Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Hủy Hôn Đại Lão Xuyên Thành Chó Ngốc Của Tôi

Chương 38: Phẫu thuật

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vừa rồi Giang Duyên đã chú ý đến thần sắc của Mộ Dao.

Từ trước đến nay, anh chưa từng để ý hoặc chú ý đến hoàn cảnh của Mộ Dao trong nhà họ Mộ. Nhưng nhớ lại việc Mộ Dao không ở cùng với người nhà họ Mộ mà ở riêng trong căn nhà nhỏ, rõ ràng hoàn cảnh trong nhà họ Mộ không tốt lắm.

Một vạn đối với anh không đáng là bao, nhưng đối với Mộ Dao vốn từ vùng núi đến, không được nhà họ Mộ chào đón, có lẽ là khá khó khăn.

Đôi mắt chó tròn xoe trở nên nặng nề, Giang Duyên nhanh chóng dập tắt cảm giác kỳ lạ trong lòng.

...

Bóng đêm bao phủ.

Mộ Dao chờ đợi Gừng phẫu thuật.

Chi phí phẫu thuật là do cô hỏi xin Mộ Vạn Hải, coi như tạm ứng trước từ chi phí sinh hoạt sau này. Mặc dù Mộ Vạn Hải không vui, nhưng một vạn đối với ông ta chỉ là số tiền nhỏ, nên cuối cùng cũng không nói gì thêm.

Hành lang rất yên tĩnh, thỉnh thoảng chỉ có nhân viên đi qua.

Không biết đã đợi bao lâu, bác sĩ thú y bước ra.

"Phẫu thuật đã thành công, mười ngày sau quay lại cắt chỉ, trong thời gian này không được tắm rửa cho nó, cũng cố gắng đừng để nó vận động mạnh, trong vòng một tháng không được hoạt động mạnh." Bác sĩ dặn dò.

"Vậy tối nay nó sẽ tỉnh lại chứ?"

"Khi thuốc gây mê hết tác dụng, nó sẽ tỉnh lại. Trước hết để nó ở lại viện quan sát hai đến ba ngày, nếu không có vấn đề gì thì sẽ xuất viện."

"Tôi hiểu rồi, cảm ơn bác sĩ."

Khi Mộ Dao bước vào, cô phát hiện Gừng đã tỉnh, không phải nói khi thuốc gây mê hết tác dụng mới tỉnh sao?

Con vật nhỏ nằm nghiêng trên chiếc giường nhỏ, đôi mắt tròn xoe nhìn cô, con ngươi đen láy, trông có vẻ đáng thương.

Mộ Dao không trách mắng nó, cô vuốt ve cái đầu nhăn nhúm của nó, ghé sát tai phải nó nói nhẹ nhàng: "Gừng à, lần sau em không được chạy lung tung nữa, lần này vừa bị xước chân, vừa gãy xương sườn, bài học này thật lớn đấy."

Giang Duyên chớp chớp mắt chó, không kêu lên tiếng nào.

Giọng Mộ Dao rất dễ nghe, nhẹ nhàng êm ái, có một sự dịu dàng mềm mại khó tả.

Hơi thở ấm áp phả vào tai chó, lỗ tai khẽ động đậy, Giang Duyên cảm thấy rất ngứa.

Anh nhìn về phía Mộ Dao, lúc này quần áo dính vết bẩn nước dơ trên người cô đã được thay, vì ở gần nên anh ngửi thấy mùi hương trái cây nhẹ nhàng, ngọt ngào từ cô.
« Chương TrướcChương Tiếp »