Chương 36: Mấy ngày trước cho cô ăn quá no

Một đôi bạch thỏ lớn bại lộ trong không khí, đầṳ ѵú được bôi thuốc thoạt nhìn mềm mại, hồng hào. Ở dưới ánh đèn bóng loáng, lấp lánh.

Yết hầu của Tống Sơ Diễn trượt lên trượt xuống, lập tức ôm chăn đến phòng khách ngủ.

——

Sáng hôm sau, Tưởng Dao thức dậy thì phát hiện mình nằm ở trên giường Tống Sơ Diễn một mình. Cô duỗi tay sờ sang bên cạnh, lạnh như băng.

Khi cô sửa sang lại quần áo chuẩn bị đi ra ngoài thì nhìn thấy Tống Sơ Diễn đi ra từ trong phòng ngủ cho khách.

Đôi mắt Tống Sơ Diễn hơi đỏ, chứng minh cả đêm hôm qua anh không ngủ.

Sau khi hai người liếc nhìn nhau một cái, Tưởng Dao hoảng hốt, lập tức muốn chạy về nhà. Nếu để cha mẹ Tống Sơ Diễn nhìn thấy cô đi ra từ phòng của anh thì không hề tốt một chút nào.

Ở trường.

Hôm nay trùng hợp có bài kiểm tra môn Toán, bình thường phát đề Toán xong ai cũng kêu lên.

Tưởng Dao cũng cảm thấy bản thân sắp xong đời.

Mỗi lần kiểm tra Toán, chỉ cần sai một câu thôi cũng bị giáo viên chạy Toán phạt chép lại 20 lần! Cô vẫn nhớ bài kiểm tra Toán vừa rồi, tay cô gần như bị phế đi.

Kết quả sau khi gặp lại câu hỏi y hệt cô vẫn sai thêm lần nữa.

“Dao Dao, cậu giúp tớ chép đề Toán, tớ lại cho cậu mượn máy ảnh chơi mấy ngày, cậu xem có được không?”

Vẻ mặt Đường Mật suy sụp nhìn Tưởng Dao.

“Mật Mật, chị đây không phải không muốn giúp cậu, nhưng chị đây thật sự không thể giúp gì được cho cậu đâu!”

Hai người học kém ôm nhau khóc.

Sau khi phát bài kiểm tra, Tưởng Dao vui mừng phát hiện trong đề có một câu cô có thể làm được.

Lúc trước, bởi vì lớp 10 không chịu nghe giảng, dẫn tới nhiều kiến thức lớp 11 cô cũng không hiểu.

Tối hôm qua, Tống Sơ Diễn dạy cho cô hơn một nửa kiến thức, thậm chí còn mở rộng kiến thức của lớp 11.

Đối mặt với môn Toán cấp 3 cô luôn coi nó như thú dữ, vậy mà lại có thể giải quyết dễ dàng.

Sau khi làm xong bài kiểm tra, giáo viên dạy Toán chấm bài rồi chữa.

“Bạn Tưởng Dao lớp chúng ta lần này tiến bộ rất lớn, lúc trước vẫn luôn đứng đầu, nhưng không hề nhụt chí, lần này đạt đến trình độ trung cấp rồi.”

Cả lớp dừng lại một giây, mọi người đều biết lớp bọn họ có hai người đứng nhất, một người là Tống Sơ Diễn, một người là Tưởng Dao.

Lời này đương nhiên không phải để nói về Tống Sơ Diễn, loại người như Tống Sơ Diễn còn gì để tiến bộ nữa.

Không nói đến toán cấp ba, ngay cả những hàm số tuyến tính phức tạp, ở trước mặt Tống Sơ Diễn cũng không thành vấn đề.

“Tưởng Dao, em nói phương pháp học tập của em đi, thầy rất tò mò. Dù sao mấy lần trước thầy giảng câu này cho em ít nhất cũng mười lần nhưng em vẫn làm sai, sai rồi còn uất ưc, điều này khiến thầy cảm thấy bản thân có nên về hưu rồi hay không. Kết quả lần này em lại không sai một bước nào, quả thực chuẩn hơn cả đáp án.”

Giáo viên môn Toán gọi Tưởng Dao lên bục giảng.

Từ lúc học cấp hai đến bây giờ, đây vẫn là lần đầu tiên cô được khen ở trước mặt nhiều bạn học như vậy.

Cô đột nhiên cảm thấy lưng của mình thẳng lên. Trước kia, mỗi lần cô đứng thứ nhất từ dưới lên, lần nào mẹ cô đi họp phụ huynh cũng cảm thấy xấu hổ.

Tưởng Dao lặp lại phương pháp Tống Sơ Diễn dạy mình đêm qua một lần.

Cả lớp bị phương pháp này của Tưởng Dao dọa sợ.

Sau khi tan học, Đường Mật vội vàng đi tìm Tưởng Dao.

“Ái chà, xem ra quan hệ giữa cậu với anh họ của tớ không tệ lắm, Lúc trước anh ấy chưa từng kiên nhẫn dạy kèm cho tớ như vậy bao giờ đâu.”

Ngay lúc Tưởng Dao lên bục giảng, Đường Mật đã đoán được Tống Sơ Diễn dạy kèm cho Tưởng Dao.

