Chương 11: Chụp lén không thành còn bị mυ'ŧ vυ'

Tưởng Dao rụt đầu, không dám nhìn khuôn mặt tươi cười của Tống Sơ Diễn.

Lần đầu tiên cảm thấy Tống Sơ Diễn có chút khủng bố, Tưởng Dao vội vàng muốn xoay người bỏ trốn.

Nhưng Tống Sơ Diễn đã siết chặt cổ tay của cô, mặc cho Tưởng Dao giãy giụa như thế nào cũng không thể thoát khỏi sự khống chế của anh.

Ngược lại bởi vì cô dùng sức giãy giụa quá mức, khóa kéo áo đồng phục bị mở ra.

Bên trong cô mặc một chiếc áo hai dây bó sát, bộ ngực có một khoảng hở thấp, gần như bị lộ ra ngoài.

Cô mặc chiếc áo ngực bra, trông giống như sữa bò.

“Tống Sơ Diễn, tớ xin lỗi, cậu thả tớ về nhà có được không?”

Lúc này Tưởng Dao thật sự rất sợ, cô gái mười sáu tuổi bị Tưởng Sơ Diễn dọa sợ không nhẹ.

“Mập mạp, cậu có biết một chuyện, nếu làm sai thì phải bị phạt không?”

Sau khi Tống Sơ Diễn nói xong, anh liền cúi đầu hôn lên vυ" Tưởng Dao.

Môi anh rơi xuống ngực cô để lại một dấu hôn, đem ngực cô loang lổ dấu hôn khắp nơi.

“Tống Sơ Diễn, đồ biếи ŧɦái! Mau buông tôi ra, không được hôn tôi!”

Tưởng Dao di chuyển hai chân, muốn thoát khỏi vòng tay của Tống Sơ Diễn nhưng sức lực của cô không thể so với lực của anh, chút phản kháng này của cô không chỉ không làm Tống Sơ Diễn dừng lại, ngược lại phản ứng cơ thể anh càng thêm mãnh liệt.

“Biếи ŧɦái? Tưởng Dao, tớ đâu có cầm camera trốn trong tủ quần áo chụp ảnh khỏa thân của người khác?”

Tống Sơ Diễn nhìn khuôn mặt cô vì giãy giụa mà đỏ lên, cơ thể anh càng thêm nóng bỏng.

Một tay anh khống chế đôi tay của Tưởng Dao, một tay khác cởi áσ ɭóŧ của cô.

Nháy mắt một cặρ √υ" trắng như tuyết nhảy ra.

Đầṳ ѵú hồng hào giống như quả anh đào, làm người ta muốn cắn một cái.

Tống Sơ Diễn lập tứ há miệng ngậm lấy đầṳ ѵú hồng nhạt, dùng đầu lưỡi ướt nóng mυ"ŧ đầṳ ѵú của cô.

“Đừng, đừng mυ"ŧ…A…”

Tưởng Dao lập tức cảm thấy ngực truyền đến một trận tê dại, vυ" cô sắp bị Tưởng Sơ Diễn mυ"ŧ ra lửa.

Nhưng Tống Sơ Diễn nghe được tiếng cô kêu, không chỉ không dừng lại mà còn ép hai vυ" cô vào nhau rồi đồng thời ngậm hai núʍ ѵú vào trong miệng.

“Tống Sơ Diễn, cậu mau nhổ ra, không cho cậu chạm vào tôi!”

Cả người Tưởng Dao vặn vẹo, cô kiên quyết đá thẳng đến chỗ đó của Tống Sơ Diễn.

Nhưng cô không ngờ được Tống Sơ Diễn lại phản ứng nhanh như vậy.

Chân Tưởng Dao không hề chạm được đến huyết mạch của Tống Sơ Diễn, ngược lại bị anh dùng đầu gối kẹp ở giữa hai chân cô.

Côn ŧᏂịŧ nóng hổi chạm vào giữa hai chân Tưởng Dao, chỗ đó đã sớm cương cứng.

Côn ŧᏂịŧ nóng bỏng vốn chỉ mới cọ xát vào chân Tưởng Dao một chút, cơ thể cô đã run rẩy.

“Tống Sơ Diễn, biếи ŧɦái! Đê tiện, hạ lưu, vô sỉ!”

Tưởng Dao tức giận đến mức đem những lời thô tục ném lên người Tống Sơ Diễn.

Cuối cùng đôi mắt đen nhanh của Tống Sơ Diễn cũng hiện lên một nét đỏ tươi.

Anh buông Tưởng Dao ra, từ trên giường đứng dậy.

Ngay khi Tưởng Dao chuẩn bị chạy trốn, Tống Sơ Diễn liền nắm lấy một bên khăn trải giường, trực tiếp trói Tưởng Dao thành một quả bóng.

Tưởng Dao lắc đầu, cơ thể không ngừng vặn ẹo, nhưng không biết Tưởng Sơ Diễn làm như thế nào, cô càng giãy giụa thì khăn trải giường trên cổ tay siết càng chặt.

“Tiếp tục động đậy đi, tớ xem cậu còn bao nhiêu sức lực.

Tống Sơ Diễn thoải mái, ung dung nhìn cô.