Chương 25: Phải Dùng Tuyệt Chiêu

Vương Tuyết Như gật đầu tán thành, thật ra hạt giống ly hôn đã gieo trong lòng từ lâu, chuyện lần này chỉ có thể coi là chất xúc tác.

Nàng quan sát Dương Hạo một lát, đột nhiên hỏi: “Lát nữa anh có thời gian không?”

“Có việc gì?” Dương Hạo hỏi lại.

“Ah, máy hút mùi trong nhà vẫn không ổn lắm, muốn nhờ anh xem một chút.” Vương Tuyết Như hơi chột dạ nói.

“Cũng được, nhưng tôi còn nửa giờ dạy kèm.”

“Học xong thì sẽ rảnh.”

Dương Hạo không chú ý đến thần sắc của Vương Tuyết Như, hắn đáp ứng luôn.

Lúc này, Tôn Tâm Di cũng đang đi tới: “Anh Dương, chúng ta tiếp tục thôi.”

“Ok.”

Dương Hạo đứng lên, lên tiếng chào Vương Tuyết Như, rồi đi xuống dưới với Tôn Tâm Di.

“Anh Dương, Doanh Doanh bị gia đình giục cưới, cho nên hôm qua không vui, có thể đã mạo phạm đến anh, hi vọng anh không tức giận.”

Lý do này là do Triệu Doanh Doanh nhờ Tôn Tâm Di nói, còn vì thế mà hứa sẽ đưa Tôn Tâm Di đi ăn tiệc.

Nàng tự nhiên không muốn từ bỏ vị đại gia vừa khôi phục tự do này, muốn chế tạo ‘kế hoạch thay đổi hình tượng’.

Đầu tiên là để bạn thân Tôn Tâm Di hỗ trợ tiết lộ, lát nữa nàng sẽ chân thành xin lỗi, cho dù không thể vãn hồi toàn bộ hình tượng, ít nhất cũng để Dương Hạo thay đổi cái nhìn về mình.

“Cô ấy nghĩ nhiều rồi, tôi căn bản là không để trong lòng.”



Dương Hạo cười lắc đầu, thật thật sự không để trong lòng, cái gọi là xem mắt, thật ra là nể mặt dì Trương nhiệt tình kia thôi.

Lúc trước hắn bận đi ship, có một số chuyện trong nhà trẻ là do dì Trương nói cho hắn biết.

“Cô cũng biết, tôi vừa ly hôn, không có ý định kết hôn trong thời gian này, hoặc có thể nói là không muốn kết hôn nữa!”

Dương Hạo nói thật, sau khi trải qua cuộc hôn nhân với Lý Mạn Thù, hắn đã có tâm lý sợ hãi với hôn nhân.

Nhất là hiện giờ hắn đã có cô con gái bảo bối, gen của mình cũng đã được truyền xuống.

Về phần sinh con nối dõi tông đường, vậy thì tùy duyên đi, thật ra ba năm trước, khi tiệm lẩu vẫn còn không có vấn đề quá lớn, hắn cũng có tâm tư sinh đứa nữa, nhất là cha mẹ vẫn luôn muốn ôm cháu trai.

Tư tưởng và quan niệm của đại bộ phận người thế hệ trước đều tương đối truyền thống, cho rằng không có nam đinh thì sẽ hoàn chỉnh.

Nhưng sau khi ‘tai nạn’ kia không ngừng thăng cấp, tiệm lẩu cũng rơi vào vực sâu, Dương Hạo đã gác lại chuyện sinh đứa thứ hai.

Lý Mạn Thù cũng có thể hiểu tâm trạng của Dương Hạo, muốn thoát khỏi một đoạn tình cảm thất bại là cần thời gian, thậm chí có rất nhiều người, dùng cả đời đều không thoát được.

Hai người đi đến tầng 2, Mạnh Ngọc Ngọc vốn đang nói chuyện với một nam huấn luyện viên, lập tức tươi cười tiến lên đón.

“Anh Dương, hôm nay vẫn đến sớm như vậy.”

