Chương 1.1

Sau gáy truyền đến một cơn đau âm ỉ, Tân Hà cau mày khó chịu trong lúc buồn ngủ mơ mơ hồ hồ.

Ngón tay cong lên, cơ thể đắm chìm trong cảm giác không biết là ấm áp hay dễ chịu, ngay cả cơn đau sau đầu cũng giảm bớt một chút.

Đầu ngón tay cậu chậm rãi lần mò xung quanh, Tân Hà cảm giác được cả cơ thể mình bị một sức mạnh kéo lên, luồng khí ấm ap quấn quanh tai hắn khiến ốc tai ngứa ngáy.

Tần Hà khịt mũi xoa xoa hai cái rồi nằm bất động như một khúc xương.

Toàn thân hắn mềm nhũn không có một chút sức lực nào.

Điều này rất bất thường với cơ thể tràn đầy sức sống của hắn ta nhưng nó không phải chưa từng xảy ra.

Kỳ lạ là người bên dưới hắn vẫn có thể hoạt động bình thường.

Người này là ai? Tân Hà cố gắng tìm kiếm trong số tất cả người tình nhỏ mà hắn quen biết gần đây trong đầu óc đang điên cuồng đau.

Những ngón tay ấm áp vuốt ve hàng mi của hắn.

Tân Hà không mở mắt cúi xuống cắn một ngụm, hàm hồ nói: “Từ Thành, đừng phiền.”

“Từ….Thành?” sự khiêu kích mơ hồ biến thành giọng nói nham hiểm.

Ồ, không phải Từ Thành. Tân Hà bình tĩnh suy nghĩ, Từ Thành quả nhiên đã là quá khứ, vậy người đàn ông này là ai, hắn cố gắng lục lọi trí nhớ một lúc lâu vẫn không nhớ tối hôm qua mình đã kéo ai lên giường.

Cơ thể nằm trong vòng tay người đàn ông càng ngày càng bị siết chặt, Tân Hà nghi ngờ lưng mình đã bị siết đến bằm tím.

Sức mạnh khủng khϊếp như vậy, không phải là huấn luyện viên thể hình đó chứ?

Sức lực trên lưng được buông lỏng một chút, Tân Hà còn chưa kịp thở đã bị tóm lấy.

Cơn buồn ngủ biến mất hoàn toàn.

Mí mắt đang dính vào nhau run rẫy dữ dội rồi bật mở ra.

!!!

Trong hơn 20 năm cuộc đời hắn chưa bao giờ thức dậy nhanh đến thế.

Trên đỉnh đầu hiện lên một nụ cười giễu cợt: "Tiểu quỷ, em định tạo phản à?"

Không chỉ hai chữ "tiểu quỷ" đã giáng một đoàn nặng nề vào tâm hồn Tân Hà mà sức lực trên tay người đàn ông cũng càng ngày càng tăng.

Ai quan tâm anh là ai, Tân Hà cắn lòng ngực người đàn ông một cách ác độc.

Người đàn ông gầm gừ một tiếng, hắn rốt cuộc thoát khỏi móng vuốt của đối phương, lập tức xoay người sang một bên.

Lúc này Tân Hà mới nhìn rõ mặt người đàn ông.

Người đàn ông khoanh chân ngồi dậy, từ trên cao nhìn xuống hắn trên vẻ mặt uy nghiêm có chút bất lực: "Em là chó à?"

Tân Hà trông thấy dáng vẻ y đã muốn lên cơn đau tim.

Cơ bụng rắn chắc, bộ ngực săn chắc, khuôn mặt rất anh tuấn nhưng thoạt nhìn không ưa nổi.

Ai đây?

Trong lúc nhất thời Tân Hà cảm thấy không phải mình làʍ t̠ìиɦ cả đêm mà là cùng người đánh nhau cả đêm.

Ánh mắt hắn di chuyển đến những dấu vết hoan ái trên ngực đối phương, dấu răng đặc biệt bắt mắt nhắc nhở hắn rằng hai người quả thật đã có một đêm cuồng nhiệt trong căn phòng tối tăm này.

Tân Hà nghĩ đến mình đè lên đối phương lại bị đối phương áp chế không còn khả năng chống trả.

Thao.

Người kia không phải là hình mẫu lý tưởng của hắn! Tuyệt đối, tuyệt đối không giống một xu nào!

Đêm qua rốt cuộc hắn đã uống bao nhiêu rượu mới có thể kéo người như vậy lên giường?

Người tình nhỏ trước kia của hắn đều nhiệt tình và hoang dã, tuyệt đối nghe lời để hắn muốn làm gì thì làm.

Ngược lại người này không cần làm gì cả chỉ nhìn hắn với ánh mắt cao cao tại thượng khiến Tân Hà có cảm nhận mình như người chết.

Ha.....

Tân Hà quay đầu nhắm mắt, đây nhất định là một cơn ác mộng, hắn chắc chắn còn chưa tỉnh ngủ.

Sau đó cằm hắn bị nhéo, môi dưới bị cắn không nhẹ cũng không nặng.

"Tốt nhất em nên giải thích rõ ràng cho tôi, Từ Thành là ai?"

"Từ Thành là...."

Không, tại sao hắn phải giải thích với đối phương.

Tân Hà nghiến răng nghiến lợi cười có chút kỳ lạ hỏi: "Xin lỗi, anh là ai?"

Người đàn ông chăm chú nhìn hắn hồi lâu, Tân Hà cũng bắt chéo chân nhìn lại.

Giống như đang chơi trò chơi xem ai chớp mắt trước, đối với loại trò này hắn chưa bao giờ thua.

"Tôi là...." đối phương dừng lại một chút, môi mỏng mở ra, dùng giọng điệu nhàn nhạt thản nhiên nói: "Chồng của em."

Nếu y nói hắn là con trai mình Tân Hà còn có thể giả vờ tin tưởng.

Một lúc lâu sau.

Cơ mặt Tân Hà giật giật: " Anh, chú! Cháu mới hai mươi mốt tuổi thôi, còn chưa đến tuổi kết hôn theo quy định của pháp luật."

Đối phương không muốn nói cũng không sao, hắn chỉ là có chút tò mò mà thôi cũng không phải thật sự muốn biết thân phận của đối phương.

Người đàn ông nhìn hắn một lúc như đang xác định hắn có đang đùa giỡn hay không, sau khi xác nhận y liền bấm số rồi nói với đầu dây bên kia: "Đến chổ tôi một chuyến."

Sau đó quay sang nhìn hắn: "Em có nhớ mình là ai không?"

Tân Hà: "?"

Qua quan sát nảy giờ, phán đoán đầu tiên của Tân Hà là người đàn ông có tuổi tác tương đương với anh trai mình và có lẽ y cũng cùng thích xem một thể loại phim giống anh trai hắn.