Chương 17

“Từ đó về sau, trước mặt ta, phụ thân không uống rượu nữa, dần dần cũng bỏ rượu."

"Lớn lên ta mới hiểu được, không phải phụ thân thích uống rượu, mà vì khi trời lạnh vết thương cũ bị đau, uống rượu sẽ đỡ hơn."

"Nói ra cũng là ta không hiểu chuyện, thực ra đối với con cái, phụ mẫu khỏe mạnh là điều quan trọng nhất." Thục Phi nhìn hoàng hậu đang có chút suy tư, giải thích.

[Ông ngoại?]

Sở Yêu Yêu đang ăn ngẩng đầu lên.

[Sao mình lại quên chuyện quan trọng thế này chứ

Không lâu nữa Tây Nhạc sẽ đánh đến biên giới, Đại Khải bại trận, mất ba toà thành trì!]

Sở Yêu Yêu đang nghiêm túc nhớ lại, không để ý thấy ba người nghe thấy tiếng lòng của nàng đều không động đũa.

[Ông ngoại có tài thao lược, Tây Nhạc căn bản không có cơ hội thắng.

Nhưng phó tướng của đại cữu bị Tây Nhạc mua chuộc, trước trận chiến đã tiết lộ tình hình phòng thủ cho địch, quan trọng nhất là số lượng và vị trí lương thực cũng bị lộ, Tây Nhạc phái người đốt lương thực, quân Đại Khải không có tiếp tế, bị vây mười ngày, Tây Nhạc không tốn chút sức mà giành chiến thắng.]

[Không có lương thực, quân lính kiệt sức, chỉ có thể bị gϊếŧ, cuối cùng, ông ngoại bị bắt, đầu bị treo trên thành Tây Nhạc!

Mười vạn quân Đại Khải bị thảm sát!

Phạm vi mười dặm xung quanh máu chảy thành sông, cách trăm dặm vẫn ngửi thấy mùi máu tanh...

Hai vị cữu cữu liều chết thoát vòng vây, định về kinh cầu chi viện, không ngờ nửa đường gặp thánh chỉ Lý gia thông đồng với địch phản quốc, chém đầu tại chỗ!]

"Ầm!"

Nghe tin phụ thân và ca ca bị gϊếŧ hại, Thục Phi không thể giữ nổi bình tĩnh, trong cơn hoảng loạn đã đánh đổ bát đũa.

Sở Yêu Yêu lo lắng nhìn qua.

[Mẫu phi, chúng ta lại sắp bị vào lãnh cung rồi. Vào lãnh cung đã là tốt lắm rồi, nếu bị gán tội thông đồng với địch, lần này tính mạng cũng chưa chắc giữ được.]

Thục Phi khẽ hé môi, định nói gì đó.

"Ái phi, y phục dơ rồi, về thay y phục trước đi."

Lúc này dĩ nhiên Thục Phi không muốn rời đi: "Nhưng mà..."

Khải Tuyên Đế cố gắng dùng giọng điệu hòa nhã nói: "Về đi, trẫm sẽ tới gặp nàng sau."

Khải Tuyên Đế thật sự bình tĩnh như vậy sao? Dĩ nhiên là không, hắn cũng đang cố nén cơn giận.

Đó là đội quân của Đại Khải, là con dân của hắn, chỉ là... có gì đó không đúng...

Lòng trung thành của Lý gia hắn biết rất rõ, không có lý nào không điều tra mà đã ra lệnh chém gϊếŧ.

Chắc chắn trong chuyện này còn có nguyên nhân khác.

Yêu Yêu tiếp tục nhớ lại: [Trong kịch bản, mẫu phi bị vu oan làm phép trấn áp thái tử, bị đày vào lãnh cung, sau khi tin tức Lý gia thông đồng với địch truyền về, mẫu phi đã quỳ trước cổng lãnh cung ba ngày ba đêm để cầu xin tiện nghi phụ hoàng điều tra lại vụ án.]

Sở Yêu Yêu buồn bã nhìn phụ hoàng.

[Khi đó tiện nghi phụ hoàng ở chỗ Lý Quý Tần, sung sướиɠ tận hưởng, làm sao còn nhớ tới mẫu phi.

Cả nhà ngoại lên đến hàng trăm người đều bị chém, mẫu phi vì quá đau lòng mà tóc bạc trắng chỉ sau một đêm.

Mẫu phi vốn muốn đi theo gia tộc, nhưng vì Yêu Yêu mà cố gắng sống tiếp, sau đó Yêu Yêu bị hại chết, mẫu phi hoàn toàn mất đi ý chí sống…]