Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Mang Đàn Con Chạy Nạn Tôi Mang Cả Thôn Làm Giàu

Chương 34

« Chương TrướcChương Tiếp »
Quý Thiên Nhu cầm mười mấy lá du đun nước âm thầm nghe, trên mặt thoáng qua sự suy tư.

Có bản đồ, có vật tư, còn biết bố trí mê cung che giấu tung tích.

Đội ngũ chạy nạn này không đơn giản.

Quý Nhụy và Quý Thâm ngồi ở hai bên trái phải của Quý Thiên Nhu, nhìn Lăng Chi Dao nửa thấy nửa không từ từ mò mẫm về phía họ, bọn họ cau mày mím môi lại với nhau.

Mạnh Tiểu Nghệ bắt nạt mẹ, Lăng Chi Dao là tiểu cô tử của Mạnh Tiểu Nghệ, bọn họ không muốn chơi cùng Lăng Chi Dao nữa.

“Nhụy Nhụy, A Thâm, các ngươi ở đâu?” Lăng Chi Dao không nhận được câu trả lời, cũng không từ bỏ.

Cặp sinh đôi luôn giống nhau từ từng động tác nhỏ đến lạ thường, Quý Nhụy và Quý Thâm đều quay mặt đi.

“Đong!”

Lăng Chi Dao không cẩn thận bị vấp phải hòn đá, ngã chống hai tay trên mặt đất, lòng bàn tay bị trầy xước.

Nàng ngồi dậy, thổi vào đôi tay đau đớn của mình, nhìn có vẻ hơi cô đơn.

Quý Nhụy không nhin được, lộc cộc chạy đến bên cạnh Lăng Chi Dao, “A Dao tỷ tỷ, tỷ không sao chứ?”

Quý Thâm cau mày, đồ Nhụy Nhụy ngốc nghếch này, mới vừa nãy còn nói sẽ không chơi cùng Lăng Chi Dao nữa!

“Nhụy Nhụy.” Lăng Chi Dao cười rạng rỡ với Quý Nhụy, lấy một chiếc bánh nóng hổi từ trong ngực ra, nhà nàng có bột mỳ, đập nát vỏ cây rồi cho thêm bột mỳ vào, trải bột trên một tảng đá nóng là có thể có bánh ăn, “Xin lỗi, tẩu tẩu ta...”

Quý Thâm cau mày chặt hơn, có chút rối rắm.

“A Thâm, Mạnh Tiểu Nghệ là Mạnh Tiểu Nghệ, A Dao là A Dao. Hai người bọn họ là hai người khác nhau.” Quý Thiên Nhu hoàn hồn, nhìn vẻ mặt đau khổ của Quý Thâm, không thể nhịn cười, “Đừng vì chán ghét Mạnh Tiểu Nghiax, mà ngay cả A Dao cũng không nhận mặt.”

“Nhưng mà...”

“Nhưng mà cái gì? A Dao có tốt với các con không?” Quý Thiên Nhu hỏi lại.

Có lẽ là vì trách nhiệm là ca ca, khiến cho Quý Thâm suy nghĩ quá nhiều, tuổi còn nhỏ mà tâm tư thâm trầm, nhưng Quý Thiên Nhu lại mong cậu và Quý Nhụy có thể cùng nhau vui vẻ trưởng thành, không cần lúc nào cũng phải để ý quá nhiều.

Phiền muộn, là thuộc về các người lớn.

Quý Thâm lắc đầu, Lăng Chi Dao đối xử với bọn họ rất tốt, chia đồ ăn ngon cho bọn họ hai cái, còn dẫn bọn họ chơi cùng với đám trẻ trong thôn.

“Mẹ, con hiểu rồi.”

Quý Thâm cũng chạy qua, cùng Quý Nhụy giúp đỡ Lăng Chi Dao đứng lên, ba người cùng nhau chia sẻ một cái bánh, đương nhiên, Quý Thâm cũng lấy khoai lang sấy ra.
« Chương TrướcChương Tiếp »