Chương 427: Thần tượng

Trần Văn Hoa nhìn thấy Tiết Tiết ở trong nhà Dịch Lãng, ngoại trừ lúc đầu sắc mắt hơi thay đổi, còn lại thì thái độ rất bình tĩnh.

Có thể nói không có gì ngạc nhiên.

Kỳ thật, từ lần đầu tiên Dịch Lãng đồng ý "giao dịch" với Tiết Tiết, hắn mơ hồ cảm giác được nữ nhân này có thể thay thế vị trí Phùng Tiểu Nhạc trong lòng Dịch Lãng, mang đến những thay đổi nghiêng trời lệch đất trong cuộc đời Dịch Lãng, không biết tốt hay xấu.

Dấn thân vào giới giải trí nhiều năm, Trần Văn Hoa đã quen với việc nhìn thấy đủ loại người, cũng luyện ra ánh mắt nhìn đầy độc của mình.

Trực giác đôi khi không có lý do nhưng lại chính xác đến bất ngờ.

Là người đại diện của Dịch Lãng, Trần Văn Hoa có trách nhiệm bảo vệ đối phương, đương nhiên, Tiết Tiết là một trong những người hắn phải loại bỏ, vì có tâm tư với Dịch Lãng.

Ánh mắt không lừa được người.

Tiết Tiết có dã tâm, nhắm vào Dịch Lãng, cho dù phần lớn thời gian cô đều che giấu rất khá, cũng không thoát khỏi ánh mắt rực lửa của Trần Văn Hoa.

Trước khi đoán được mục đích thật sự của đối phương, lúc trước đã có một Phùng Tiểu Nhạc, Trần Văn Hoa không thể không cẩn thận.

Rõ ràng, một số việc cho dù có cố gắng tránh chúng đến đâu cũng sẽ xảy ra

Nghĩ tới đây, Trần Văn Hoa thở dài.

Chỉ cảm thấy mình như người ba già hao tổn tâm trí, lúc nào cũng phàn nàn, cố hết sức làm công việc vô ơn.

"Tất cả các video liên quan đến sân bay đã bị xóa."

"Về phần đề tài trước đó, là Hà Hữu Phỉ tìm người đăng lên."

"Đôi phương kiên quyết không xóa, hiện tại hướng gió đưa cậu tới cạnh Huống Lam Tiệp, gây trở ngại cho Hà Hữu Phỉ." Trần Văn Hoa trần thuật lại. "Đối phương có ảnh chụp và ghi âm, dù đã chỉnh sửa nhưng không làm giả, đã đăng lên mạng, hiện tại cả cộng đồng mạng đang phát nổ."

"Tôi đã cho người đi liên lạc với mấy nhóm quản lý, bảo họ đừng hành động thiếu suy nghĩ."

Nói tới đây, Trần Văn Hoa dừng lại, ngước mắt nhìn chằm chằm Dịch Lãng.

"Bây giờ cậu định làm gì?"

"Bộ phận PR đã cố hết sức rồi, sau lưng đối phương có người, nếu như cậu vẫn kiên trì không làm rõ..."

"Vậy làm rõ đi."

"Lần này..." Trần Văn Hoa sửng sốt. "Cái gì?"

Hắn nghi ngờ mình nghe lầm.

Dịch Lãng không né tránh ánh mắt hắn, bình tĩnh nói: "Tôi nói, anh cứ làm rõ đi, như anh đã nói như hôm qua."

Tiết Tiết vẫn im lặng nghe họ nói chuyện, nghe thấy vậy liền nhìn Dịch Lãng.

Cô nghĩ đến đến chuyện hôm qua lúc ở bệnh viện, Trần Văn Hoa có gọi Dịch Lãng ra ngoài.

Có lẽ lúc đó họ đã chuẩn bị tốt đối sách, chỉ xem Dịch Lãng có dùng hay không thôi.

Nghe Dịch Lãng đáp ứng sảng khoái như vậy, Trần Văn Hoa vẫn có chút không dám tin.

"Cậu... đồng ý?"

