Chương 8.2: Đưa cơm.

Rõ ràng là thề son sắc nhắc nhở Cố Tinh Dã dậy sớm nhưng người dùng năm sáu cái đồng hồ báo thức mà thiếu chút nữa không dậy được là bản thân quản lý Lạc.

Lạc Thành phụ cận là địa điểm chụp hình quay phim, lần này Cố Tinh Dã đoàn làm phim một chỗ trong khu đó.

Cố Tinh Dã lớn lên bộ dáng một tổng tài, cho nên từ hai năm trước Mai tỷ luôn tìm các vai diễn như vậy cho hắn đóng. Cho đến khi Cố Tinh Dã nghiêm túc cự tuyệt thì Mai tỷ mới tìm cho hắn liên hệ vai diễn trong bộ phim《Anh hùng liệt hoả》

Trong kịch bản, Cố Tinh Dã đóng vai đội trưởng trung đội phòng cháy chữa cháy, kịch bản không có tuyến tình cảm, toàn kịch đều quay chung quanh công tác của đội phòng cháy chữa cháy cùng các thành viên trong đội để triển khai mạch truyện.

Trong xe thực an tĩnh, Lâm Hoa Hoa ngồi ghế lái phụ đang cúi đầu xem tin nhắn trên diễn đàn.

-- Hoa Hoa! Tin tức lần trước của Cố Tinh Dã là thật hay giả? Anh ấy thật sự đổi người đại diện.

-- Hoa Hoa bảo bối, noi cho tôi biết, tôi có phải tôi sắp nhìn thấy nam thần trong lòng ta Lạc Tê lão sư.

-- Cậu không nghĩa khí chút nào. Tin tức bùng nổ như vậy mà không nói cho chúng tôi biết! Tôi hiện tại đang trên đường về khách sạn thay quần áo, quyết không thể để Lạc Tê lão sư nhìn thấy tôi đang mặc quần áo thể thao.

Lâm Hoa Hoa lặng lẽ quay đầu nhìn hàng ghế phía sau. Cố Tinh Dã đang tựa lưng vào ghế nghiêm túc đọc kịch bản đang đặt trên đùi, Lạc Tê ngồi bên cạnh hắn hình như đang ngủ, trên người đang đắp chiếc áo khoác của Cố Tinh Dã.

Mùa hè nắng chói chang, giữa trưa nhiệt độ ngoài đã lên ba mươi mấy độ, Lâm Hoa Hoa không rõ ông chủ của mình ra đến của còn quay lại mang theo áo khoác để làm gì. Bây giờ xem ra đã hiểu rồi.

Tuy cùng một công ty nhưng Lâm Hoa Hoa và Lạc Tê theo nghệ sĩ khác nhau cho nên hai người tiếp xúc rất ít, hơn nữa một năm có 365 ngày thì 360 ngày Cố Tinh Dã đều ở đoàn phim nên Lâm Hoa Hoa muốn tiếp xúc gần với nam thần của mình cũng không có cơ hội.

Nam thần không hổ là nam thần, làn da trắng đến phát sáng, đẹp mắt, tạo cảm giác như một mỹ nhân ốm yếu.

"Lau nước miếng đi." Cố Tinh Dã không ngẩng đầu lên mà nhắc nhở một câu.

Lâm Hoa Hoa cười gượng, nhỏ giọng: "Ông chủ, mấy hôm nay ở cùng Lạc ca có tốt không? Hai người có đánh nhau chứ?"

Cố Tinh Dã lười biếng mà nhấc mắt lên liếc cô một cái: "Bao lớn rồi mà còn đánh nhau, lại nói anh ta có thể đánh được tôi sao!?"

Lâm Hoa Hoa nhìn ông chủ mình cùng Lạc Tê do dự một chút.

"Không thể, nhưng em cảm thấy anh giống như không dám cùng Lạc ca đánh nhau."

Cố Tinh Dã nhướn đôi mắt nhưng cũng không phản bác, cuốn kịch bản đạp nhẹ lên đầu Lâm

Hoa Hoa, cô cười hì hì né đầu qua chỗ khác.