Chương 20: Bụng cô có thịt sờ rất thoải mái

“Cậu xác định bây giờ gọi được xe? Buổi chiều thứ sáu đợi xe ít nhất cũng mất nửa giờ, nếu cậu không vội thì cứ từ từ chờ, tớ đi trước.”

Nói xong Tống Sơ Diễn đạp xe, chuẩn bị đi.

Nhìn bóng dáng của Tống Sơ Diễn, Tưởng Dao cắn răng, hét lớn sau lưng anh: “Tống Sơ Diễn, quay lại! Đưa tớ đến nhà thi đấu thành phố!”

Buổi biểu diễn của idol Đường Mật được tổ chức tại nhà thi đấu thành phố.

Khóe miệng Tống Sơ Diễn cong lên, cười khẽ một tiếng, quay đầu đạp xe trở lại.

“Lên xe.”

Tưởng Dao nghe được lời Tống Sơ Diễn nói, ngồi ở ghế sau.

“Nặng quá, Tưởng Dao, cậu là heo sao? Ăn nhiều như vậy?”

“Tôi ăn hết cơm nhà cậu sao? Ai cần cậu lo!”

Tưởng Dao hừ lạnh một tiếng, cô chưa từng tự ti bởi vì bản thân hơi béo.

Cả mẹ cô và dì Đường đều nói cô mập mạp mới đáng yêu.

Tay cô ôm máy ảnh, cũng không có ý muốn ôm eo Tống Sơ Diễn.

“Cậu không ôm, chút nữa ngã xuống tớ cũng mặc kệ.”

Tống Sơ Diễn nhắc nhở cô.

“Ai muốn ôm cậu! Tôi thật sự ổn! Cậu nói tôi là heo? Cậu gặp qua con heo nào ngã từ ghế sau chưa?”

Tưởng Dao không muốn ôm eo Tống Sơ Diễn, sau khi khi Tống Sơ Diễn lăn lộn vài lần, cô biết phải rời xa nhân vật Tống Sơ Diễn này.

“Ngồi yên, sắp bắt đầu tăng tốc.”

Nói xong anh đạp xe giống như mũi tên vụt đi.

Tốc độ nhanh đến mức khiến tóc Tưởng Dao bay lên, cô vội vàng duỗi tay ôm lấy eo Tống Sơ Diễn.

Cô thật sự sợ bị Tống Sơ Diễn ném mình đi, chỉ có thể áp mặt vào sau lưng anh.

Vốn dĩ đến sân vận động mất 20 phút, kết quả Tống Sơ Diễn chỉ tốn 12 phút là đến nơi.

Lúc này Đường Mật đang chờ ở bên ngoài sân vận động, bốn phía xung quanh trạm tỷ đứng ở đó, tất cả đều mang máy ảnh chờ chụp ảnh.

“Dao Dao, tớ yêu cậu muốn chết!”

Đường Mật dùng sức xoa mặt Tưởng Dao.

Sau khi hôn xong, Đường Mật cảm nhận được từ sau lưng truyền đến một cơn lạnh lẽo.

“Chào, chào anh họ.”

Mẹ Đường Mật và mẹ Tống Sơ Diễn là chị em ruột.

“Anh họ, anh đừng nói với mẹ em chuyện em bỏ tiền mừng tuổi ra mua máy ảnh nhé!”

Đường Mật vội vàng kêu lên, cô nàng cảm thấy ánh mắt của anh họ nhìn cô hôm nay có chút kỳ quái. Là ảo giác của cô nàng sao? Cô nàng luôn cảm thấy ánh mắt của anh họ như muốn gặm cô nàng thành trăm mảnh vậy.

Trong ánh mắt lạnh băng kia dường như còn mang theo một chút ghen tuông?

Nhất định là ảo giác, từ nhỏ đến giờ trong mắt anh họ sao có thể hờ hững như vậy?

“Ừm, mau đi vào đi.”

Tống Sơ Diễn gật đầu.

Chờ Đường Mật đi vào sân vận động, Tưởng Dao cùng Tống Sơ Diễn mới rời đi.

Trên đường trở về, Tưởng Dao vẫn ngồi sau xe đạp Tống Sơ Diễn.

Rút kinh nghiệm lần trước, lúc này Tưởng Dao an phận đặt tay lên eo Tống Sơ Diễn.

“Tống Sơ Diễn, cảm ơn cậu.”

Tưởng Dao nghĩ đến ân oán, tuy rằng cô ghét tên khốn Tống Sơ Diễn này nhưng lần này anh giúp cô, cô vẫn nên nói lời cảm ơn.

“Không cần khách sáo, dù sao không phải tớ, cậu sẽ không vội vàng như vậy.”

Tống Sơ Diễn không mở miệng còn tốt, anh vừa mở miệng, Tưởng Dao lập tức nổi giận.

Cô tức giận dùng sức nhéo eo Tống Sơ Diễn, kết quả trên eo của anh đều là cơ bắp rắn chắc, cô muốn véo cũng không được, không chỉ không làm Tống Sơ Diễn đau, ngược lại còn tự làm tay mình đau.

