Chương 12: Hacker

Cố Yên thuần thục đăng nhập vào một trang web.Đây là một diễn đàn hack toàn cầu rất bí mật, nó tập hợp tất cả tin tức trên toàn thế giới, hơn nữa hacker có thể biết được địa chỉ web này thực lực cơ bản cũng không kém.

Cố Yên nhanh chóng đang kí một acc nhỏ, diễn đàn này được cô phát hiện từ kiếp trước, bất quá biết được cũng là do cơ duyên.

Nhưng vào thời điểm đó cô đã trưởng thành, dựa vào kĩ thuật hack còn kiếm được không ít tiền, tuy rằng số tiền đó cuối cùng đều đập vào Cố gia.

Trong diễn đàn này cũng có không ít người bái sư, nhưng bình thường những đại lão có thực lực đều chướng mắt những người mới.

Hiện tại cô chỉ mới cấp một, nếu đi bái sư nhất định sẽ chẳng tìm được ai tốt.

Cố Yên trầm tư một lát, cuối cùng mở bảng nhiệm vụ ra.

Muốn nhanh chóng tăng cấp bậc cùng chứng minh thực lực, đơn giản chính là nhận nhiệm vụ trên diễn đàn.

Có thực lực hay không để mọi người nhìn một chút là biết.

Nhiệm vụ trong diễn đàn được chia thành bảy cấp độ: SSS, SS, S, A, B, C, D, trong đó cấp D là yếu nhất.

Thực lực hiện tại của Cố Yên không đủ để thực hiện cấp SSS nhưng cũng không thực hiện nhiệm vụ cấp D này.

Nghĩ đi nghĩ lại, Cố Yên lựa chọn nhiệm vụ cấp A.

Sau khi mở gói, đây là một gói đã bị hỏng.

Để sữa chữa các gói đã bị hỏng, cũng không phải là rất khó khăn.

Tuy nhiên, chương trình này còn có thêm một khuôn khổ, trách sao lại có thể được treo là nhiệm vụ cấp A.

Loại nhiệm vụ này hoàn thành, không chỉ có thể tăng lên đẳng cấp của cô, còn có thể lấy được một khoản thù lao không ít.

Thần sắc Cố Yên bỗng trở nên nghiêm túc.

Nhiệm vụ trong diễn đàn hacker đều lập thành một danh sách, không phải lúc nào cũng có sẵn nhiệm vụ.

Cho nên sau khi nhiệm vụ được nhận, sẽ được đánh dấu.

"Nhiệm vụ cấp A treo mười ngày rốt cuộc cũng có người nhận?"

"Cái này có gì kì lạ, chắc là vị lão đại nào đó thiếu tiền rồi."

"Các người không chú ý tới người nhận nhiệm vụ là một acc vừa mới đăng kí sao?"

"Chỉ mới cấp 1?"

"Đùa gì chứ, cấp 1 sao có thể nhận nhiệm vụ này?"

"Không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị trừng phạt, người này không biết quy tắc sao?"

"Đây thật sự không phải là acc nhỏ của vị đại lão nào sao?"

"Lầu trên cậu tỉnh táo chút đi, diễn đàn hacker làm sao có thể cho phép đại lão tạo acc nhỏ."

"Cũng không phải không thể, nhận nhiệm vụ là acc mới nhưng không phải người mới thì sao?"

"Hoàn toàn không có khả năng, diễn đàn đều là đăng kí tên thật, nếu đối phương thật sự lợi hại, vừa vào chắc chắn sẽ được phân vào cấp mười."

"Đúng đúng đúng, người này cấp 1, chắc chắn chỉ là người mới."

"Người mới cũng nhận nhiệm vụ cấp A sao?"

"Thời hạn nhiệm vụ là ba giờ, không biết người này có thể hoàn thành được hay không?"

"Tôi ngược lại có chút tò mò, để thỏa mãn lòng hiếu kì, tôi quyết định ba giờ sau sẽ quay lại xem hắn có hoàn thành nhiệm vụ đúng giờ hay không."

