Chương 56: Sóng Gió Phòng Tắm

Vào ban đêm, người giúp việc cho họ tắm cùng nhau.

Mặc dù trong phòng tắm có hai bồn tắm nhưng Cố Mạt Mạt lấy lý do không thích bị người khác nhìn nên muốn tắm riêng.

"Chị ngâm trước đi, bằng không đợi lát nữa nước sẽ nguội."

Cố Yên khó hiểu nhìn Cố Mạt Mạt, sau khi được giáo huấn cô ta đã thành thật hơn nhiều, chẳng qua tại sao lại đột nhiên ân cần như vậy.

Cố Yên cố gắng hồi tưởng lại chuyện đời trước, bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, cười ha hả nói với Cố Mạt Mạt: "Ta cởϊ qυầи áo trước, ngươi về phòng lấy khăn mặt dùm ta có được không?"

Cố Mạt Mạt đương nhiên là muốn Cố Yên nhanh chóng vào bồn tắm, vì vậy điên cuồng đi lấy khăn mặt.

Chờ lúc cô trở về, Cố Yên đã cởi xong quần áo, chuẩn bị vào bồn tắm, còn Cố Mạt Mạt thì duỗi cổ nhìn cảnh này.

Kết quả là vở kịch hay trong trí tưởng tượng của cô đã không xảy ra, dưới làn nước một chút gợn sóng cũng không có.

Cố Mạt Mạt trợn tròn mắt, rõ ràng cô đã bỏ hai con cóc vào bồn tắm, rốt cuộc là bước nào sai?

Cố Mạt Mạt vừa nghĩ, vừa cởϊ qυầи áo của mình bước vào bồn tắm, kết quả một giây sau lại sờ được một thứ mềm mại.

Cố Mạt Mạt theo bản năng cầm lấy thứ đó, khi nhìn thấy được thứ trong tay mình, cô gần như hét lên và nhảy ra khỏi bồn tắm.

"A!"

Cố Mạt Mạt sợ tới mức mặt không còn giọt máu, thiếu chút nữa đã ngã khỏi bồn tắm.

Làm thế nào chúng có thể xuất hiện trong bồn tắm của cô?

Cô nhớ rõ ràng mình đã bỏ vào trong bồn tắm của Cố Yên mà?

Cố Yên cười ha hả nhìn một màn này.

Cố Mạt Mạt thật vất vả mới vứt bỏ được hai con cóc kia, vừa ngẩng đầu liền thấy nụ cười của Cố Yên.

Cô nhanh chóng hiểu ra, nhất định là lúc Cố Yên sai cô đi lấy khăn mặt, cố ý ném hai con cóc kia vào trong bồn tắm của cô.

Nhưng cô không hiểu chính là, Cố Yên sao lại biết trong bồn tắm của mình có hai con cóc?

Cố Yên đương nhiên biết tất cả, bởi vì kiếp trước Cố Mạt Mạt vì muốn giáo huấn cô, cũng bắt hai con cóc ném vào bồn tắm như vậy.

Lúc đầu cô không biết những điều này, chờ cô vào bồn tắm mới nhận ra điều gì đó không ổn, thật vất vả mới từ trong bồn tắm đi ra, lại trượt một cái trong phòng tắm, cú ngã đó làm chân cô bầm tím một mảng lớn.

"Vui không?"

Cố Yên lạnh lùng nhìn Cố Mạt Mạt trước mắt, tiểu nha đầu này coi như đủ ác.

Bây giờ cô vẫn còn nhớ rõ tiểu nha đầu này sau này sẽ trở thành đỉnh cao của làng giải trí, cũng là người thủ đoạn ngoan độc nhất.

Khi bị bạn trai phản bội, cô ta không ngần ngại để cho bạn trai mình thân bại danh liệt.

Khi bị bạn thân hãm hại, biết dùng mưu kế bản thân giải quyết gọn gàng.

Kỳ thật từ một phương diện nào đó mà nói, Cố Yên vẫn rất tán thưởng người này, bởi vì người này không giống Cố Nhu.

Cố Nhu cũng là người thủ đoạn, chỉ cần chuyện có lợi ích với cô, cho dù để cho cô đâm người bên cạnh vài nhát dao cô cũng sẽ đi làm, Cố Nhu không ngại giẫm lên tro cốt người thân mà hưởng phúc.

Nhưng Mạt Mạt lại không làm những chuyện này, cô ấy vẫn rất có nguyên tắc của mình.

Vừa nghĩ đến mười mấy năm sau nữ nhân làm mưa làm gió trong giới giải trí lại là tiểu nha đầu trước mắt này, Cố Yên liền lắc đầu.