Tống Sơ Diễn cũng không giận, tùy ý để ngón tay của Tương Dao tác loạn trên eo mình.

“Mập mạp, tớ với cậu không giống nhau. Tớ thích vận động, không phải ai cũng nhiều thịt như cậu đâu.”

“Nhiều thịt thì làm sao? Nhiều thịt sờ lên thoải mái, cũng không phải ai cũng thích vận động giống cậu.”

Tưởng Dao hừ lạnh một tiếng. Bụng của cô mềm mại sờ thật sự thoải mái, con mèo nhà cô cũng thích nằm ngủ trên bụng cô.

Tống Sơ Diễn nghe thấy lời Tưởng Dao nói, suy nghĩ cái gì đó rồi nói: “Đúng là sờ lên thật sự thoải mái.”

Mặt Tưởng Dao nháy mắt đỏ lên, cô lập tức phản ứng lại ý tứ trong lời nói của Tống Sơ Diễn.

“Thoải mái cũng không cho cậu sờ!”

Sau khi về đến nhà, Tưởng Dao vẫn đỏ mặt xuống xe, không đợi Tống Sơ Diễn cất xe xong, cô lập tức vội vàng chạy đến thang máy.

Về đến nhà, Tưởng Dao vội vã chạy vào trong phòng mình.

Cô đắp chăn, chỉ cảm thấy người nóng hơn.

Tên khốn Tống Sơ Diễn này, không có việc gì lại nói đến những chuyện xấu hổ đó làm gì? Làm cơ thể cô hiện tại khô nóng.

Có tiếng gõ cửa phòng ngủ.

“Dao Dao, con đi lên lầu gọi Tống Sơ Diễn xuống dưới ăn cơm.

Ngoài cửa là giọng nói của mẹ cô, bà Chu Vân.

“Mẹ, gọi cậu ấy xuống ăn cơm làm gì?”

Tưởng Dao lập tức bĩu môi, không hề muốn đi lên lầu gọi Tống Sơ Diễn chút nào.

“Chú Tống cùng dì Đường phải ở viện nghiên cứu làm hạng mục gì đó, mấy ngày nữa mới về. Sơ Diễn không biết nấu ăn, chẳng lẽ để thẳng bé ăn cơm hộp sao?”

“Ăn cơm hộp không tốt sao? Chính là muốn ăn cái gì thì ăn cái đó.”

Tưởng Dao muốn ăn cơm hộp còn không được. Lúc ở nhà, mẹ cô tuyệt đối không cho cô ăn mấy món đó.

“Con đang nói cái gì đấy? Cơm hộp bẩn như vậy, sao có thể ăn? Hơn nữa các con đang tuổi ăn tuổi lớn, ăn nhiều cơm hộp sẽ không tốt cho cơ thể. Lúc trước mẹ xem một đoạn video ngắn nhìn thấy cửa hàng bán cơm hộp, bên trong rất bẩn, trong phòng bếp còn có đầy gián và chuột.”

“Được rồi! Mẹ, con đi lên lầu gọi Tống Sơ Diễn xuống dưới ăn cơm.”

Tưởng Dao vội vàng mở cửa chạy đi.

Cô chỉ cần nghe mẹ cô nói đến mấy thứ kia, ngực sẽ nổi lên từng đợt ghê tởm.

Sợ nghe tiếp lời mẹ cô nói, cô sợ mình không nhịn được mà nôn ra.

Sau khi Tưởng Dao ra khỏi nhà, cô đứng trong thang máy đi lên lầu.

Khi ấn chuông cửa, chỉ thấy Tống Sơ Diễn mặc quần đùi, đi ra từ bên trong.

Tóc anh vẫn chưa khô, giọt nước theo ngọn tóc của anh lăn xuống trên cổ cùng ngực.

Giọt nước nghịch ngợm theo cơ ngực của anh tiếp tục lăn xuống dưới, lướt qua đầṳ ѵú màu nâu nhạt rồi lại rơi xuống cơ bụng của anh.

“Tống Sơ Diễn, mẹ tôi kêu cậu xuống dưới ăn cơm. Cậu nhanh chóng sấy khô tóc rồi đi xuống đi.”

Tưởng Dao quay đầu đi không dám nhìn dáng người của Tống Sơ Diễn.

Cô nhỡ rõ cơ thể của Tống Sơ Diễn đè lên người cô, dùng sức cọ xát như thế nào.

Cơ ngực rắn chắc của anh cọ xát đầṳ ѵú của cô, kí©h thí©ɧ đầṳ ѵú của cô đứng thẳng lên.

Còn cơ cơ bụng rắn chắn, có lực, có thể thoải mái di chuyển trên người cô.

“Ừ, tớ lập tức đi xuống ngay.”

Tống Sơ Diễn nhìn cái tai đỏ ửng của Tưởng Dao, khóe miệng không khỏi cong lên cười khẽ một tiếng.

Mẹ cô nấu ba món, món cong cuối cùng là do Tưởng Dao chịu trách nhiệm làm.

Tưởng Dao từ nhỏ đến lớn đã béo như vậy, không thể thiếu đồ ăn, cô rất thích cảm giác nấu ăn ở trong phòng bếp