Chương 36: Cảm Ơn Dương Đại Ca

Mặc dù là đồng ngôn vô kỵ, nhưng Lý Mạn Ny nghe thấy lời này, cũng không biết nên nói thế nào.

Dương Hạo một tay nâng trán, tranh thủ thời gian lấy điện thoại và chuyển chủ đề: “Mạn Ny, em chưa tan tầm à?”

“Đúng, còn đang trên đường đi phỏng vấn, tối nay sẽ về rất muộn.” Lý Mạn Ny đáp.

“Nếu như về quá muộn, không thể về túc xá thì về nhà ngủ đi, nếu cần anh đón thì cứ gọi điện.” Dương Hạo dặn dò.

“Vâng.”

“Dì, con ở nhà chờ dì nha.”

Lúc này, Hề Hề lại xen vào một câu.

“Hề Hề phải nghe lời ba ba, nhớ ôn tập tiếng Anh, dì sẽ kiểm tra nha.”

“Ah, dì, tạm biệt!”

Hề Hề vội vàng đưa tay ra ấn lên nút màu đỏ trên màn hình điện thoại.

Lúc này Hề Hề mới thở phào một hơi.

Dương Hạo trợn trắng mắt, đều nói con gái giống cha nhiều hơn, cái khác thì khó nói, nhưng phương diện học tập thì đúng là di truyền từ hắn.

Dương Hạo từ nhỏ đã đầu óc linh hoạt, nhưng vừa học đã đã thấy mệt rã rời, lúc đi học thì gần như không bao giờ tập trung vào học tập, trình độ luôn nằm ở trung hạ du trong lớp, mãi đến lớp 12, mẹ ép hắn phải học, thành tích mới tăng lên, cuối cùng thi được vào cao đẳng.

Dương Hạo cảm thấy con gái bảo bối của mình có khả năng cao là vô duyên với con đường học tập, tuy nhiên, khác với mình, tiểu nha đầu này rất tốt số, năm 5 tuổi thì cha đã kích hoạt hệ thống, đời này nhất định hưởng vinh hoa phú quý không hết.

Cùng lúc đó.

Tiểu khu Vọng Giang.

Triệu Doanh Doanh hưng phấn chụp ảnh chiếc vòng tay mới, chục mọi góc độ.

“Tâm Di, chúng ta chụp chung đi, kiểu bạn thân!”

Lúc này, Tôn Tâm Di cũng cầm vòng tay chụp mấy tấm ảnh, đang nghĩ có nên đăng lên vòng bạn bè hay không.

Đây là lần đầu tiên nàng sở hữu một món trang sức đắt tiền như vậy, còn là nhãn hiệu LV, nàng không phát giác ra, lòng hư vinh của mình đã sinh sôi rất nhanh.

Lúc trước Tôn Tâm Di không quá để ý đến các loại đồ hiệu này, thứ nhất là nàng không quá hứng thú, thứ hai là nàng luôn cảm thấy những thứ này cách mình rất xa.

Nhưng bây giờ thì khác, nàng có túi xách Prada, còn có vòng tay LV, khi bạn chưa từng có, bạn sẽ không cảm thấy gì, thế nhưng khi bạn sở hữu chúng, bạn sẽ có một loại cảm giác ưu việt khó hiểu, thế giới quan và tiêu phí quan của ban sẽ vì thế mà thay đổi.

Cho nên một trong những cách để hủy một người, chính là đưa người này đi kiến thức việc đời, để người này sống cuộc sống nghĩ cũng không dám nghĩ đến, sau một thời gian lại đánh trở về nguyên hình.

Ví dụ điển hình nhất là game show ‘biến hình ký’, những đứa bé ở trong núi kia, được đi ra ngoài vốn là chuyện tốt, nhưng sau khi chúng trải qua cuộc sống hậu đãi trong thành thị, cuối cùng lại đưa chúng trở về núi, loại cảm giác chênh lệch và đả kích kia là có thể hiểu được. Thậm chí còn làm thế giới quan của rất nhiều trẻ em sụp đổ, tình cách thay đổi, vốn là một đứa bé ngoan ngoãn hiểu chuyện, lại biến thành làm bừa làm càn.

Hiện giờ Tôn Tâm Di vẫn chưa ý thức được, nội tâm của mình đã phát sinh thay đổi.

Dưới sự đề nghị của Triệu Doanh Doanh, hai người lại chụp mấy tấm ảnh chung, tất nhiên, mấu chốt chính là vòng tay trên tay hai người.



Chụp xong, Triệu Doanh Doanh lại chỉnh sửa một chút, sau đó đăng lên vòng bạn bè (như Zalo), đính kèm văn tự: Kiểu bạn thân nha, cảm ơn Dương đại ca.

Phía sau còn có một emoji cực thích, đồng thời thẳng nguồn gốc của vòng tay: Dương đại ca.

Chỉ có con gái mới hiểu được việc nhắc tên một người đàn ông ở trong vòng bạn bè là có ý nghĩa gì.

Phát biết Triệu Doanh Doanh cũng nuôi cá trong áo, mà những con cá kia thỉnh thoảng sẽ tặng quà cho nàng, nàng cũng sẽ đăng lên vòng bạn bè, nhưng xưa nay đều không nhắc tên của đối phương.

Lần này nàng công khai thân phận người tặng quà, đồng thời cũng không ẩn mấy con cá trong ao, có thể thấy nàng đã hạ quyết tâm, cho dù hồ cá nổ cũng không quan tâm.

Mà sau bài đăng này, đám bạn bè của nàng tự nhiên là hâm mộ không thôi, vừa like vừa gửi tin đến hỏi.

