Quyển 1 - Chương 3: Nhân ngư bờ biển

Đại dương xanh tựa như một bức tranh dài vô tận, lung linh ánh sáng và vô số sinh vật đủ màu sắc đang bơi lội trong thế giới huyền bí này.

Ở trong mắt Sở Mộ , biển rộng giống như là một người mẹ, ôn nhu, rộng rãi mà hiền hậu.

Nhưng với sự lây lan của dịch bệnh ô nhiễm, nước biển không còn trong xanh như trước nữa, trong biển còn có rất nhiều hài cốt của sinh vật, thậm chí còn nhìn thấy không ít sinh vật biến dị kỳ lạ.

Sau khi biển bị ô nhiễm cực kỳ nghiêm trọng, hàng chục nghìn sinh vật biển bị biến dạng khủng khϊếp do dịch bệnh ô nhiễm. Môi trường biển rất khắc nghiệt, bão, sóng thần có thể xảy ra bất cứ lúc nào, cả việc nhấn chìm một tàu thuyền đánh cá khổng lồ cũng là điều dễ dàng.

Khi Sở Mộ đi qua vùng biển này đã nhìn thấy không ít thuyền đánh cá bị chìm và vô số hài cốt bạch cốt.

Sở Mộ không có cách nào ở lại một nơi như vậy, cậu cố gắng bơi vào những khu vực sạch sẽ hơn, nhanh chóng tìm đường đến thế giới nhân ngư.

Mái tóc vàng dài của cậu giống như rong biển, dường như tỏa ra lấp lánh dưới ánh nắng, linh hoạt bơi lội trong làn nước biển.

Lần theo ký ức trước đó, cuối cùng Sở Mộ cũng tìm thấy thế giới của nhân ngư.

Môi trường của thế giới nhân ngư vẫn chưa bị ô nhiễm, ánh mặt trời xuyên thấu qua đại dương chiếu lên bãi cát mịn và mềm mại, hình thành từng điểm quang ảnh. Từng nhóm san hô giống như những khu rừng dưới đáy biển, tỏa sáng dưới ánh đèn biển mờ nhạt.

Các nhân ngư xinh đẹp sống trong vỏ sò có vô số trân châu được dùng để trang trí cho nơi ở. Bọn họ sống theo nhóm cùng nhau trải qua một cuộc sống nhàn nhã.

Nơi đây hoàn toàn khác biệt với biển khơi, giống như một thế giới cổ tích biệt lập với thế giới bên ngoài.

Mặc dù Sở Mộ đã từng sống ở đây, nhưng khi nhìn đến chỗ này, cậu không khỏi nghi ngờ liệu mình có thực sự hay không đang sống trong một câu chuyện cổ tích.

Nhà của Sở Mộ là một cái vỏ sò màu trắng khổng lồ, cậu bơi vào trong nhà, cúi đầu lục lọi trong hộp bảo vật hồi lâu, chỉ khi tìm thấy rất nhiều đá quý cùng xinh đẹp cục đá mới mỉm cười nhẹ nhõm.

Bảo bối không thể quên.

Có khả năng cùng giả thiết trong phó bản có quan hệ nên cậu đặt biệt thích thu thập những viên đá quý sáng lấp lánh.

Cậu rút ra rong biển tạo thành một cái túi nhỏ rồi đem bảo bối bỏ vào, sau đó đeo lên trên vai.

Sở Mộ bơi ra khỏi cửa, ngẩng đầu mỉm cười với những người bạn nhân ngư thân thiện, đôi mắt cậu trong sáng tựa như viên đá quý lấp lánh kia. Một con cá béo ân cần mà bơi tới chỗ cậu, nhai nát thuốc hải tảo đắp lên miệng vết thương ở đuôi nhân ngư.

Tộc trưởng nhân ngư từng nói qua với cậu, nhân ngư là con cưng của đại dương, tượng trưng cho mỹ lệ cùng hạnh phúc, bởi vậy nhóm sinh vật ở biển đều cực kỳ yêu thích nhân ngư.

