Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Giả Làm Alpha Thì Bị Kẻ Thù Phát Hiện

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chu Nghĩa Giác từ trong ống giấy rút ra mấy tờ khăn giấy, lau chùi bọt nước trên người, nâng cánh tay lên ngửi mùi nách nặng nhất, còn lưu lại mùi bạc hà thơm ngát rất nhạt, nhưng không nặng, chỉ cần không lại gần, gần như không ngửi thấy.

Chu Nghĩa Giác ném khăn giấy vào thùng rác, mặc đồng phục học sinh, nhíu mày cài cúc áo, nhìn vào gương một lần nữa bày ra vẻ mặt hung ác.

"Xoẹt." Cửa toilet đột nhiên bị người khác mở ra từ bên ngoài.

Hô hấp của Chu Nghĩa Giác bất động, người tiến vào là Alpha, còn là Alpha siêu cường, mặc dù cậu dùng chất ức chế ngăn cản kỳ động dục, nhưng vì chất ức chế vừa mới tiêm, nên đối với hơi thở của Alpha vẫn rất mẫn cảm, đây cũng là một trong những nguyên nhân cậu tiêm xong chất ức chế mà không lập tức rời đi.

Hầu kết Chu Nghĩa Giác lăn lộn, suy nghĩ bay loạn.

Làm sao đây?

Hắn ta có để ý mùi bạc hà còn sót lại trong không khí không? Có thể vì vậy mà đoán cậu là Omega hay không? Trong sách giáo khoa nói, Alpha đối với khí tức của Omega cực kì mẫn cảm, nhưng rốt cuộc mẫn cảm tới mức nào, cậu cũng không rõ ràng lắm.

Tuy rằng người bạn tốt Beta duy nhất của cậu từng cầm sách giáo khoa chỉ vào đoạn giới thiệu kia hỏi cậu, nhưng làm sao cậu biết được?

Cậu chỉ là Alpha giả mà thôi.

Một tin tức tố Alpha cực kỳ bá đạo cường hãn, cùng một tin tức tố Omega vừa tiêm thuốc ức chế, thân thể vô lực còn có chút suy yếu một mình một phòng, nguy hiểm trong đó có thể tưởng tượng được. Nhưng hiện tại cậu không thể động, chuyện cậu ngụy trang thành Alpha ở trường học, tuyệt đối không thể tiết lộ, nếu không trường học nhất định sẽ cưỡng chế cậu chuyển từ chuyên ngành cơ giáp sang chuyên ngành đòi hỏi cả trí óc lẫn thể lực như dược sĩ, cho dù cậu sinh viên chuyên ngành cơ giáp mạnh thứ 2 ở học viện Lai Khải Mạn chỉ sau Lục Trì Châu.

Omega quá ít, phần trời sinh nhu nhược, vì duy trì nòi cho nhân loại, quốc gia ban hành hơn một ngàn điều lệ pháp luật bảo vệ Omega, nhưng đồng thời cũng tước bỏ rất nhiều quyền lựa chọn của Omega, tỷ như, Omega không thể tham dự các bài tập vận hành cơ khí.

Nguyên nhân thứ nhất là để tránh Omega đột nhiên động dục, ảnh hưởng chiến binh Alpha, tạo thành hỗn loạn, thứ hai, bảo vệ Omega yếu đuối.

Vì sự vĩnh cửu của nhân loại.

Kệ mẹ vĩnh cửu.

Lão tử chỉ muốn sống tự do.

Nếu như cậu sinh ra ở thời đại này, có lẽ dưới ảnh hưởng vô tri vô giác, cậu sẽ nhận thức mình với tư cách Omega, nhưng cậu không phải, cậu chỉ là một thẳng nam từ địa cầu xuyên đến vũ trụ này, thân thể mười tám tuổi, linh hồn thẳng nam ung thư ba mươi tuổi.

Sinh con gì gì đó, Chu Nghĩa Giác cự tuyệt.

Dù là đời này không có cách nào cưới một cô gái xinh đẹp làm vợ, hưởng thụ sự vui vẻ khi làm cha, cậu cũng kiên quyết không nguyện ý thuận theo sứ mệnh củaOmega.

