Chương 1: N+1 cách để xuyên sách

Tại bộ phận mua bản quyền của công ty nền tảng video, Ngôn Ngô Hâm nhíu mày xem xong PPT đề xuất bản quyền tiểu thuyết hoa hòe lòe loẹt, cô hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh lại.

“Con tim rung động 99 lần” là một bộ tiểu thuyết nữ chính mạnh mẽ, thực chất là một tác phẩm đầy kịch tính.

Cuốn tiểu thuyết này tập hợp hàng loạt các thẻ tag kinh điển như tình cờ gặp gỡ, tình yêu đau khổ, gương vỡ lại lành, cặp đôi oan gia vui vẻ.

Ồ, đúng rồi.

Tất cả các thẻ tag trên đều thuộc về nhóm CP chính.

Ngôn Ngô Hâm dùng ngón trỏ xoa thái dương, nhớ lại cốt truyện vừa xem qua, thực sự bị sốc mạnh.

Cô không do dự đưa ra ý kiến kiểm duyệt “không thông qua”.

Kết thúc công việc buổi sáng, Ngôn Ngô Hâm từ thang máy đi xuống, vừa đi vừa trả lời tin nhắn trong nhóm làm việc.

“Bộp!”

Ngôn Ngô Hâm cảm thấy một cơn đau nhói ở sau gáy, mắt cô tối sầm lại, ôm đầu hít một hơi lạnh: “Ai ném vậy?”

Nhưng chỉ vừa nhúc nhích đầu, lại một tiếng “bộp” vang lên.

Lúc này Ngôn Ngô Hâm mới nhận ra có điều gì đó không ổn.

Xung quanh rất ấm áp nhưng không phải cái ấm của mặt trời chiếu vào mà là một loại ấm áp mềm mại, đều đặn, giống như...

Ngâm trong nước.

Ngôn Ngô Hâm nhíu mày, cố gắng mở mắt ra dù đau đớn.

Trắng, trắng, vẫn là trắng.

Trước mắt cô là một mảng trắng toát không có sự sống, lạnh lẽo đến đáng sợ.

Cô từ từ nhìn xuống theo bức tường gạch men trơn láng mới có những màu sắc khác xuất hiện, toàn cảnh căn phòng trắng xóa hiện ra trước mắt, đồng tử cô co lại.

Tại sao cô lại xuất hiện trong phòng tắm?!

Chưa kịp để Ngôn Ngô Hâm hiểu tình hình hiện tại, một bản nhạc lạ vang lên trong phòng, cô lần theo âm nhạc tìm thấy chiếc điện thoại đang rung liên tục trên kệ chống nước, người gọi đến hiển thị “Anh Đổng”.

Ngôn Ngô Hâm bắt máy, thăm dò “Alo” một tiếng.

“Ngôn Ngô Hâm, có phải cô đã quên thân phận của mình rồi không? Tôi cảnh cáo cô, chỉ cần hợp đồng chưa hết hiệu lực, dù không muốn cô cũng phải tham gia “Tín Hiệu Con Tim” cho tôi!” Đầu dây bên kia là một tràng chửi mắng: “Đừng tưởng cô có chút danh tiếng, kiếm được chút tiền thì có thể quên nguồn gốc. Công ty có thể nâng cô lên, tự nhiên cũng có thể đạp cô xuống! Với cái danh tiếng bê bối hiện tại của cô, cô nghĩ nếu không có công ty bảo vệ, cô có thể chống đỡ bao lâu?”

“Thứ hai tuần tới, nếu cô chưa chết thì lết xác đến buổi ghi hình “Tín Hiệu Con Tim” đi! Nếu không… tiền phạt hợp đồng cô tự mà lo!”

Hét xong, người bên kia đã tự ý cúp máy.

Ngôn Ngô Hâm ôm sau đầu, cơ thể vì ngâm nước nóng quá lâu mà đã trở nên mềm nhũn, cô cố gắng chống khuỷu tay lên mép bồn tắm, đỡ cơ thể loạng choạng đứng lên.

Nơi xa lạ, cuộc gọi kỳ lạ, người lạ lùng...

Tất cả những điều này khiến Ngôn Ngô Hâm mơ hồ có dự cảm không lành.

Cô lảo đảo bước đến trước gương trong phòng tắm, dùng tay lau sạch hơi nước trên gương, cuối cùng cũng nhìn rõ bộ dạng của mình lúc này.

Đuôi mắt hơi xếch bị hơi nước trong phòng tắm làm đỏ lên, trông như bị ai đó bắt nạt, đôi mắt hơi nheo lại, khẽ liếc một cái, trông thật quyến rũ.

Đây là một khuôn mặt rất đẹp.

Nhưng không phải là khuôn mặt của cô.