Thấy anh gật đầu chắc chắn, Trần Văn Hoa mừng như điên, sợ giây tiếp theo Dịch Lãng sẽ đổi ý, mạnh mẽ đứng dậy, ra hiệu cho bọn họ rồi bước ra ngoài gọi điện thoại.

Có thể tưởng tượng được, trước kia trong chuyện thuyết phục Dịch Lãng, Trần Văn Hoa gặp phải bao nhiêu khó khăn.

"Phản ứng anh ta quá khoa trương nha." Sau khi Trần Văn Hoa rời đi, Tiết Tiết kề vào tai Dịch Lãng nói nhỏ. "Trước kia anh khó như vậy sao?"

Dịch Lãng liếc cô một cái, không nói gì.

Tiết Tiết mỉm cười không thèm để ý, chỉ nghĩ đến một vấn đề khác.

"Anh làm sao làm rõ? Lấy tình huống hiện tại, làm rõ hẳn là không có tác dụng chứ?" Tiết Tiết có chút lo lắng. "Có thể phản tác dụng không?"

Dù sao trên mạng cũng không ít chó điên, hơn nữa với tình huống hiện tại của Dịch Lãng, có lẽ cộng đồng đã mở một bữa tiệc anti fan rồi.

Thấy Tiết Tiết nhíu mày, Dịch Lãng đưa tay xoa mi tâm cho cô.

Hành động này khiến mắt Tiết Tiết sáng lên, tràn đầy mong chờ nhìn anh.

Tuy nhiên, Dịch Lãng lại giống như ngượng ngùng, né tránh ánh mắt nóng bỏng như muốn đốt cháy mặt của nữ nhân.

Tiết Tiết thử nắm tay Dịch Lãng, anh ngầm đồng ý.

"Đừng lo lắng, bọn họ chắc chắn sẽ giải quyết tốt."

"Ừm?" Dịch Lãng thản nhiên trả lời, Tiết Tiết đang thưởng thức ngón tay anh, giây tiếp theo, chợt nghe Dịch Lãng nói với giọng điệu bình thường, đối với đa số người mà nói, hẳn là tin tức bùng nổ. "Anh và Huống Lam Tiệp... bà ấy là mẹ ruột anh."

Nghe vậy, Tiết Tiết tưởng mình nghe lầm.

Cô chớp mắt, nhìn về phía Dịch Lãng, lại tiếp tục chớp mắt mấy cái.

Lông mi giống như hai bàn chải nhỏ, run lên.

"Anh nói gì?"

Huống Lam Tiệp là mẹ ruột Dịch Lãng.

Chỉ là Dịch Lãng không muốn thừa nhận.

Lúc nhỏ, ấn tượng về mẹ rất mơ hồ, khi anh lớn một chút, hiểu chuyện hơn, đối với Dịch Lãng mà nói, mẹ chính là thủ phạm khiến ba anh nổi giận.

Ngày nhận nhau, Huống Lam Tiệp và Dịch Lãng đã nói rất nhiều.

Bà từng là người mẫu hàng đầu, mà Dịch Thắng Hùng là một chàng trai trẻ từ thị trấn nhỏ lên làm việc, qua giới thiệu của đồng hương, ông ta có cơ hội làm việc ở hiện trường quay quảng cáo.

Tình cờ, ngày đó nhân vật chính là Huống Lam Tiệp và hai người mẫu mới khác.

Bởi vì giày không vừa, quá trình quay gấp gáp, trợ lý Huống Lam Tiệp nhiều lần yêu cầu tạm dừng nhưng đều bị đạo diễn mới từ nước ngoài bác bỏ, vì thế cô ta chỉ có thể mang đôi giày đỏ vừa xinh đẹp vừa tra tấn người kia, chiều theo yêu cầu, lặp đi lặp lại vì tạo hình một khung hình mà quay đi quay lại.

Thành phẩm chưa tới mười phút, phải mất 12 tiếng, đợi đến khi kết thúc, Huống Lam Tiệp thậm chí còn không thèm để ý đến người phụ trách nhãn hiệu, vẻ mặt bình tĩnh trở về phòng nghỉ.

Sau đó, bắt đầu trút giận.