Sở Mộ nhẹ nhàng sờ sờ tiểu béo cá đáng yêu, cậu hy vọng có thể giống như lời tộc trưởng nói có thể đưa chúc phúc cho nó.

Sở Mộ bơi đến chỗ sâu trong thế giới nhân ngư.

Cậu đi tới vòng xoáy của vu sư, vòng xoáy trước mắt cao tới hai ba mét, xung quanh có một tầng sương mù dày đặc màu tím.

Cậu vẫn nhớ câu chuyện cổ tích đã đọc lúc trước. Nếu một nàng tiên cá muốn đến thế giới loài người, cô ấy phải trả một cái giá nhất định.

【kích hoạt bản đồ chủ tuyến (0/1)】

【kích hoạt yêu cầu: Lấy được chìa khoa của đại dương】

Sở Mộ cõng cái túi, bơi vào vòng xoáy âm u. Cậu có chút khẩn trương, sợ hãi mà nhìn xung quanh một vòng.

“Sao cậu lại tới nữa?” Vu sư mang thật lớn mũ, tóc rối bù như cỏ khô, thanh âm nghẹn ngào, ngữ khí thong thả lại mơ hồ có chút không vui.

“Ta.... Muốn đến chỗ ngài xin một chiếc chìa khóa.” Sở Mộ cúi đầu, lục lọi trong túi nhỏ của mình, tìm được một viên đá quý đủ màu sắc, miễn cưỡng đặt nó lên bàn pháp sư.

“Chìa khóa lúc trước ta cho cậu đâu?”

Vu sư mắt toàn là nếp nhăn, giọng điệu chất vấn: “Cậu làm mất nó?”

Vu sư nói: “Chìa khóa là bảo vật đại dương, ta chỉ là cho cậu mượn, cậu phải trả lại cho ta."

Sở Mộ cúi đầu chột dạ, tại lúc cậu cứu Tần Trầm đã vô tình làm nó chìm xuống biển, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Đại dương lớn như vậy, làm sao mà cậu tìm được.

“Không có."

Sở Mộ nhuyễn thanh nói, “Vu sư thúc thúc, chiếc khóa kia cháu không cẩn thận đã để quên ở thế giới loài người. Thúc có thể cho cháu mượn một chiếc khác được không, lần sau cháu nhất định sẽ trả lại?"

Sở Mộ lớn lên ngoan ngoãn, cậu lại lấy từ trong túi ra một viên đá quý màu lam, đặt ở bên cạnh viên đá quý kim sắc.

Sở Mộ thịt đau vô cùng, đôi mắt sáng ngời thủy nhuận, đáng thương mà nhìn vu sư.

“Được rồi.”

Vu sư ăn mềm không ăn cứng, hắn nhận lấy đá quý, từ bên trong một ô vuông lấy ra một vỏ sò hình dạng mặt trăng, mặt trên có đồ văn phức tạp văn.

“Cảm ơn vu sư thúc thúc.” Sở Mộ lòng tràn đầy vui mừng mà tiếp nhận chìa khóa của đại dương.

Cậu sợ mình lại làm mất nên trực tiếp đem nó xuyến thành vòng cổ rồi đeo lên, khi đầu ngón tay cậu chạm vào chìa khóa, nó sẽ nhấp nháy ánh sáng xanh nhạt.

Sáng long lanh, Sở Mộ thực thích.

【bản đồ chủ tuyến kích hoạt thành công!】

【thỉnh người chơi Sở Mộ tiếp nhận “Lâm thời thân phận”, lần nữa tiến vào thế giới loài người.】

Âm thanh 121 lại lần nữa vang lên:【ký chủ, khởi động lại trò chơi, danh tính ban đầu của ngài sẽ không thay đổi, hệ thống sẽ thêm danh tính tạm thời mới cho ngài trên cơ sở này.】

Sở Mộ sửng sốt, click mở hậu trường trò chơi xem công cụ, phát hiện mình quả thật có thêm một cái card thân phận

Mặt trên card cho thấy thân phận mới vừa đủ 22 tuổi, là nhân viên cứu hộ, tên Trần Tiểu Mộ, tên của bọn họ giống nhau đều có một chữ "Mộ". Người này vừa rơi xuống biển và chết cách đây nửa giờ, thi thể đã bị sinh vật biến dị gặm mất, hài cốt cũng đã chôn vui dưới đáy biển.

