Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Hủy Hôn Đại Lão Xuyên Thành Chó Ngốc Của Tôi

Chương 2: Hôn ước

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Tôi sẽ không làm phiền anh lâu đâu." Không nhận được hồi đáp, Mộ Dao tiếp tục nói.

Hiếm khi gặp được Giang Duyên, cô muốn nắm lấy cơ hội để nói rõ mọi chuyện.

Ánh mắt lạnh lùng, Giang Duyên cất giọng châm biếm: "Mộ Dao, cô thật sự nghĩ rằng với danh nghĩa vị hôn thê của tôi thì cô có thể tùy ý nhảy nhót trước mặt tôi sao? Dù ông già có công nhận cô, nhưng nếu tôi không đồng ý thì hôn ước đó cũng chẳng có giá trị gì cả. Đừng làm phiền tôi nữa."

Trần Thanh Huy gật gù như thể vừa phát hiện ra điều gì thú vị.

Giang Duyên đã không muốn, thì dù là ông nội Giang gia hay ngay cả Thiên Vương lão tử cũng không thể ép buộc anh ta được. Hơn nữa, một người phụ nữ như Mộ Dao, xuất thân từ vùng quê, không nhan sắc, không khí chất, làm sao xứng đôi với Giang Duyên được.

Mộ Dao mím môi, khác hẳn với vẻ kiêu ngạo ngớ ngẩn lần trước, mắt nhìn trời, mũi xem người, lúc này trông cô dễ nhìn hơn nhiều.

"Tôi cũng muốn nói về chuyện này."

Cô đối diện với ánh mắt chán ghét của Giang Duyên: "Giang Duyên, chúng ta hãy hủy bỏ hôn ước đi."

"Cái gì?"

Trần Thanh Huy ở bên cạnh còn tỏ ra kinh ngạc hơn cả đương sự Giang Duyên, tiếng kêu thất thanh của anh ta khiến những vị khách xung quanh đều quay lại nhìn.

Ngay sau đó, anh ta nhướng mày, chẳng hề kiêng dè Mộ Dao mà cười nhạo: "Duyên à, tôi có nghe nhầm không vậy, vị hôn thê của cậu muốn hủy hôn ước với cậu sao?"

Trong giọng nói của Trần Thanh Huy đầy vẻ không thể tin nổi.

Trời ơi, trước đây cô Mộ Dao này ngày nào cũng lì lợm bám lấy Giang Duyên, còn cậy mình là vị hôn thê của anh ấy mà khắp trường rêu rao. Mãi cho đến khi Giang Duyên không thừa nhận, những người khác mới cho rằng Mộ Dao không biết xấu hổ mà bịa đặt.

"Lại đang chơi trò lạt mềm buộc chặt à?" Giang Duyên rõ ràng rất không kiên nhẫn với trò tâm cơ của Mộ Dao.

"Giang Duyên, chúng ta hủy bỏ hôn ước, không phải đùa giỡn, cũng không phải lạt mềm buộc chặt." Mộ Dao nghe ra sự châm biếm trong giọng nói của họ, cô nhìn thẳng vào mắt Giang Duyên với ánh mắt trong sáng, kiên định và nghiêm túc hết mức.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Lúc này, một giọng nữ dịu dàng bỗng vang lên.

Mộ Tiêu Tuyết tiến về phía này, hôm nay là sinh nhật cô ấy.

Lúc này cô đang mặc một chiếc váy trắng, khí chất xuất chúng, trên mặt trang điểm tinh tế, trông thật xinh đẹp và nổi bật trong bữa tiệc sinh nhật.
« Chương TrướcChương Tiếp »