Chương 30

Hiện trường xôn xao, các phóng viên lần lượt phỏng vấn hai người, Nhan Tụ thân bé, trực tiếp từ khe hở của đám đông chui ra ngoài.

Chử Thần bị bao vây xung quanh ung dung cất bước, đi về phía Nhiêu Chính Kỳ, phóng viên lũ lượt theo sau.

Bốn mắt nhìn nhau, anh nói: "Xin chỉ bảo nhiều hơn."

Nhiêu Chính Kỳ: "......."

Truyền thông với fans thay nhau truyền tin tức, Nhiêu Chính Kỳ đánh Chử Thần! Chính miệng đương sự đã thừa nhận rồi! ! !

Nơi như thế này sau khi vào rồi thì không thể tùy tiện quay hình nữa, Nhan Tụ ăn trước hai miếng bánh kem, quay đầu nhìn thấy Chử Thần đang đi về phía mình, vội vàng thẳng lưng lại, lừa mình dối người rằng Chử Thần không nhìn đến cậu.

Chử Thần đứng trước mặt cậu: "Một lát nữa ngồi cùng chỗ với tôi."

Cậu ta không truy cứu chuyện vừa xảy ra hả?

Nhan Tụ hỏi: "Sao cậu lại đến đây?"

"Tôi là cổ đông của Bạch Trục." Chử Thần nói: "Để dành cho cậu một chỗ."

"Này không hay lắm, tôi ngồi cùng cậu....."

"Hoặc là ngồi cùng anh trai họ Nhiêu kia của cậu?"

"!" Nhan Tụ dứt khoát ngồi xuống bên cạnh Chử Thần. Một ánh mắt rơi trên người cậu, Nhan Tụ không nhìn cũng biết đó là ai, bất ngờ là, Chử Thần đứng lên, trầm giọng nói: "Đổi chỗ."

Bóng dáng của anh chặn lại cái nhìn kia, tầm mắt anh xuyên qua đám người, lạnh lùng đối diện với Nhiêu Chính Kỳ, ánh mắt người phía sau âm u, chốc lát mới thu lại ánh nhìn.

Bên cạnh Nhiêu Chính Kỳ trống một chỗ ngồi, có ngôi sao nữ muốn ngồi xuống bên cạnh hắn ta, bị hắn ta cười như không cười nhìn một cái, chỉ đành ngượng ngùng rời đi.

Không còn ánh mắt đó nữa, Nhan Tụ dễ chịu hơn nhiều, cậu nhẹ giọng hỏi Chử Thần: "Sao ngay từ đầu cậu không nói với tôi?"

"Vốn tôi không muốn đến." Chử Thần ghé sát vào tai cậu, thấp giọng nói: "Ngày mai đến công ty của các cậu, trả phí vi phạm hợp đồng, hợp đồng có thể hủy được thì hủy."

Nhan Tụ không phải kiểu rất thích nhận sự giúp đỡ của người khác, nhưng cậu lại không có cách nào khác, trong vô thức gật đầu, nói: "Tôi sẽ trả lại cho cậu."

Hôm nay Nhan Tụ mặc vest trắng, khôi ngô tuấn tú không nhiễm bụi trần, có lẽ vì tóc dài, còn được uốn xoăn, phần tóc mái được rẽ ngôi giữa làm khuôn mặt trở nên mềm mại. Chử Thần di chuyển ánh mắt, chầm chậm nói: "Trả từ từ."

Giải người mới năm nay rõ ràng không có của Nhan Tụ, cũng nằm trong dự liệu, Nhan Tụ không để tâm.

Cậu đến với danh nghĩa của giải trí Lang Nha, khi về vẫn ngồi xe Lang Nha phái đến. Nghe nói "Lang Nha" là chỉ viên ngọc Nhiêu Chính Kỳ đeo trên cổ, người ta đều nói viên ngọc đó rất có ý nghĩa với Nhiêu Chính Kỳ, nhưng chỉ có Nhan Tụ biết, chủ nhân của viên ngọc đó vốn dĩ là cậu, là ông nội của cậu đã tặng cậu một viên ngọc răng chó để xua đuổi tà ma. Vì thế mà cho đến bây giờ, Nhan Tụ đều lén lút gọi "Lang Nha" thành "Cẩu Nha".

Với người ta thì là rất có ý nghĩa, còn trong mắt Nhan Tụ, Nhiêu Chính Kỳ chính là cướp đồ của cậu, còn đang khoe khoang với cả thế giới!

Cửa xe bất ngờ bị kéo ra, sau khi Nhan Tụ phát hiện là Nhiêu Chính Kỳ, lập tức kéo cánh cửa khác muốn xuống xe.

"Chúng ta nói chuyện đi."

Nhan Tụ "hừ" một tiếng.

"Em kết hôn với Chử Thần, là vì lợi dụng cậu ta để đối phó với anh nhỉ?" Nhiêu Chính Kỳ nói: "Anh khiến em ghét bỏ như vậy sao?"

"Vô cùng ghét."

Nhiêu Chính Kỳ cười: "Nhưng em cũng không thích Chử Thần. Em sợ anh phơi bày chuyện hai người "kết hôn" ra ngoài, là vì lo lắng đến khi đó không có cách nào kết thúc mọi chuyện, thậm chí còn không ngại lợi dụng Chử Thần mang theo vết thương lộ diện, chính là vì để người ta biết quan hệ của hai người vẫn như trước."

Nhan Tụ nghiêng đầu. Nhiêu Chính Kỳ tiếp tục nói: "Tên ngốc Chử Thần kia, vậy mà cũng có thể rơi vào cái bẫy tình cảm của em. Nhưng một khi cậu ta biết mục đích thực sự của em, lẽ nào sẽ không thẹn quá hóa giận sao?"

Nhan Tụ làm ra vẻ hoang mang kinh ngạc: "Anh muốn làm gì?"

"Anh muốn nói cho Chử Thần biết, em không thích cậu ta một chút nào, em tiếp cận cậu ta, chẳng qua là đang lợi dụng cậu ta thôi."

"Vô sỉ!"

"Em làm ra loại chuyện lừa gạt tình cảm của người khác càng vô sỉ hơn chứ nhỉ?" Trong mắt Nhiêu Chính Kỳ mang theo tức giận: "Ly hôn với Chử Thần, chuyện này anh coi như không biết, nếu không đợi đến khi Chử Thần biết được tất cả, cậu ta nhất định sẽ khiến em thân bại danh liệt."

Sự thật là vậy.

Nếu như Nhan Tụ thật sự lợi dụng Chử Thần, lừa gạt tình cảm của anh, người đó thật sự sẽ khiến cậu từ nay không thể ngẩng đầu lên được. Nhưng sự thật là, bọn họ là phụng tử thành hôn mà! Chân tướng mà Nhiêu Chính Kỳ suy đi nghĩ lại rồi tự cho là đúng vậy mà là như thế này, có điều nghĩ cũng thấy đúng, cậu có thể mang thai, đến bản thân còn không ngờ tới.

Nhan Tụ cảm thấy sự đe dọa của Nhiêu Chính Kỳ vào giờ phút này vô cùng thiểu năng, cậu giả vờ giả vịt trầm mặc, thầm nghĩ anh kế rất có thiên phú giải trí. Xe đột nhiên bị ai đó đâm một cái, Nhiêu Chính Kỳ hít một hơi nói: "Chuyện gì vậy?"