Dương Hạo cũng có ấn tượng rất sâu với nữ huấn luyện viên rất có phong tình này, hôm qua lúc tập ở đây, hắn thấy đối phương làm mấy động tác rất đã mắt.

Nhưng Dương Hạo không quen đối phương, cho nên chỉ thuận miệng đáp lại một câu.

“Anh Dương, chúng ta qua bên kia đi.”

Tôn Tâm Di chỉ chỉ một góc, nàng muốn cách xa Mạnh Ngọc Ngọc, trực giác nói cho nàng biết, người này đang muốn đào góc tường của mình.



Mà trực giác của Tôn Tâm Di tự nhiên là chuẩn, cho dù nàng dẫn Dương Hạo đến một góc xó xỉnh, thì Mạnh Ngọc Ngọc vẫn đi theo, đồng thời còn tập ở bên cạnh, chỉ là động tác còn khoa trương hơn bình thường rất nhiều, lúc thì nhếch mông, lúc thì khom người khoe ngực.

Hơn nữa góc độ đều nằm trong tầm mắt của Dương Hạo, chỉ cần hắn liếc qua là sẽ nhìn thấy phong cảnh xinh đẹp đó.

Dương Hạo là loại người có quan niệm gia đình tương đối mạnh, sau khi cưới chưa từng làm loạn ở bên ngoài, nhưng xem như là chủ của 5 tiệm lẩu, hắn cũng coi như là người thành công, rất nhiều phụ nữ chủ động leo lên người hắn, hắn đã kiến thức đủ loại động tác và hành vi, tự nhiên có thể hiểu được tâm tư của Mạnh Ngọc Ngọc.

Quả nhiên, đàn ông có năng lực tiền giấy thì đi đến đâu cũng được hoan nghênh.

Dương Hạo còn chưa tự luyến đến mức cho rằng đối phương bị hấp dẫn bởi vẻ ngoài của mình, nếu như là 10 năm trước, có lẽ hắn còn nghĩ như vậy, nhưng bây giờ thì thôi đi.

Như vậy đối phương chủ động cấu kết với mình, đơn giản chính là hiệu quả của việc tiêu tiền ngày hôm qua thôi.

Nhưng Dương Hạo cũng không bài xích chuyện vừa tập vừa được đã con mắt này, chỉ là nhìn nhiều thì khó tránh khỏi của chút ngứa ngáy, dù sao hắn cũng là một người đàn ông bình thường, nhớ lại thì lần cuối cùng của mình, chắn là ba tháng trước rồi.

Khi đó quan hệ của hắn và Lý Mạn Thù đã xuất hiện vấn đề, nhưng loại việc này là nhu cầu của song phương, ỡm ờ cũng xử lý xong.

“Anh Dương, hôm nay đến đây thôi, tôi có mang đồ ăn giảm cân cho anh, lát nữa tắm xong thì xuống tầng 1 tìm tôi.” Tôn Tâm Di mở miệng nói.

Hôm qua nàng đã nói, sẽ chuẩn bị bữa trưa giảm cân cho Dương Hạo trong vòng một tháng, hôm nay liền bắt đầu.

Nhưng lúc này Dương Hạo lại hơi khó xử, bởi vì hắn đã đáp ứng đi giúp Vương Tuyết Như.

“Anh Dương, lát nữa anh có việc bận à?” Tôn Tâm Di thấy vẻ do dự trên mặt Dương Hạo, liền chủ động mở miệng.

“Vừa rồi gặp một người bạn, phải ra ngoài một chuyến, như vậy đi, tôi sẽ mang bữa trưa giảm cân đi.”

“A, cũng được, vậy tôi vẫn chờ anh ở tầng 1.”

Tôn Tâm Di hơi thất vọng, bởi vì nàng biết bạn trong miệng Dương Hạo là người phụ nữ trên tầng 4 lúc nãy, thật ra nàng cũng có chút ấn tượng với Vương Tuyết Như, đối phương là khách quen của phòng tập, nhưng bình thường chỉ theo khóa công cộng.