Chương 3: Tôi không phải nên ngủ ở phòng ngủ của anh à?

Chỗ ở của Lục Chu Hành là một khu biệt thự của Ngự Long Viện , cũng chính là nơi hứa hẹn sẽ để lại cho Đường Ninh khi hợp đồng hết hạn.Ngự Long Viện là khu biệt thự mới xây mấy năm nay, vị trí địa lý ưu việt, phong cảnh cực tốt, các hộ gia đình sống bên trong không phú thì quý, có người mặc dù có tiền cũng không đủ tư cách để mua mà phải có thân phận địa vị.

Đường Ninh đã sớm nghe nói qua về Ngự Long Viện nhưng vẫn chưa tới xem qua.

Đường gia nhà cậu thật ra có tư cách mua nhưng người Đường gia đều tương đối điệu thấp, cũng không để ý này kia, nơi ở hiện tại đã ở hơn hai mươi năm, mọi người đều đã quen rồi nên lười thay đổi.

Hiện tại tuy đã là buổi tối nhưng vẫn có thể nhìn thấy cảnh sắc trong khu biệt thự.

Thật không hổ là khu biệt thự trước mắt là giá trị nhất Hoa Quốc, mười dặm một biệt thự, chín dặm tất cả đều là cảnh đẹp, giữa các căn khoảng cách rất xa sẽ không quấy rầy đến nhau, sự riêng tư được bảo hộ rất tốt, khó trách lại trở thành đối tượng được mọi người tranh đoạt, đặc biệt là minh tinh.

Đáng tiếc mặc dù là minh tinh hot nhất, địa vị trong giới cao nhất cũng không có tư cách mua bất động sản ở khu này.

Nhưng cũng không phải hoàn toàn tốt, từ lúc tiến vào khu biệt thự đến bây giờ đã qua gần hai mươi phút còn chưa đến chỗ ở, có thể thấy được hàng ngày nếu muốn ra khỏi nhà phải tốn bao nhiêu thời gian.

Nhưng mà, cậu thích!

Đường Ninh không phải người thích ra khỏi cửa, nếu không có ai đốc thúc, cậu có thể trạch ở nhà đến thiên hoang địa lão.

Rốt cuộc khi xe chạy đến phút thứ ba mươi, một biệt thự mang kiến trúc vừa rộng lớn xa hoa hơn những biệt thự khác xuất hiện trong tầm mắt của Đường Ninh.

Cậu biết dây là căn mệnh dạn là "Vương" của Ngự Long Viện, cậu đã từng xem ảnh chụp trên mạng, nhưng khi thật sự nhìn thấy vật thật lại càng làm cho người ta chấn động.

Căn biệt thự này quá lớn quá đồ sộ, nếu không phải đã biết trước đây là biệt thự, cậu còn tưởng đây là một tiểu khu có tường bao quanh.

Thử nghĩ một căn biệt thự có thể chạy bộ ở bên trong là như thế nào?

Chính là căn trước mắt này, to quá thể đáng.

"Tiên sinh".

Xe dừng lại, liền thấy một vị lão nhân có mái tóc hoa râm mặt mang tươi cười vội vàng đi tới, cung kính nói, nhưng tầm mắt lại lặng lẽ nhìn chằm chằm Đường Ninh, ánh mắt lộ ra vui sướиɠ.

"Vị này chính là Quản bá, ngày thường có chuyện gì có thể tìm ôm ấy, vị này chính là Đường Ninh.... Phu nhân của tôi". Lục Chu Hành giới thiệu cho Quản bá và Đường Ninh.

Quản bá nghe vậy, trong mắt ánh sáng càng sâu, nhìn về phía Đường Ninh cười càng thêm hiền từ.

"Hóa ra là phu nhân, ta là quản gia của Lục gia, phu nhân có yêu cầu gì cứ việc phân phó".

Quản bá thật sự rất là cao hứng, ông vẫn là lần đầu tiên thấy tiên sinh dẫn người về nhà, hơn nữa vùng trở về chính là phu nhân, căn biệt thự này của bọn họ rốt cuộc nghênh đón chủ nhân thứ hai.

"Quản bá khách khí rồi, trực tiếp gọi cháu A Ninh là được".

Phu nhân cái gì chứ, cậu cảm giác có chút ăn không tiêu.

Quản bá cho Đường Ninh ấn tượng rất tốt, ai lại có thể có ấn tượng không tốt với một lão nhân hòa ái luôn tủm tỉm cười được chứ.

"Không được không được". Quản bá liên tục xua tay, Đường Ninh sửa vài lần không được liền cũng tùy theo ý ông.

Ai bảo cuốn tiểu thuyết này vẫn là cuốn tiểu thuyết phong cách cũ chứ, việc luật hôn nhân đồng tính đã được thông qua nhưng xưng hô nam tính một chút thì vẫn chưa có cái nào thích hợp.

"Tiên sinh, đã chuẩn bị xong phòng theo yêu cầu của ngài, hành lí của phu nhân cũng đã toàn bộ đưa đến phòng". Quản gia nói.

Lục Chu Hành gật đầu, quay đầu nhìn về phía Đường Ninh: “Thời gian không còn sớm, cậu đi trước nghỉ ngơi, nếu không thích phòng đó, ngày mai chính mình chọn lựa một cái mà cậu thích.”

Đường Ninh nghi hoặc: “Anh muốn đổi phòng ngủ?”

Lục Chu Hành:???

“Phu nhân mời đi theo ta, phòng ngủ của ngài ở lầu 3, cách vách chính là phòng ngủ của tiên sinh.” Quản bá đúng lúc xuất hiện, mang theo Đường Ninh đi đến trước phòng ngủ.

Thẳng đến lúc này, Đường Ninh mới biết được chính mình vừa mới hiểu lầm, nhưng nhìn phòng ngủ trước mặt, cậu rất không vừa lòng.

“Tôi không phải nên ngủ ở phòng ngủ của anh à?”

Nào có chồng chồng phân phòng ngủ, điều kiện bàn khi trước thì làm sao bây giờ? Lục chu Hành không phải muốn quỵt nợ chứ?

Tâm tư của Đường Ninh đều vