Chương 5: Tai nạn

Trong sách, ông của nguyên chủ là cụ Diệp đã sớm lập di chúc, khi cô đủ hai mươi tuổi sẽ được thừa kế cổ phần của tập đoàn Diệp thị.

Nguyên chủ không hề biết chuyện này, cô bị Mộ Vạn Hải lừa ký giấy chuyển nhượng cổ phần, cuối cùng còn bị ông ta ép gả cho một người đàn ông không chỉ trăng hoa mà còn có xu hướng bạo lực. Kết cục của nguyên chủ thật sự không tốt đẹp chút nào.

Để tránh rơi vào kết cục bi thảm của nguyên chủ, cô muốn thoát ly khỏi nhà họ Mộ.

Hiện tại khó khăn duy nhất là cô không có tiền.

Nhà họ Mộ ba tháng một lần cho nguyên chủ và Mộ Tiêu Tuyết một khoản tiền sinh hoạt, nhưng nguyên chủ đã mua không ít quần áo, đồ trang điểm và mỹ phẩm dưỡng da. Mộ Dao phát hiện ngoài một thẻ tiền ăn, trên người mình chỉ còn vài trăm, hoàn toàn không đủ để cô rời khỏi nhà họ Mộ.

Mộ Dao nhận ra, mình rất nghèo.

Bóng đêm dần dày đặc, biệt thự sáng đèn rực rỡ, ngay cả bên ngoài cổng biệt thự cũng sáng như ban ngày.

"Duyên, cậu thật sự không đi à? Lục Thần vừa lấy được mấy chai rượu ngon cực phẩm từ chỗ ba cậu ấy, tôi đang muốn nếm thử đây." Trần Thanh Huy thấy Giang Duyên mở cửa xe, chuẩn bị ngồi vào, liền ra sức khuyên nhủ. Nếu cậu ấy không đi thì chán biết bao.

"Không đi."

Giang Duyên trực tiếp đóng cửa xe.

Chiếc xe màu đen sang trọng lướt đi trên đường, những ánh đèn neon trên phố nhanh chóng lùi lại phía sau.

Trong xe, gương mặt thanh tú của Giang Duyên mờ ảo dưới ánh sáng lờ mờ.

Lúc này, trên đường một chiếc xe đột nhiên vượt đèn đỏ, lao ra ngã tư, giữa tiếng hét kinh hoàng của mọi người, điên cuồng đâm vào chiếc xe màu đen sang trọng.

Tiếng va chạm vang lớn, kèm theo tiếng phanh chói tai bất ngờ vang lên.

Xe quay cuồng, trong khoảnh khắc trước khi ngất xỉu, Giang Duyên thấy chiếc vòng ngọc mà anh vứt sang một bên vừa rơi vào tay mình.

Chiếc vòng ngọc màu đỏ đã vỡ đứt làm đôi.

...

Ngày hôm sau, nắng cuối hạ gay gắt khó chịu, cây cối trong sân xanh mướt nhưng ủ rũ.

Bữa trưa được dọn tại phòng ăn của biệt thự.

Mộ Dao vừa mới ngồi xuống, Mộ Vạn Hải đã khó chịu hừ một tiếng rồi lên tiếng: "Tiêu Tuyết nói con đã hủy hôn với thiếu gia nhà họ Giang, có đúng không?"

"Vâng, con và anh ấy đã hủy bỏ hôn ước rồi." Mộ Dao đáp lại.

"Hỗn láo! Chuyện quan trọng như vậy sao không bàn bạc với ta trước? Con tự ý hủy hôn, có biết sẽ gây ảnh hưởng lớn thế nào đến gia tộc Mộ chúng ta không?"

Giọng Mộ Vạn Hải đầy giận dữ, rõ ràng rất bất mãn với hành động tự quyết của Mộ Dao.