Việc tiếp theo Sở Mộ phải làm là mượn thân phận của hắn trở lại đất liền, có cái này thân phận tương đương với có một cái áo choàng lâm thời.

Chờ sau khi lên bờ, mặt của cậu tạm thời sẽ biến thành mặt của Trần Tiểu Mộ, nhưng hiệu quả không kéo dài lâu, bởi vì ban đầu cậu vốn là nhân ngư, vì vậy yêu cầu cần kịp thời bổ sung nước.

Sở Mộ bơi dọc theo đàn cá vào một vùng biển sâu vô tận, khi đến cuối đàn cá đầy màu sắc, cậu dừng lại.

Cậu nhìn thấy một xoáy nước khổng lồ được hình thành do thủy triều.

Đây là cánh cửa dẫn ra đại dương, đường hầm bí ẩn giữa thế giới nhân ngư và thế giới loài người.

Sở Mộ hạ quyết tâm.

Ừm!

Nhân ngư dũng cảm lần đầu tiên chạm tới thế giới loài người.

Sở Mộ ôm chặt túi nhỏ, cậu theo dòng chảy của thủy triều bơi vào vòng xoáy khổng lồ màu xanh lam.

Nước biển dòng nước xiết thanh bao trùm ở hắn bên tai, lướt qua lạnh băng dòng nước xiết.

Âm thanh trong trẻo của biển bao trùm bên tai, cậu theo bản năng nhắm chặt hai mắt vượt qua dòng nước băng giá.

Chiếc chìa khóa trên cổ lập loè ra một tia sáng chói mắt, sau đó dẫn Sở Mộ vào một khu vực không xác định.

......

"Phốc!”

Sở Mộ từ mặt biển nhô đầu ra, sặc nước nghẹn ngào, cánh môi thủy nhuận trong suốt, đuôi mắt ướt hồng, có vẻ đáng thương hề hề, như vừa mới khóc xong.

【đinh! Làn đạn phát sóng trực tiếp đã tự động mở ra ~】

【thời gian phát sóng trực tiếp: 60 phút.】

Chức năng của phòng phát sóng trực tiếp là có thể đổi lấy đồng vàng, đồng vàng có thể sử dụng mua sắm vật tư y tế hoặc đạo cụ. Mỗi lần Sở Mộ chơi trò chơi nhưng nhận sai vai chính lại có thể đi tới phó bản cuối cùng chính là nhờ fans tặng thưởng đồng vàng.

Thực lực không đủ nhưng chính là dựa vào vận may và đồng vàng để đi tới cuối cùng.

Nghĩ tới đây, kỳ thật Sở Mộ cũng chút xấu hổ.

【hi lão bà!】

【lão bà lại về tới phó bản thứ nhất nha】

【oa nga nga, chẳng lẽ là phòng tối phiên bản 2.0?】

(tổng cộng có 106 người dùng ném 12333 đồng vàng vào bạn)

【đây có phải là người chơi huyền thoại đã nhận nhầm nhân vật chính còn có thể chơi đến phó bản cuối cùng sao?】

【trả lời lầu trên, chính là hắn không sai! Hơn nữa hắn giá trị nhan sắc cực cao, siêu cấp đáng yêu, là máy thu thập Boss biếи ŧɦái.】

【lão bà ướt ( sắc ) ( sắc ), oa liếʍ liếʍ】

(tổng cộng có 233 người dùng ném 36666 đồng vàng vào bạn)

【không sai, ta siêu thích người chơi này! Quả thực chính là huyền thoại, toàn nhận sai vai chính phó bản, lần nào cũng bị các Boss phản diện nhốt trong phòng tối bạo xào.】

【ha ha ha ha ha ha ha ha quá trâu bò】

【cảm ơn, ta đã chú ý vào nó】

【ngồi chờ chủ bá bị bạo xào】