Chương 7

Sau khi Dụ Thanh làm xong cơm liền mang ra tới, nhưng Mạnh Thiệu lại không biết đã rời đi từ khi nào, hắn cũng không qua đêm ở chỗ này.

Dụ Thanh vốn dĩ không phải là nguyên chủ, tất nhiên là sẽ không thương tâm. Vui vẻ mà đem một bàn đồ ăn ngon này ăn hết, thuận tiện còn cám ơn nguyên chủ vì có một tay nghề tốt đến như vậy.

Sau khi ăn uống no đủ, cậu mới lười biếng mà đi nhắn tin với Mạnh Thiệu.

Mạnh Thiệu sau khi trở về biệt thự thì nhìn thấy được tin tức của cậu, biểu tình hơi nới lỏng, cảm xúc trong lòng hắn cảm thấy hơi xao động.

Nhớ đến nụ hôn khi còn ở nhà Dụ Thanh, Mạnh Thiệu không nhịn được liếʍ liếʍ môi, tựa hồ nhớ đến dư vị lúc đó. Cuối cùng vẫn phải cưỡng chế bản thân không suy nghĩ đến nó nữa.

Nam nhân tựa hồ đang nghĩ đến điều gì đó, ngón tay không tự chủ mà nhấn nhấn gì đó vào màn hình di động, nhưng cuối cùng vẫn là tắt máy, không trả lời lại.

Ngày hôm sau Dụ Thanh liền chủ động gọi cho Mạnh Thiệu, cậu cần thiết phải chủ động xuất kích. Bằng không với cái loại tính cách kia của Mạnh Thiệu, hắn căn bản sẽ không chủ động tìm đến Dụ Thanh nữa, tình càm của hai người liền ngâm nước nóng, không thể phát triển được.

"Cậu muốn đi nơi nào." Âm thanh có chút lạnh lẽo từ đầu dây bên kia truyền đến.

"Đi công viên trò chơi có được không, em muốn được cùng anh ngắm pháo hoa."

Mạnh Thiệu ngẫm nghĩ một chút, liền đồng ý.

Đến trước của công viên trò chơi.

Mạnh Thiệu nhìn Dụ Thanh từ phía xa đang cười tươi chạy về phía hắn, những sợi tóc mềm mại của thiếu niên được ánh mặt trời chiếu vào tựa như đang phát sáng, hai mắt nhìn về phía Mạnh Thiệu rất nhẹ nhàng nhưng lại linh động, mi mắt cong cong giống như cảm thấy hắn so với bất kỳ thứ gì cũng đều tốt đẹp hơn.

Dụ Thanh hôm nay trang điểm thật sự rất đơn giản, cậu bận một cái áo lông trắng mềm mại cùng với quần jean và đôi giày màu bạc, trang phục tuy đơn giản nhưng mặc lên người cậu lại có cảm giác thiếu niên năng động trẻ trung, một cảm giác tươi mát động lòng người, tựa như là một học sinh ngoan vậy.

Trong mắt Mạnh Thiệu hiện lên một tia kinh diễm.

Bộ dáng trước dây của Dụ Thanh như thế nào hắn liền tựa hồ không nhớ rõ, trong mắt hắn bây giờ chỉ còn lại một hình bóng tinh xảo của thiếu niên đang đứng trước mắt, từ khi Dụ Thanh bắt đầu xuất hiện ở đây, hắn tựa hồ chưa một lần rời mắt khỏi cậu.

Hắn nhìn thấy được rất nhiều người xung quanh đang nhìn Dụ Thanh, Mạnh Thiệu trong lòng đột nhiên lại hiện lên một tia bất mãn, muốn đem cậu giấu đi.