“Doanh Doanh, chúc mừng lên bờ nha!”

“Oa, lần này câu được cá lớn rồi!”

“Doanh Doanh, vòng tay này phải mấy chục ngàn nha?”

“Chị Doanh Doanh, phát tài đừng quên chị em nha!”

Nhìn các loại tin nhắn, khóe môi Triệu Doanh Doanh cong lên, trên mặt toàn là vẻ đắc ý.

Tôn Tâm Di thấy bạn thân đăng bài thì có rất nhiều like, thế là nàng cũng đăng ảnh.

Mà văn án của Tôn Tâm Di thì đơn giản hơn: Vòng tay rất đẹp, cảm ơn anh Dương!

Phía sau là một emoji hưng phấn.

Tinh tinh.

Chỉ một lát sau, wechat không ngừng vang lên, là hai hai bạn cùng phòng thời đại học.

Từ Đình: “Tâm Di, cậu lại yêu đương sau lưng mình, mau kể cho mình nghe.”

Triệu Lộ Lộ: “Tâm Di, bạn trai cậu hào phóng quá, vòng tay LV nha!!”

Cùng lúc đó, phía dưới bài đăng cũng có rất nhiều bình luận.

“Chị, đừng yêu đương mà!”

“Anh Dương này là ai vậy??”

“Nữ thần có bạn trai, tan nát cõi lòng!”

“Cmn, vòng tay hơn 50.000, nghèo khó đã hạn chế trí tưởng tượng của tôi!”

“…”

Tôn Tâm Di chỉ ẩn cha mẹ và họ hàng, những người khác đều thấy hết.

Phòng tập Bác Lực.



Chu Linh ngồi sau quầy lễ tân chợt kêu lên: “Lệ Lệ, mau xem vòng bạn bè của Tôn Tâm Di!”

“Sao vậy?”

Vu Lệ Lệ đang lướt TikTok, thật ra nàng cũng có tin tức muốn chia sẻ cho Chu Linh, nàng lướt đến một video rất thú vụ, một mỹ nữ gợi cảm ngồi sau xe điện, phối văn là: Hút hết bao thuốc trong BMW, vẫn không nghĩ ra mình thua ở chỗ nào?

Góc độ quay không tốt lắm, chỉ có thể nhìn thấy mặt bên của mỹ nữ chân dài kia, nhưng Vu Lệ Lệ vẫn cảm thấy hai người này rất quen mắt, rõ ràng là Dương Hạo và Tôn Tâm Di mà!

Nhưng bởi vì Chu Linh phản ứng quá mạnh, nên nàng vẫn thoát khỏi TikTok, mở wechat, tiếp đó nhìn thấy bài đăng mới của Tôn Tâm Di.

“Đây là… vòng tay LV??”

Vu Lệ Lệ mặt mũi tràn đầy khϊếp sợ, mắt đều to hơn hai vòng.

“Là anh Dương tặng, vòng tay này tuyệt đối không rẻ, có lẽ phải một hai chục ngàn.” Chu Linh nói.

“Có lẽ vậy, nhưng đồ trang sức của LV không bán chạy lắm.”

Vu Lệ Lệ lấy lại tinh thần, giọng điệu hơi chua chua, đầu tiên là túi xách Prada, bây giờ là vòng tay LV, bây giờ nàng chỉ muốn tát cho mình một phát, tại sao hôm đó lại giao vị thần tài này cho Tôn Tâm Di chứ!

“Nói chuyện gì vậy?”

Lúc này, Mạnh Ngọc Ngọc cũng xuất hiện, nàng vốn định đi lấy nước uống, thấy hai người to to nhỏ nhỏ, tự nhiên cũng thấy tò mò.

“Ngọc Ngọc, đến đúng lúc lắm, vòng tay này bao nhiêu?”

Chu Linh phóng to ảnh và điện thoại qua cho Mạnh Ngọc Ngọc.

“Đây là kiểu mới của LV, hình như là hơn 50.000. Ai mà giàu vậy?”

Vị đại sư ‘trà đạo’ Mạnh Ngọc Ngọc này rất có nghiên cứu với đồ hiệu, có thời gian rảnh thì sẽ đi dạo một vòng, nàng cũng có ấn tượng với chiếc vòng tay này.

“Hơn 50 ngàn??’

Chu Linh và Vu Lệ Lệ liếc nhau, đều khϊếp sợ mà há hốc miệng, hai người còn tưởng chỉ một hai chục ngàn thôi.

“Tuy là trang sức LV không được hoan nghênh như Cartier hay Bulgari, nhưng người ta vẫn là hàng hiệu đỉnh cấp, hơn 50 ngàn cũng là bình thường!”

Mạnh Ngọc Ngọc cười nói một câu, tiếp đó lại hỏi lại: “Linh Linh, cô còn có người bạn giàu có như vậy à?”

“Đây là Tôn Tâm Di!” Chu Linh giải thích.

Mạnh Ngọc Ngọc lập tức thấy khó chịu toàn thân.

“Anh Dương, lại là anh Dương tặng! Lệ Lệ làm hại mình rồi!!”

Mạnh Ngọc Ngọc ngửa mặt lên trời thở dài, nàng làm việc ở đây một năm rưỡi, cũng gặp được một ít kẻ có tiền, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy người hào phóng như Dương Hạo.

Chỉ mấy ngày ngắn ngủi, đã nện hơn 100 ngàn lên người Tôn Tâm Di rồi.

Nàng quả thực không dám tưởng tượng, nếu có một người bạn trai như vậy, cuộc sống sẽ như thế nào chứ!!!