Chương 1

Tia nắng đầu tiên của buổi sáng xuyên thấu qua rèm cửa sổ mỏng manh chiếu vào trong phòng, chiếu lên khuôn mặt trắng nõn mà tinh xảo.

Khuôn mặt này có thể so với ngôi sao điện ảnh đã được chỉnh sửa cẩn thận trên báo, làn da tựa như ngọc hơi trong suốt, không thấy chút tỳ vết nào.

Đại khái do ánh mặt trời quá mức phiền lòng, lông mi rậm rạp mà mảnh dài run rẩy hai cái, người đang ngủ say bị ép mở mắt.

Hề Thần tức giận rời giường, trước tiên ngồi ở bên giường, hờn dỗi ánh mặt trời không được cho phép đã tự tiện đánh thức mình một lát, lúc này mới phát hiện tình huống trước mắt có chút không thích hợp.

Cậu không ở trong phòng ngủ quen thuộc của mình ở Hề gia, quần áo có giá trị mấy trăm vạn bị tùy ý ném trên mặt đất, cùng một bộ quần áo khác thoạt nhìn cũng có giá cả xa xỉ chồng lên nhau. Bốn phía như vừa trải qua một hồi đại chiến, đồ đạc rải rác khắp nơi, vô cùng lộn xộn.

Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, tại sao mình lại ngủ ở nơi loạn như vậy?!

Hề Thần yếu ớt nhíu mày ghét bỏ, lập tức cảm thấy bên hông tựa như có nguồn nhiệt.

Hề Thần quay đầu lại, rõ ràng phát hiện trong căn phòng hỗn độn này còn có người thứ hai đang nằm.

Đường nét khuôn mặt đối phương sắc bén, tóc ngắn gọn gàng, cho dù ngủ cũng không che được sự lạnh lùng tràn đầy. Khí chất này dáng người này, tuyệt đối là một người trời sinh mạnh mẽ ngàn dặm khó gặp.

Đáng tiếc Hề Thần một chút cũng không vui vẻ nổi.

Cái này mẹ nó!

Không phải đối thủ chết tiệt của hắn, Cơ Hướng Vãn sao!

Bàn tay bên hông vững chắc mà ấm áp, cùng với toàn thân đau nhức, đều đang nhắc nhở Hề Thần đêm qua đã làm cái gì.

Không nghĩ tới có một ngày, cậu đường đường là bình hoa di động được ngưỡng mộ nhất trong giới thượng lưu Yến Thành, vậy mà lăn tới trên cùng một tấm ga giường với đối thủ một mất một còn nước lửa không dung.

Toàn thân Hề Thần cứng ngắc, gần như muốn đạp cho người còn đang ngủ vô tri vô giác vài cái.

Cảm nhận được ánh mắt phẫn nộ này, Cơ Hướng Vãn chậm rãi mở mắt.

“Tỉnh rồi?" Giọng nói trầm thấp mang theo chút khàn khàn, giống như tiếng đàn violong rung động, thổi qua màng nhĩ cậu.

Giọng nói này, tối hôm qua cũng là như vậy, ghé vào bên tai hắn kiềm chế không được thở dốc…

Dừng lại.

Hề Thần đỏ mặt cắt đứt đoạn phim tự động nhớ lại trong đầu, tự cho là hung ác, trên thực tế không hề có lực sát thương đạp một cước lên bắp chân đối phương:

“Đã biết rồi còn cố hỏi! Bỏ tay anh ra!”

Nhiệt độ bên hông rút lui, còn có chút đau nhức còn lại từ đêm qua.

Người bị đạp không có chút phản ứng nào, ngược lại Hề Thần bị động tác lớn này đau đến nhe răng trợn mắt.

“Rất đau?”

Cơ Hướng Vãn chống nửa người, lộ ra cái cổ thon dài và đường cong cơ bắp rõ ràng. Bỏ qua những vết đỏ xanh tím mập mờ trải rộng trên da, có thể thấy được đây là một thân thể nam tính rất thành thục mà mê người.

Hề Thần nổi giận căn bản không thưởng thức được sắc đẹp, lập tức hít sâu vài hơi, mới khống chế được du͙© vọиɠ đạp người của mình: "Anh nói xem?"

Tuy rằng tối hôm qua uống nhiều rượu, nhưng trong đầu cậu còn loáng thoáng có chút ấn tượng như vậy.

Tên khốn Cơ Hướng Vãn này cũng không biết ăn hormone gì, lại có thiên phú dị bẩm như thế!

Đó là thứ đồ chơi mà con người có thể có sao!

Bảo anh dừng lại còn không dừng!