Tiếng bước chân phía sau tới gần, động tác cài nút của Chu Nghĩa Giác vẫn không thay đổi, mồ hôi trên trán vừa lau lại lần nữa toát ra, lòng bàn tay cũng bởi vì khẩn trương mà ẩm ướt dính dính.

Rốt cuộc là ai vào đây?

Cậu có thể trực tiếp xông ra hay không?

Nếu không, trực tiếp gϊếŧ người diệt khẩu thì sao.

"Nhường một chút, cám ơn." Giọng nam trầm gợi cảm vừa êm tai vừa dễ nghe từ phía sau vang lên.

Chu Nghĩa Giác ngẩn người một cái, sau đó nhìn qua gương thấy rõ người phía sau......

Hay là trực tiếp gϊếŧ người diệt khẩu đi.

"Tôi biết khuôn mặt tôi rất đẹp trai, nhưng chúng ta đều là A, thích tôi thì không có kết quả." Lục Trì Châu nhếch môi cười, nụ cười kia làm đau mắt Chu Nghĩa Giác, cậu tức muốn chết, giống như một con mèo hoang nhỏ bị giẫm đau chân, hung tợn trừng Lục Trì Châu, "Cậu đẹp trai cái rắm."

"Tôi có thể hiểu là, cậu đang ghen tị." Lục Trì Châu tiếp tục cười.

Hắn cười càng vui vẻ, Chu Nghĩa Giác càng tức giận.

Chu Nghĩa Giác càng tức giận, hắn lại càng cười vui vẻ.

Vòng luẩn quẩn.

Nhưng Chu Nghĩa Giác ở trước mặt Lục Trì Châu, không khống chế được tính tình nóng nảy của mình, quá hận, tên hỗn đản này có được tất cả những gì cậu tha thiết ước mơ, Alpha tinh thần lực siêu cấp S, bộ dạng đẹp trai, màu da khỏe mạnh, tỉ lệ dáng người hoàn mỹ, cơ bụng tám múi...... Không chỉ như thế, Lục Trì Châu bất kể là thành tích chuyên ngành hay là thành tích chiến đấu mô phỏng cơ giáp, đều là hạng nhất áp đảo, gắt gao đặt cậu ở vị trí thứ hai.

Chu Nghĩa Giác từ nhỏ chính là thiên tài, học cái gì cũng rất nhanh, sau khi xuyên đến thế giới này đương nhiên cũng không ngoại lệ, mãi cho đến khi vào học viện Lai Khải Mạn, trước khi gặp Lục Trì Châu, cậu hoàn toàn xứng đáng danh hiệu đệ nhất, là con trai nhà người ta.

Thế nhưng, những thành tựu huy hoàng này, sau khi cậu gặp được Lục Trì Châu, đã bị dừng lại.

Mặc kệ cậu cố gắng cỡ nào, cũng không thắng được Lục Trì Châu.

Chu Nghĩa Giác tức giận đến mức nghiến răng, sắc mặt so với vừa rồi còn thối hơn, giống như một con nhím bị tức nổ tung, lại giống như một quả bóng bay thổi phồng đến điểm giới hạn, chỉ cần làm cậu khó chịu một chút, cậu sẽ bộc phát ra, nổ tung mặt đối phương.

Cậu hung hăng trừng mắt nhìn Lục Trì Châu, "Đừng đắc ý, sớm muộn gì cũng có một ngày tôi giẫm cậu dưới chân."

Lục Trì Châu nhìn Chu Nghĩa Giác xù lông không phân biệt thời gian địa điểm, cong khóe môi, "Ừ, tôi tin, nhưng mà, cậu xác định không nhanh lên sao? Chuẩn bị đi học, tiết sau là <>, ngay tại phòng học 406 lầu bốn tòa nhà nghiên cứu khoa học"

"Tất nhiên là tôi biết, không cần cậu nhắc." Chu Nghĩa Giác kích động không cẩn thận bĩu môi.

"Vâng vâng, tôi không nhắc."

"..." Nếu gϊếŧ người không phạm pháp, Lục Trì Châu bây giờ chính là một thi thể.

Sau khi Lục Trì Châu rời đi.

Chu Nghĩa Giác tức giận đạp một cước vào bồn rửa tay bằng đá cẩm thạch.

Tên khốn này vào đây làm gì?

Bí mật của cậu đã bị phát hiện chưa?
« Chương TrướcChương Tiếp »