"Nếu hắn thật sự có thiên phú như vậy, ta sẽ nhận hắn làm đồ đệ."

"Lầu trên ngươi cũng chỉ mới cấp 10, nếu thật sự gặp mầm non thiên phú như vậy cũng phải dành cho đại lão cấp 20 là ta."

"Cấp 20 đã tự xưng là đại lão?"

"Thôi đi, một đám lão yêu quái cấp 50 còn chưa lên tiếng đâu."

Cấp độ hacker cao nhất trong diễn đàn là 50, nhưng không có nhiều người đạt đến được cấp độ này.

Làm sao có thể đạt đến cấp 50?

Hoặc là thực lực rất trâu bò, tiến vào hệ thống liền trực tiếp được công nhận, hoặc là âm thầm làm nhiệm vụ.

Muốn hệ thống trực tiếp công nhận cấp 50, cả diễn đàn tìm ra không quá năm người.

Mà âm thầm làm nhiệm vụ, một tuần tối thiểu phải nhận nhiệm vụ cấp SSS hai lần.

Còn chưa nói đến, nhiệm vụ cấp SSS không phải lúc nào cũng có, muốn hoàn thành được hai lần là chuyện càng khó khăn hơn.

Những người lăn lộn trong diễn đàn đều là những ông trùm kì cựu trong ngành.

Kiếp trước Cố Yên dù đã quen thuộc các kĩ năng nhưng ở trước mặt bọn họ cũng không là gì.

Một giờ sau.

Cố Trường Phong gõ cửa phòng Cố Yên nhưng không có tiếng trả lời nào.

Hắn hơi nhíu mày, chẳng lẽ là đang ngủ sao?

"Tiểu Yên, em bận à?"

"Đã đến lúc ra ngoài ăn tối rồi, hôm nay chúng ta sẽ không ăn cháo nữa."

Biết là phải nghĩ cho dạ dày của Cố Yên, nhưng hắn sợ mỗi ngày đều ăn cháo sẽ khiến Cố Yên buồn nôn.

Cố Trường Phong chờ nửa ngày cũng không nhận được lời đáp nào.

Trong lòng hắn bỗng nhiên có dự cảm không tốt, không phải là xảy ra chuyện bất ngờ gì chứ?

Hắn cũng không để ý nhiều như vậy, trực tiếp mở cửa phòng.

Kết quả nhìn thấy Cố Yên đeo tai nghe, vẻ mặt nghiêm túc ngồi trước máy tính.

Hắn thăm dò gọi: "Tiểu Yên?"

Kết quả đối phương không hề phản ứng, Cố Trường Phong mới đi đến bên cạnh xem rõ Cố Yên rốt cuộc đang làm gì.

Ngay từ đầu thấy Cố Yên tập trung nhập thần như vậy còn tò mò Cố Yên đang chơi trò gì, kết quả hắn lại phát hiện cô không phải là đang chơi.

Tất cả dãy số hiển thị trên màn hình hắn không thể nào hiểu được.

Cố Trường Phong chuyên ngành tài chính, không phải chuyên ngành máy tính, nên chuyện này chạm đến khu vực mù tri thức của hắn.

Nếu như không nhìn lầm, Tiểu Yên đây là đang viết chương trình sao?

Làm sao điều này có thể được?

Tiểu Yên chỉ mới mười tuổi mà thôi, làm thế nào có thể viết được chương trình phức tạp như vậy?

Cố Trường Phong hiện tại không tìm được lí do để thuyết phục mình, bởi vì những dãy số và code trên màn hình hắn đều không hiểu được.

Chương trình này chắc chắn không phải gõ để chơi.

Thấy Cố Yên nghiêm túc như vậy, Cố Trường Phong cũng không dám mở miệng quấy rầy.

Anh yên lặng đứng bên cạnh Cố Yên, nhìn từng dãy số trên màn hình máy tính.

Cố Trường Phong đột nhiên nhớ tới một chuyện, hắn quả thật không biết những thứ này, nhưng ai đó chắc chắn biết.

Nghĩ đến đây, hắn lặng lẽ chụp ảnh rồi gửi cho người nào đó.