽ không nghe lời của rắn lớn nữa.

Cô chỉ cho rắn lớn một cơ hội duy nhất.

Sơ Niệm vẽ một mũi tên nhỏ dài lên bản đồ, đại diện cho hướng đi mà rắn lớn chỉ.

Đi dọc theo lối rẽ mà rắn lớn chỉ, Sơ Niệm kinh ngạc phát hiện cuối cùng con đường này cũng gặp lại con đường trong bản đồ mà cô vẽ, hơn nữa còn gần hơn con đường quanh co của cô rất nhiều.

Dưới sự chỉ đường của rắn lớn, Sơ Niệm nhanh chóng đi đến cửa hang.

Sau khi đến cửa hang, con rắn lớn lại lười biếng cuộn mình trên cây cao, để mặc cho Sơ Niệm di chuyển xung quanh.

Sơ Niệm từng quan sát ở cửa hang, môi trường địa lý ở đây rất phức tạp, vừa có núi vừa có nước, cô phỏng đoán có thể có thác nước ở phía sau núi.
« Chương TrướcChương Tiếp »