Chương 22

Nhưng ai đã tham gia vào những chuyện này? Trở lại ngự thư phòng, Khải Tuyên Đế đuổi hết mọi người ra ngoài.

“Ra đây.”

Một người áo đen xuất hiện trước mặt hắn.

“Đi điều tra Lý Diễn, sáng mai thượng triều, trẫm muốn thấy bằng chứng phạm tội của hắn.”

Chưa có manh mối, đành điều tra từ Lý Diễn vậy.

“Tuân chỉ.”

Vừa dứt lời, bóng đen nhảy vài cái, biến mất trong màn đêm.

***

Ngoài cung, Triệu phủ.

Triệu Kinh Vũ cúi mình cung kính nhìn vị khách quý trước mặt, sau đó quỳ xuống nhận thánh chỉ màu vàng sáng rực: “Vi thần tuân chỉ.”

Thái tử đỡ ông đứng dậy: “Triệu Hộ quân xin mời đứng lên, việc này rất hệ trọng, xin Triệu Hộ quân dẫn thêm binh lính tinh nhuệ.”

Triệu Kinh Vũ tỏ vẻ khó hiểu, chẳng phải chỉ là đi diệt cướp thôi sao? Một đám ô hợp thì cần nhiều người làm gì?

Thái tử không nói gì thêm, chỉ đưa mật chỉ cho ông.

Triệu Kinh Vũ bừng tỉnh hiểu ra: “Vi thần đã hiểu.”

Đêm khuya, Quỳnh Hoa Cung sáng rực ánh đèn, Thục phi khóc đến mức hai mắt đỏ hoe, chăm chú nhìn tiểu oa nhi trên giường.

Nàng sợ bỏ lỡ khoảnh khắc Yêu Yêu tỉnh lại, càng sợ con bé… sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.

Trong không gian ý thức.

Sở Yêu Yêu sốt ruột xoay vòng vòng: “Hệ thống, sao lại kéo ta vào đây?”

Chắc chắn mẫu phi đang rất lo lắng.

Hệ thống: Cũng bởi vì ký chủ tiết lộ tình tiết cốt truyện!

Hệ thống: Linh hồn ký chủ không thuộc về thế giới này, đối với ý thức thế giới, ký chủ là dữ liệu bất thường, vốn dĩ sẽ bị chú ý, một khi vi phạm quy tắc thế giới, nhẹ thì bị đẩy ra, nặng thì bị tiêu diệt!

Nó đã rất vất vả mới tránh được sự canh gác nghiêm ngặt của ý thức thế giới, phân phát phần thưởng cho những người mới.

“Vậy ngươi còn muốn ta làm nhiệm vụ nghịch tập?”

Túm lại vẫn là nghề nghiệp nguy hiểm?

Sở Yêu Yêu ngồi xổm xuống đất, chống cằm thở dài: “Haizz.”

Hệ thống: Ký chủ đừng nản lòng, chỉ cần tiến độ nghịch tập đạt được một nửa, chúng ta sẽ được ý thức thế giới công nhận, không cần phải cẩn thận nữa.

Nhìn tiến độ gần như bằng không, Sở Yêu Yêu cười gượng hai tiếng: “Cảm ơn nhé.” cũng không có chút an ủi nào.

“Ta còn phải ở đây bao lâu?”

Hệ thống: Cần ở trong phòng tối đủ mười hai giờ.

Nghe vậy, Yêu Yêu lập tức nằm dài ra, ở nơi này nửa ngày?

Hủy diệt đi.

Đêm khuya trong hoàng cung yên tĩnh, nhưng nhiều người không ngủ.



Thái Hòa điện.

Lâm triều bắt đầu, Khải Tuyên Đế vừa ngồi yên, Thượng thư bộ Binh Tiêu Văn Đào liền đứng ra.

“Bệ hạ, chuyện lâm triều quan trọng thế này, Triệu Kinh Vũ lại chậm trễ không đến, thật sự là không đặt bệ hạ vào mắt, xin bệ hạ trừng phạt thật nặng.”

Thái tử lùi lại nửa bước, đã đến.

“Bốp!”

Khải Tuyên Đế đập mạnh xuống bàn: “Tin tức của Tiêu Thượng thư đúng là nhanh nhạy, nhưng chuyện cướp bóc ở Từ Châu nghiêm trọng, đốt cháy rất nhiều ruộng tốt, tại sao không ai báo cáo!”

Các đại thần nhìn nhau, bọn họ thực sự không biết, nhưng bọn họ không dám nói.

Thế là tất cả đồng loạt quỳ xuống xin tội: “Thần vô năng, xin bệ hạ thứ tội.”

“Trẫm đã phái Triệu Kinh Vũ đi diệt phỉ, Tiêu Thượng thư có dị nghị?”

Tiêu Văn Đào chảy mồ hôi lạnh: “Vi thần không dám.”