Chương 10

“Thần Thần à, con và Hướng Vãn sinh hoạt hòa thận nhé, nếu bị bắt nạt thì gọi điện thoại cho mẹ, mẹ sẽ dạy dỗ thằng bé.”

Mẹ chồng cũng thật sự quá tốt rồi!

Hề Thần cảm động đến mức gần như lệ nóng doanh tròng, lúc này trao đổi phương thức liên lạc với bà La.

Đưa mắt nhìn xe mẹ chồng đi xa, lúc này Hề Thần mới nhảy nhót quay đầu.

Hai tay Cơ Hướng Vãn ôm ngực tựa vào cửa xe sang trọng của Koenigsegg, mang theo biểu tình khó lường đánh giá bên này.

Hề Thần sôi nổi trở lại bên cạnh anh, hất cằm về phía Cơ Hướng Vãn: "Mở cửa.”

“Cậu không có xe à?" Tên khốn kiếp mở miệng hỏi.

Người này làm sao biết rõ còn cố hỏi!

Hề Thần tức giận đến muốn đá anh: "Em đã nói với anh em bị tai nạn xe! Sau tai nạn xe đương nhiên hỏng rồi!”

Cơ Hướng Vãn hít một hơi thật sâu.

Bình hoa nhỏ này có chuẩn bị mà đến, diễn còn làm rất đầy đủ.

“Cho nên, cậu đây là tính toán theo tôi về nhà?”

“Nói nhảm, không về nhà em còn có thể đi đâu?”

Xét thấy Hề Thần nói thật sự quá mức đúng lý hợp tình, Cơ Hướng Vãn sau khi giật mình ngắn ngủi lại phát hiện mình không thể nói gì để phản bác lại.

Kỳ thật cũng không thể trách Cơ Hướng Vãn không tin lý do thoái thác "mất trí nhớ", muốn trách thì trách thanh danh của Hề Thần thật sự quá mức vang dội.

Bình hoa nhỏ này thậm chí từng làm ra chuyện nam cải nữ trang giả vờ mang thai, nâng cái bụng lớn nhét gối tìm tới cửa nhà tên đàn ông cặn bã, giúp bạn bè của mình trút giận.

Nghe nói tên cặn bã kia đêm đó suýt chút nữa bị cha ruột đánh gãy chân.

Cơ Hướng Vãn châm một điếu thuốc, sương khói lượn lờ dịch chuyển làm mờ đi đường nét có vẻ sắc bén, làm cho đường nét khuôn mặt thêm vài phần ý vị dịu dàng.

Hề Thần một mực thông qua khóe mắt nhìn anh, nhìn thấy cảnh tượng ngón tay thon dài của tên khốn kiếp kẹp thuốc lá, vị hội viên thâm niên của hiệp hội mê vẻ bề ngoài này không nhịn được nâng trái tim nhỏ bé của mình lên.

Dáng vẻ lớn lên cũng được.

Quên đi, nể tình khuôn mặt này, tha thứ cho anh mười giây!

Mười giây sau, Hề Thần ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, bĩu môi oán giận với Cơ Hướng Vãn: "Anh mở cửa nhanh lên, sau khi em gặp chuyện không may còn chưa kịp thay quần áo, hiện tại thật khó chịu.”

Một gã bảo tiêu bên cạnh cẩn thận dò xét sắc thái trên mặt Cơ Hướng Vãn, động tác mở cửa không ngừng do dự.

Đối phương còn mặc áo sơ mi thêu ren đáng yêu tối hôm qua, quần áo quả thật nhăn đến không thể nhìn.

Trước khi kết hôn Cơ Hướng Vãn chưa từng gặp qua tổ tông này mấy lần, nhưng mỗi lần gặp mặt đối phương luôn luôn là quần áo sạch sẽ, phối hợp thời thượng, tinh xảo đến từng sợi tóc, quả thật chưa từng chật vật như vậy.

Công tác chuẩn bị làm rất toàn diện.

Cơ Hướng Vãn dập tắt điếu thuốc, tự tay mở cửa sau cho diễn viên chuyên nghiệp này, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn đối phương ngồi vào trong xe.

Trước khi lên xe Hề Thần còn đặc biệt lưu ý nhìn lướt qua, phát hiện tay kia của tên khốn kiếp đặt ở chỗ sắc bén của cửa xe, phòng ngừa cậu dập đầu.

Người chồng này vẫn rất tri kỷ.

Hề Thần hài lòng, nũng nịu chui vào bên trong, sau đó vỗ chỗ ngồi bên cạnh mình, hất cằm lên: "Ngồi đi.”

Dáng vẻ vênh mặt hất hàm sai khiến này......

Bảo tiêu nơm nớp lo sợ liếc mắt nhìn chủ thuê một cái, phát hiện môi đối phương đè xuống, khóe miệng căng thẳng, thoạt nhìn tâm tình cũng không quá tuyệt vời.

Cơ Hướng Vãn không so đo với bình hoa nhỏ này, chân dài bước vào ngồi xuống bên cạnh đối phương.

Vừa mới ngồi vào, bắp chân Hề Thần đã tự động tìm một góc độ thoải mái khoác lên đùi anh.