Chương 14

Bởi vì Hề Thần xốc chăn lên một lần nữa, mảng da thịt trắng óng ánh kia lại một lần nữa xông vào tầm mắt.

Trên làn da như sữa bò còn điểm xuyết những đốm lốm đốm chưa phai.

“Ngủ nhanh lên". Cơ Hướng Vãn bình tĩnh thúc giục.

“Em không buồn ngủ". Hề Thần ở trong khoảng thời gian tạm ngừng dài dằng dặc dường như hiểu được cái gì, cậu đảo mắt, cổ họng nũng nịu nói, "Ông xã~ trong chăn có chút lạnh......”

“À". Cơ Hướng Vãn bình tĩnh đáp lại, "Tôi giúp cậu mở điều hòa.”

Hề Thần bĩu môi: "Nhưng mở điều hòa, phòng sẽ quá khô…”

Đối phương không hề động đậy: "Giúp cậu mở máy làm ẩm ra.”

“Môi trường nóng ẩm có ảnh hưởng đến giấc ngủ không?”

“Vậy thì mở cửa sưởi ấm.”

Hề Thần: "......"

Hề Thần tức giận đến mức ngay cả tóc cũng nổ tung: "Em không cần khoa học kỹ thuật hiện đại, em muốn thân thể! Thân thể có nhiệt độ! Thân thể tươi trẻ, cường tráng! Cơ Hướng Vãn anh hiểu chưa?"

Cơ Hướng Vãn không chút thay đổi sắc mặt đáp lại: "Hiểu rồi.”

“Vậy anh?”

“Tôi ngủ ở phòng cho khách.”

Hề Thần vì sự tuyệt tình của đối phương mà hít một hơi khí lạnh!

Người đàn ông có thân thể cường tráng tươi trẻ tựa hồ nở nụ cười, ôn hòa nói với cậu: "Ngủ ngon.”

Ngủ ngon cái rắm!

Chờ đến khi Cơ Hướng Vãn đóng cửa phòng ngủ chính lại, còn có thể nghe thấy bên trong truyền đến tiếng phẫn nộ rít gào: "Cơ Hướng Vãn anh là cái thứ gì chứ ( 艹皿艹 )!”

Hề Thần ôm một bầu phẫn nộ lấy điện thoại di động ra, lần nữa đánh chữ cho Ký Phi Dương: "Cơ Hướng Vãn chính là tên đàn ông thối tha, sủng thϊếp diệt thê táng tận lương tâm!"

Tên yêu tinh khốn kiếp sủng ái phòng cho khách, để mặc đối tượng mới kết hôn ở một mình trông phòng trống.

Hề Thần rất khổ sở trở mình, cảm thấy đêm nay mình bị tức đến mức ngủ không yên.

Kết quả mười phút sau, người nào đó luôn miệng tuyên bố ngủ không được đã phát ra tiếng ngáy nhỏ liên tiếp, thậm chí bỏ lỡ tin nhắn Ký Phi Dương gửi tới.

*

Cơ Hướng Vãn giành được thắng lợi ngắn ngủi trong cuộc battle với bình hoa nhỏ, cho dù là ngủ trong phòng cho khách cũng có vẻ tinh thần sảng khoái mười phần.

Anh với tâm trạng rất tốt đi xuống lầu, hưởng dụng bữa sáng người hầu chuẩn bị xong.

Ngoài cửa biệt thự đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa dồn dập, tựa hồ khí thế người tới rất hung hăng, chỉ đập cửa còn chưa đủ, hắng giọng hô:

“Họ Cơ, anh đi ra cho tôi! Có phải anh ức hϊếp Hề Thần của chúng tôi không?”

Âm thanh bị che khuất bởi cánh cổng cách âm tốt, chỉ để lại những nốt đuôi mơ hồ.

Ký Phi Dương tối hôm qua nhận được tin nhắn tủi thân của Hề Thần, chỉ cảm thấy máu xông lên đầu, hôm nay đặc biệt mới sáng sớm đã gϊếŧ tới làm chỗ dựa cho bạn tốt.

Không nghĩ tới Cơ Hướng Vãn nhìn trầm ổn đáng tin cậy, vậy mà cũng sẽ là tra nam "Sủng thϊếp diệt thê"!

Cho dù Cơ Hướng Vãn và Hề Thần không đối phó, nhưng trong lúc hôn nhân còn tồn tại, dù thế nào cũng nên thu liễm một chút chứ?

Ký Phi Dương càng nghĩ càng lo lắng: "Anh biết Thần Thần của chúng tôi được hoan nghênh bao nhiêu không? Cưới tới tay còn không quý trọng, quả thực quá không phải người..."

Hắn nói được một nửa, cửa biệt thự bị người ta mở ra.

Bóng dáng một người đàn ông gần một mét chín đứng ở trước cửa, bóng dáng cao lớn gần như che khuất ánh sáng. Đôi mắt đối phương hơi hạ xuống, nhìn xuống Ký Phi Dương thấp hơn một cái đầu:

“Xin chào, có chuyện gì sao?”

Ký Phi Dương chịu áp lực kinh người, một bầu phẫn nộ trong nháy mắt biến thành cái rắm nhẹ nhàng thả ra, "Cái kia, cũng không có chuyện gì..."

Phía sau truyền đến tiếng dép lê giẫm lên thảm lông, Ký Phi Dương ngẩng đầu lên, lập tức...... đồng tử chấn động!

Chỉ thấy Hề Thần mặc một chiếc áo sơ mi rộng thùng thình đang đi về phía bọn họ.

Cái áo sơ mi kia vừa vặn che khuất bắp đùi non, bởi vì không mặc quần, lộ ra hai chân thon dài mà lại thẳng tắp.

Tối hôm qua ngủ ngon làm cho sắc mặt Hề Thần đỏ bừng, thoạt nhìn...... tựa như bị người hung hăng làm cho dễ chịu!

Ở đâu ra sủng thϊếp diệt thê? Cái này rõ ràng, cái này rõ ràng......

Trong đầu Ký Phi Dương xoay chuyển tốc biến, cảm thấy biết rõ chân tướng sự thật!