Chương 14

Giang Lật lập tức trở nên vô cùng kích động, nước mắt trào ra, khuôn mặt tái nhợt bỗng dưng đỏ bừng, cậu hét lớn đến gân xanh cũng nổi lên trên cổ, hầu kết run rẩy điên cuồng.

Cậu nắm chặt quần áo của Lục Úc Hình đến gắt gao, chĩa kiếm về phía đám người định tới gần.

"Đừng tới đây! Không được tới gần! Cút đi!"

Nhưng đám người này thì không hề sợ hãi Giang Lật không có chút lực công kích nào, chỉ cần bọn họ một chút nhẹ nhàng là có thể đánh bay kiếm của cậu. Giờ đây, Giang Lật chỉ có thể bất lực nhìn Lục Úc Hình bị mạnh mẽ mang đi.

"Để ta nói cho các ngươi, loạn lạc lúc trước nhiều đến như vậy chính là do tiền bối của chúng ta không gϊếŧ chế.t một cách triệt để, tưởng rằng người đã chết thì liền mặc kệ, bây giờ chúng ta không thể như vậy, phải kiểm tra thật kỹ lưỡng, phòng ngừa hắn mượn xác hoàn hồn hoặc giả chết."

Giờ đây Giang Lật không còn dáng vẻ hung hăng như trước, cậu chạy thật nhanh vọt tới trước mặt đám người, quỳ trên mặt đất, dập đầu cầu xin đến khi đầu chảy máu.

"Cầu xin các người, cầu xin các người trả lại sư tôn cho ta! Cầu xin các người..."

Nhưng các hiệp sĩ chính nghĩa lại thô bạo kéo lê thi thể của Lục Úc Hình trên mặt đất, không thèm để ý đến Giang Lật đã dập đầu đến tinh thần hỏng mất, bọn họ cũng tự nhận là mình đang làm việc chính nghĩa.

Sau đó, họ liếc mắt nhìn xuống Giang Lật một cách thờ ơ, bình luận: "Đồ đệ này chắc bị sét đánh điên rồi, hoặc là bị tên yêu tôn này tra tấn đến mất trí."

Tên Hiệp sĩ dẫn đầu vẫn giữ một phần thương xót đối với Giang Lật, biết việc cậu bị Lục Úc Hình lợi dụng.

Hắn đỡ Giang Lật lên, dịu dàng hỏi: "Ngươi có muốn đi theo chúng ta không? Chúng ta sẽ không làm hại ngươi."

Giang Lật biết đây là người duy nhất có quyền lực, cậu bùm một cái lại quỳ xuống, cúi đầu lạy ba cái nặng nề trước mặt hắn.

Con đường trên đỉnh núi thường không bằng phẳng, tưởng chừng như là mặt đất bằng bị tuyết bao phủ nhưng lại ẩn giấu vô số cục đá lớn nhỏ khác nhau.

Ba cái cúi đầu vang lên, vừa lúc trán của cậu đập vào một tảng đá sắc bén, trán lập tức bị tróc da, máu tươi nhuộm đỏ một mảng tuyết trắng.

Giang Lật sinh ra đã xinh đẹp, đây là ưu thế lớn nhất của cậu. Cậu thương tích đầy mình mà quỳ gối trước mặt hiệp sĩ, dùng đôi mắt đào hoa câu hồn nhìn đối phương, làm ra động tác xin tha đáng thương, bất cứ ai cũng sẽ vì cậu mà động lòng trắc ẩn.