Mặc kệ nói như thế nào, hiện tại cô ấy vẫn là một tiểu nha đầu ngây thơ.

"Nếu như ta nhớ không lầm, buổi chiều ta cũng đã cảnh cáo ngươi rồi!"

Cố Yên quấn một cái khăn tắm, chậm rãi đi về phía Cố Mạt Mạt.

Cố Mạt Mạt trong nháy mắt nghĩ đến sự tuyệt vọng buổi chiều của mình, lập tức rùng mình một cái, từng bước từng bước lui về phía sau.

Cho đến khi không có cách nào để rút lui cô mới phát hiện hình như cô đã chọc người không nên chọc vào.

Nhưng lúc này phát hiện đã muộn rồi, Cố Yên lần nữa mang Cố Mạt Mạt bên cạnh bồn tắm đánh một trận.

"Ah ah ah! Ngươi mau buông ta ra, ta không dám nữa. Đừng đánh, đừng đánh nữa, mông của ta..."

Cố Mạt Mạt trong lòng ủy khuất, cô chính là muốn trở thành lão đại, từ khi nào lại nghẹn khuất như vậy?

Nơi này rõ ràng là địa bàn của cô, vì sao người này có thể kiêu ngạo như vậy?

Nhưng những lời này Cố Mạt Mạt lại không dám nói ra miệng, vì cô sợ mình sẽ bị đánh đau hơn.

Sau khi nghe Cố Mạt Mạt nói, Cố Yên lúc này mới thu tay lại: "Em ý thức được sai lầm của mình là được. Sau này không được lấy cóc dọa người khác."

Trên mặt Cố Mạt Mạt còn đọng lại vài giọt nước mắt, nghe cố Yên nói vội vàng gật đầu, cô không muốn tiếp tục bị đánh vào mông nữa.

Cố Yên hài lòng gật đầu, cô cũng đã rút ra kinh nghiệm, muốn tiểu nha đầu này nghe lời chỉ cần đánh vào mông một chút là được.

Cô bước ra khỏi phòng tắm, Cố Mạt Mạt nhìn chằm chằm bóng lưng Cố Yên rời đi, âm thầm nắm chặt nắm đấm.

Người này lại dám hết lần này đến lần khác nhục nhã cô, cô nhất định phải để cho người này trả giá đắt.

Nhưng bây giờ Cố Mạt Mạt cũng không biết ý nghĩ này của cô, khiến cô trên đường chết một đi không trở về, nếu cô ấy biết ý tưởng của cô thì thật là nguy hiểm.

Ngày hôm sau.

Tố Lan kiểm tra bài tập về nhà của họ theo thỏa thuận ngày hôm qua.

Cố Mạt Mạt rất nhu thuận lấy bài tập về nhà của mình từ trong cặp sách ra.

"Hôm qua sau khi ăn cơm tối xong, ta liền trực tiếp đi làm bài tập về nhà, ta rất ngoan đúng chứ?"

Cố Mạt Mạt đưa bài tập của mình đến trước mặt Tô Lan, bộ dáng tùy ý để cô kiểm tra.

Tô Lan hài lòng gật đầu, không thể không nói Cố Mạt Mạt vẫn làm cho cô bớt lo lắng: "Không sai, tiếp tục duy trì."

Trên mặt Tô Lan xuất hiện một tia tươi cười.

Cố Mạt Mạt được Tô Lan khen ngợi, càng thêm không kiêng nể gì.

"Tô Lan, ngày hôm qua ta thấy Cố Yên chỉ mãi chơi không có làm bài tập. Ta thấy cô ấy chính là không có đem lời Tô Lan nói để ở trong lòng."

Nghe Cố Mạt Mạt bên cạnh nói những lời này, Cố Yên bỗng nhiên có dự cảm không tốt, cô kéo khóa túi của mình ra, quả nhiên bài tập về nhà cô viết từ sáng sớm lúc này đã biến mất.

Bài tập về nhà chắc chắn không thể tự biến mất, chỉ có thể là ai đó đã lấy nó, mà người này là ai tự nhiên không cần nhiều lời.

Tô Lan nghe được lời của Cố Mạt Mạt, lập tức nhìn về phía Cố Yên.

"Cố Yên, bài tập về nhà của ngươi đâu?"

Tô Lan đã yêu cầu Cố Mạt Mạt và Cố Yên phải tuân thủ quy định, hôm nay là ngày đầu tiên Cố Yên đã dám vi phạm quy định của bà, sắc mặt nhất thời trở nên rất khó coi.