Chương 15

Bữa tối quả thực rất phong phú, nhưng chắc chắn không thể ăn cơm dễ dàng như vậy, để tạo không khí, đạo diễn lên tiếng nhắc nhở, "Trò chơi.”

Điền Già là người dẫn chương trình, hắn hiểu ý đạo diễn, chủ động đề nghị: “Chúng ta ăn cơm như vậy không thú vị, nếu không cùng chơi trò chơi nhé?”

Kiều Sơ Sơ:【 Được ăn đồ ngon là chuyện hạnh phúc, sao Điền Già lại cảm thấy không thú vị? 】

【 Để mình nhìn xem. 】

【 Quả nhiên anh ta đang nói dối, rõ ràng tối hôm qua còn ăn vụng cơm cà ri trong tủ lạnh! Còn tranh giành miếng bánh ngọt rơi trên mặt đất với một con cún con... 】

Mọi người nhìn Điền Già với ánh mắt khó tin.

Điền Già: “Khụ khụ...”

Sao Kiều Sơ Sơ lại biết hết những chuyện này, chả nhẽ hắn không cần mặt mũi sao?

Điền Già vội vàng hỏi: “Mọi người cảm thấy thế nào?”

“...” Không ai trả lời, cuối cùng Diệp Ngữ đành lên tiếng đáp lời: “Có thể.”

Có người tiếp lời, Điền Già liền tiếp tục: “Mọi người muốn chơi trò gì? Nói thật hay mạo hiểm nhé?”

Sau khi nói xong, hắn bất giác nghĩ đến việc Kiều Sơ Sơ biết rất nhiều việc riêng tư của người khác...

Chơi "nói thật hay mạo hiểm" trước mặt cô, không phải là muốn tìm kí©h thí©ɧ sao?

Hắn vội vàng bổ sung: “Hoặc là chơi trò nối từ, nếu nói sai thì sẽ bị trừng phạt, trừng phạt tùy mọi người quyết định. Thế nào?”

Kiều Sơ Sơ:【 Chẳng ra gì, nếu muốn chơi trò chơi thì phải chơi trò "nói thật hay mạo hiểm" mới được. 】

【 Mọi người đều không trả lời, mình cũng lười nói, không chơi gì là tốt nhất. 】

【 Dù sao cũng được ăn ngon, nghe mọi người nói chuyện cũng không tồi. 】

...

Tiếng lòng của cô bị những người khác nghe thấy, trò "nói thật hay mạo hiểm" thật sự quá kí©h thí©ɧ, không thể chơi trước mặt cô được.

Các khách mời không dám chơi, nhưng đạo diễn lại muốn cho bọn họ chơi, nói không chừng còn có thể nghe một chút chuyện bát quái.

Đạo diễn để nhân viên công tác giơ thẻ bài nói thật hay mạo hiểm lên, ý bảo bọn họ chơi trò này.

Điền Già thấy nhưng không hé răng.

Kiều Sầm lại hiểu ý: “Tôi cảm thấy đề nghị thứ nhất của Điền Già không tồi.”

Mọi người có ý kiến khác nhau, Đồng Chi Thần đề nghị: “Nếu không thì giơ tay quyết định?”

Tổng cộng tám vị khách mời, bốn người giơ tay cho nói thật hay mạo hiểm, bao gồm: Kiều Sầm, Kiều Sơ Sơ, Bạch Quân và Tư Tương.

Thật ra Tư Tương không muốn nhấc tay, nhưng nghĩ kĩ một lát, việc riêng tư của cô đều bị bọn họ nghe hết rồi, bây giờ đổi lại thành cô nghe cũng không quá phận đi?

Hai tổ chọn chơi trò nối từ là Điền Già và Đồng Chi Thần, bọn họ nhìn Kiều Sầm, Bạch Quân, và Tư Tương. Chẳng lẽ ba người này thích bị vả mặt sao?

“Bằng phiếu, vậy kéo búa bao, một ván quyết định thắng thua.”

Kiều Sầm và Đồng Chi Thần ra mặt, cuối cùng Kiều Sầm thắng.

"Chị, em thắng rồi, chúng ta chơi nói thật hay mạo hiểm đi!”

Kiều Sơ Sơ khen: “Em thật lợi hại.”

Những người khác: Không muốn đâu!