Chương 38

Tiêu Như Hi lấy ra nhìn một chút, liền thả trở về, cảm ơn nói: "Tô tam tiểu thư có lòng.

Một chút tâm ý. "Tô Tâm U trong mắt lộ rõ vẻ đắc ý, rõ ràng tự mình cảm giác tốt đẹp, nàng chuyển đề tài," Ta thật sự tò mò, trong hộp quà của tỷ tỷ rốt cuộc chứa cái gì?

Tô Niên Niên cong môi, ngữ khí rộng lượng: "Mọi người đã muốn xem thì xem cũng không sao, chỉ là đừng dọa các ngươi.

Lời này rơi ở phía trước, mọi người càng thêm tò mò bên trong đồ vật, nín thở nhìn Tiêu Như Hi mở hộp gấm ra.

Oa! "Như Tô Niên Niên sở liệu, Tiêu Như Hi phát ra một tiếng thán phục," Niên Niên, ngươi cũng quá hiểu ta đi!

Tiêu Như Hi lập tức cầm dao găm lên bưng xem.

Dao găm kia chế tạo cho Ô Kim, trên thân đao có khắc hoa văn quấn cành tinh xảo, nhu hòa sự rét lạnh của lưỡi đao. Cán là gỗ lim tơ vàng làm ra, kiên cố lại chống phân hủy, bên trong khảm một viên ngọc thạch màu xanh sẫm.

Cấu tạo hình giọt nước tinh khiết, tỉ lệ hoàn mỹ, vung lên nhất định là tương đối thuận tay.

Mọi người nhìn chủy thủ kia, cả kinh nói không ra lời.

Làm gì có người sinh nhật đưa dao găm? Càng kỳ quái chính là, thọ tinh còn vui vẻ như vậy?

Đừng luận hạ lễ này có hợp tình hợp lý hay không, phản ứng của bản thân Tiêu Như Hi đủ để chứng minh, chủy thủ so với trâm cài kia hợp tâm ý nàng hơn nhiều!

Mặt Tiêu Như Kiều trầm xuống: "Tô Niên Niên, nếu phụ hoàng biết việc này, chỉ sợ sẽ hỏi tội ngươi.

Tiêu Như Hi có chút mất hứng: "Nhìn cũng nhìn, các ngươi hôm nay đang ngồi người, cũng không cho phép nói cho phụ hoàng!"

Người ở đây có thể nhìn thấy Hoàng thượng, một tay liền đếm được. Lời này rõ ràng là nói với Tiêu Như Kiều.

Tiêu Như Kiều còn muốn nói cái gì, lại bị Tô Tâm U giữ chặt vạt áo.

Mẫu phi nói, Tô Tâm U là tài nữ nổi danh, đối nhân xử thế khéo đưa đẩy nhẵn nhụi, vừa vặn có thể mài giũa sự nuông chiều của nàng, cho nên Tiêu Như Kiều mới thường xuyên mang theo nàng.

Cô nhíu nhíu mày, không nói nữa.

Bên kia, Tiêu Như Hi vui mừng hớn hở bảo cung nhân cất kỹ lễ vật, nói vài lời, sai người truyền bữa.

Thất muội qua sinh nhật này là mười lăm rồi phải không?

Sắc mặt Tiêu Nam lộ rõ vẻ ôn nhu: "Có nam tử nào vừa ý không?

Nói đến đây, Tiêu Như Hi có chút ngượng ngùng, ấp úng nói: "Còn chưa có đâu.

Vậy công chúa cần phải học Tô đại tiểu thư. "Một nữ tử bên cạnh che mặt nở nụ cười.

Tô Niên Niên giương mắt lạnh như băng nhìn lại.

Tạ Thu Tuệ nói: "Tam công chúa không biết, nghe đồn Tô tiểu thư trước đó vài ngày mang về phủ một nam tử, liền an trí ở lâm viện, nghĩ đến là muốn noi theo Thanh Hà công chúa trước kia, nuôi cấp trên."

Tạ tiểu thư nghe gió như vậy chính là mưa, nói vậy Tạ gia gia phong cũng là như thế. "Tô Niên Niên buông đũa, lúc này phản bác. "Bịa đặt một cái miệng, nếu ngày mai truyền ra ngươi là Tạ phu nhân cùng người khác sinh con riêng, ngươi như thế nào biện giải?"

Tạ Thu Tuệ xanh mặt.

Tiêu Như Kiều tiếp lời, cười nhạo nói: "Thu Tuệ cũng nói đây là lời đồn đãi, nếu lời nói là giả, ngươi gấp cái gì?"

Đám người kia phát ra tiếng cười trầm thấp, thanh âm không lớn, lại chói tai đến cực điểm.

Giang Vân Tang tức giận, vừa muốn nói, lại bị Tô Niên Niên ngăn chặn tay.

Giang Vân Tang mím môi, quay đầu nhìn cô, chỉ thấy cô không nhanh không chậm mở miệng.

Tam công chúa. "Bên môi Tô Niên Niên hiện ra nụ cười vô tội, ánh mắt rơi vào khuôn mặt đắc ý của Tạ Thu Tuệ - -

"Chó cắn ngươi không vội?"