“Ai có quan hệ tốt với cậu ấy. Tớ đã phải trả một giá rất đắt đó.”

“Giá rất đắt? Ồ?”

Đường Mật liếc nhìn bộ ngực của Tưởng Dao, vẻ mặt ma mị.

“Khụ khụ, không giống như cậu nghĩ đâu. Tớ đã đưa hết tiền tiêu vặt cho Tống Sơ Diễn rồi.”

Nói xong Tưởng Dao còn nhìn về phía Tống Sơ Diễn gọi một tiếng.

Kết quả Tống Sơ Diễn không thèm để ý đến cô một chút nào.

Người đàn ông này, rõ ràng đêm qua ở trên giường còn nhiệt tình với cô, kết quả sáng sớm hôm nay lại lạnh nhạt với cô như vậy!

Buổi tối.

Tưởng Dao theo lý tới nhà Tống Sơ Diễn học, đêm qua Tống Sơ Diễn chỉ dạy kèm cho cô hai tiếng mà đã có thể làm được một nửa bài kiểm tra.

Nếu mỗi ngày cô học bổ túc, cô có cảm giác 985 trường đai học loại A đãng vẫy tay chào đón cô.

“Tống Sơ Diễn, hôm nay ở trường sao cậu lại không để ý đến tớ?”

Tưởng Dao lấy đề thi ra.

“Trước kia không phải cậu cũng như vậy sao?”

Đồng tử của Tống Sơ Diễn co rụt lại.

Mập mạp không muốn mọi người ở trường biết quan hệ giữa anh và cô sao?

Nghĩ đến lời cô giải thích với Đường Mật hôm nay, Tống Sơ Diễn chỉ cảm thấy hơi hờn dỗi.

“Đó là trước kia, hiện tại hai người chúng ta cũng đã làm nhiều lần như vậy rồi, nói như thế nào cũng hơn nhiều so với người xa lạ.”

Tượng Dao cho rằng quan hệ hiện tại giữa cô và Tống Sơ Diễn không phải quan hệ bình thường.

“A, cậu không hề nói với Đường Mật như vậy.”

Tống Sơ Diễn nhớ rõ cô nói dối như thế nào.

“Đó không phải vì Đường Mật là em họ của cậu sao? Nếu cậu ấy biết mỗi buổi tối tớ lén lút chạy đến phòng cậu, cùng cậu làʍ t̠ìиɦ, cậu thử nghĩ xem, với cái miệng nhiều chuyện của cậu ấy, chắc chắn cha mẹ cậy ấy sẽ biết. Vậy chẳng phải cha mẹ cậu cũng biết sao? Chẳng lẽ cậu muốn tốt nghiệp cấp ba xong chúng ta kết hôn luôn à?”

Tưởng Dao ngẩng đầu, quyến rũ nhìn Tống Sơ Diễn.

“Dĩ nhiên là không.”

Tống Sơ Diễn lập tức từ chối.

Mà để anh kết hôn với Tưởng Dao, cũng không có khả năng!

Tuy ngoài miệng nói không thể, nhưng trong đầu Tống Sơ Diễn vẫn không khỏi hình dung cảnh tượng bản thân kết hôn với Tưởng Dao.

Mập mặc mặc chiếc váy cưới màu trắng, trong tay cầm một đóa hoa hồng, anh đứng ở trong giáo đường, chờ cha cô nắm tay cô đi tới chỗ anh từng bước một.

Hình ảnh này càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ, điều tối tệ hơn chính là anh không hề cảm thấy khó chịu.

“Tống Sơ Diễn, cậu đang nghĩ gì vậy? Còn không mau dạy tớ những kiến thức toán còn lại đi.”

Tưởng Dao thấy Tống Sơ Diễn mất tập trung, vội vàng quơ sách giáo khoa tới trước mặt anh.

“Tưởng Dao, người quên là cậu mới đúng. Cậu mới trả học phí ngày hôm qua thôi, còn hôm nay thì chưa.”

Tống Sơ Diễn lạnh lùng nói.

“Nhưng hiện tại tớ không có cảm giác. Phải làm sao đây? Chẳng lẽ cậu không cần có cảm giác mà vẫn động dục bất cứ lúc nào sao?”

Tưởng Dao sẽ không nói cho Tống Sơ Diễn biết, bởi vì trước đó cô bị Tống Sơ Diễn làm rất đau, cho nên cô muốn tránh mấy ngày.

“Tống Sơ Diễn, nếu không tớ thiếu nợ cậu có được không? Chờ mấy ngày nữa, tớ sẽ trả tiền cho cậu?”

Vẻ mặt Tưởng Dao đầy chờ mong nhìn Tống Sơ Diễn.

Nếu tên khốn này không đồng ý thì hôm nay tiểu bức của cô chắc chắn sẽ sưng lên.

“Tưởng Dao, đừng dùng ánh mắt ấy nhìn tớ, ở trong mắt cậu, tớ là người dễ nói chuyện vậy sao?”

Tống Sơ Diễn lạnh lùng nhìn Tưởng Dao.

“Nhưng hiện tại tớ thật sự không có cảm giác. Mấy ngày vừa rồi làm thường xuyên quá nên tớ không muốn một chút nào cả.”

“Ý của cậu là mấy ngày trước, tớ cho cậu ăn quá no?”