Chương 2.2: Chuyển Nhà

"Thật phiền phức!"Cố Tinh Dã đến ngồi xuống bên cạnh anh, dùng sức kéo, cái khóa không nghe lời lập tức bị rút ra.

Lạc Tê khẽ cười một cái, Cố Tinh Dã đứng lên bàn tay đưa đến trước mặt cậu.

"Làm gì" Lạc Tê ngồi xổm trên mặt đất ngước đầu lên hỏi hắn.

Cố Tinh Dã khuôn mặt tuấn tú tràn đầy biệt nữu(1) cùng không kiên nhẫn, thanh âm cũng nghe đầy sự không vui: "Kéo anh đứng lên."

Chần chờ một chút Lạc Tê mới đem tay đặt vào lòng bàn tay của Cố Tinh Dã.

Tháng 9, tuy trời đã vào thư nhưng ở Lạc Thành nhiệt độ vẫn cao, Cố Tinh Dã cũng chỉ mặc một cái áo ngắn tay, Lạc Tê thì mặc một chiếc hoodie mỏng. Tuy vậy nhưng lòng bàn tay vẫn lạnh.

Đem xe đậu vào gara, Cố Tinh Dã mới cẩn thận đánh giá lại cái sân. Đây có thể nói là "văn vật" vì nó là một toà tứ hợp viện đủ tiêu chuẩn, sân rất lớn, có không ít loại cổ thụ, trên mặt đất lát gạch sạch sẽ.

Đối diện với cổng chính là một cái ghế trúc nằm màu trắng làm bằng trẻ, đặt cạnh là một bàn trà hình tròn bên trên đặt bộ ấm trà tử sa. Cành giống nhà của một ông cụ đã về hưu.

"Ngoài thư phòng và rạp chiếu phim thì nơi này có tổng cộng bao phòng." Lạc Tê đi về phía sau Cố Tinh Dã: "Đây là phòng của tôi, còn 2 phòng còn lại cậu có thể tùy chọn 1 phòng."

Cố Tinh Dã tùy tiện chỉ tay về phía bên trái: "Chọn phòng này."

Lạc Tê sảng khoái đáp ứng: "Trong phòng chăn đệm đều là đồ mới, nơi này là khu phố cũ, ngẫu nhiên sẽ có cắt điện nước, nói cho cậu trước một tiếng tranh đến lúc bị doạ sợ."

Cố Tinh Dã hừ lạnh một tiếng: "Anh cho rằng tôi là con nít hay sao!?"

Lạc Tê không nói chuyện, chỉ là người luôn luôn ôn hoà trong mắt nhiễm ý cười dưới ánh hoàng hôn phí thường đẹp.

Mang thù tận ba năm lại nói không phải là con nít.

Chờ Cố Tinh Dã đem hành lý đơn giản sắp xếp gọn rồi đi ra ngoài liền nhìn thấy Lạc Tê dựa nghiêng trên ghế nằm mắt hơi híp lại.

Nghe thấy tiếng bước chân Lạc Tê quay đầu liếc một cái, Cố Tinh Dã phát hiện bên cạnh Lạc Tê không có chiếc ghế nào để ngồi.

Lạc Tê cũng phát hiện ra điều này, từ trên ghế chống thân thể lên làm cho khoảng cách hai người có chút gần nhau.

"Buổi tối muốn ăn món gì". Lạc Tê trên bàn trà cầm lấy di động: "Để chúc mừng cậu dọn nhà, đến chọn một loại cơm hộp".

Cố Tinh Dã nhíu mày: "Những ngày bình thường đều ăn cơm hộp?"

"Đúng vậy!" Lạc Tê thản nhiên đáp: "Ta chỉ biết nấu sủi cảo nhưng cũng là sủi cảo đông lạnh."

Cố Tinh Dã cầm đi động ra: "Để tôi đặt khách sạn mang bữa tối đến."

"Cũng được." Lạc Tê thuận tay đem laptop cầm lấy đặt lên đùi, cúi đầu nhìn chằm chằm vào màn hình.

"Hotsearch có năm cái thì có 3 cái là của cậu rồi." Lạc Tê click mở bình luận.

Cố Tinh Dã tuổi trẻ khí thịnh, toàn thân đều lộ ra "tôi không dễ trọc" cái loại khí thế này ở trong mắt fan thì đó là "khốc" những trong mắt anti - fan thì đó là "giả vờ".

Đối với lần này Cố Tinh Dã giành giải thưởng ở trên mạng đều khen chê không đồng nhất, có người thì bảo hắn đánh danh xứng với thực, có người lại nói hắn dựa vào phía sau tư bản bối cảnh.

Không biết là nhìn thấy bình luận thú vị nào, anh chỉ vào màn hình: "Cậu tới xem cái này"

Cố Tinh Dã mặt không cảm xúc nhìn qua Lạc Tê, nghĩ anh có thể thấy mình không có ghế dựa. Nhưng Lạc Tê không chú ý đến, một ánh mắt cũng không cho hắn.

Lạc Tê đầu tóc mền mại cổ qua cùng với áo hoodie trắng làm cho nhìn qua đều thấy mền mại. Giống tiểu miêu nhàn hạ, lườI biếng đang phơi nắng.

Cố Tinh Dã trong lòng có chút không vừa lòng thoáng cái được vuốt xuôi, ủy khuất mà nửa ngồi xổm bên cạnh Lạc Tê.

"Anh như thế nào không theo dõi tôi" Cố Tinh Dã lại để ý đến điều khác.

Cố Tinh Dã nói xong duỗi tay nắm lâdy còn chuột Lạc Tê đang cầm kéo đến tài khoản của mình, ấn theo dõi.

Tẩy Lạc Tê bị Cố Tinh Dã cầm ấn, nghiêng đầu sang nhìn hắn, bất đắc dĩ chớp măt: "Còn nói mình không phải trẻ con."

Cố Tinh Dã mày nhíu lại, mang theo cỗ cường thế: "Tôi chỉ nhỏ hơn anh có hai tuổi."

"Hai tuổi cũng là nhỏ." Lạc Tê nghe được tiếng chuông cửa vang lên, sai sử nói: "Bữa tối đưa đến rồi, ra mở cửa đi."

Chú thích:

1. Biệt nữu: là nói 1 đằng làm một nẻo, thích chế dấu ý thật sự trong nội tâm.