Chương 50: Mobo?

Cảnh Miên rất nhanh đã đi đến câu lạc bộ.

Chẳng bao lâu sau Trần Hi cũng đến, cô ôm một thùng nước, theo sau là người giao nước, tuy nhiên vẻ mặt của Trần Hi không được tự nhiên, như thể mặt đã đỏ bừng rồi dịu lại, cô còn không dám nhìn Cảnh Miên.

Tuyên Thành nhìn đồng hồ, nói: “những người mà chúng ta sắp gặp đều là những lãnh đạo lớn ở Quang Diệu, bất kể vị trí nào họ chọn ra cũng sẽ rất quan trọng. Đến lúc đó mọi người kiềm chế một chút, nếu tôi ho khan, chính là tôi muốn mọi người im lặng, được chứ?”

Các thành viên khác nhai khoai tây chiên, rộp rộp.

Cảnh Miên gật gật đầu.

Tuyên Thành: “...”

Chỉ có người không cần nghe nhất lại chân chính nghe lọt.

Bữa sáng ăn rất no, cho nên khi câu lạc bộ ăn, Cảnh Miên hầu như không ăn gì mà chỉ đợi tới khi cả đội xuất phát.

Cả đội lên xe của đội trưởng và các đàn anh, nửa giờ đồng hồ đã tiến đến trụ sở của Quang Diệu.

Đây là lần đầu tiên Cảnh Miên nhìn thấy hình dạng tòa trụ sở công ty của Quang Diệu.

Trước đây cậu chỉ tập trung vào Games và chuyên tâm theo đuổi bước chân của Ash, Quang Diệu càng giống như vật dẫn tiếp nhận tín ngưỡng.

Cảnh Miên dùng phần lớn thời gian để lướt các diễn đàn game, nhưng chẳng bao giờ chú ý đến câu chuyện đằng sau của Quang Diệu.

Cho nên Cảnh Miên có một loại cảm giác mới mẻ lạ lẫm.

Chính tòa nhà cao tầng khổng lồ này đã tạo ra game cực hot hiện nay của Quang Diệu.

Cậu ấy đã tự cứu mình khỏi vực thẳm, thẩm chí lần đầu tiên bí mật rời khỏi nhà, lần đầu tiên chống lại mệnh lệnh của cha vì để được tồn tại trong thế giới ảo này. Giờ đây, cậu thậm chí có thể nói dối mà mặt không đỏ, tim không loạn còn giả vờ như mình đã từ lâu không đυ.ng vào game.

Sau khi đội trưởng bước vào tòa nhà, lập tức có lễ tân tiếp đãi bọn họ.

Đồng thời hướng dẫn bọn họ đi vào thang máy và đi lên tầng 16.

Thang máy chậm rãi dừng lại.

Theo sự hướng dẫn của nhân viên, bọn họ đi hành lang và đi đến cửa của một hội trường lớn, nơi đó có người dương như đã đợi rất lâu.

Sau hàng loạt chào hỏi khách sáo, đội ME được đưa đến khu vực game của trụ sở Quang Diệu.

Trước đó, Cảnh Miên đi vào nhà vệ sinh một chuyến.

Cậu cuối người, ở trước gương rửa tay, khẩu trang và áo hoodie đều chưa cởi xuống. Khi cậu hạ mi xuống, ánh sáng dịu nhẹ chiếu lên mí mặt của chàng trai trẻ một vệt mỏng.

Cảnh Miên chợt nghe thấy tiếng bước chân từ phía sau truyền tới.

Cảnh Miên khẽ liếc sang một bên, thấy đó là mấy nam sinh cao ráo mặc quần áo riêng, khoảng năm, sáu người ước chừng tầm 20 tuổi.

Bọn họ đang vừa nói chuyện vừa đi ngang qua phòng vệ sinh, đột nhiên người đi đầu dựng lại bước chân.

Người kia cùng người bên cạnh đang thầm thì cài gì đó , có vẻ như đang xác nhận.

Rất nhanh, Cảnh Miên nghe thấy tiếng bước chân của người kia đang tiến gần, kèm theo giọng nói dò hỏi:

“Xin lỗi đã làm phiền, xin hỏi anh có phải là… Sheep đến từ khu Thanh Phong không?”

Cảnh Miên giật cả mình.

Ý thức được bản thân bây giờ đang che chắn kĩ càng, không khác gì với hình tượng khi phát sóng trực tiếp của bản thân. Đều là người trong giới gaming, bị nhận ra cũng không tính là ngạc nhiên.

Cảnh Miên cũng không che giấu, gật đầu: “Xin chào.”

Quả nhiên là cậu, chàng trai mỉm cười và bắt tay với Cảnh Miên: “Tôi đã xem buổi phát sóng trực tuyến của anh và rất mong muốn được gặp anh trực tiếp.”

Cảnh Miên bắt tay cậu ta, có chút ngờ vực: “.......Bạn là?”

Tôi là cố vấn điều hành ở Quang Diệu, chàng trai đưa danh thϊếp ra, cười nói: “Trước đây tôi là một người chơi có ID là Mobo, sau đó được thuê về trụ sở chính.... tuy nhiên bây giờ tôi vẫn chưa giải nghệ.”

Mobo?

Đồng tử của Cảnh Miên đang run rẩy.

Đây không phải là vị cao thủ kỳ cựu của Quang Diệu được người người biết đến hay sao? Cũng gần như ngang bằng với người chơi ở cấp độ như Greek.

Mobo gãi gãi đầu, dường như có chút ngại ngùng, nói: “Thật ra chúng tôi còn có những nhân viên khác, chẳng hạn như Ash.”

Tim Cảnh Miên đập thình thịch.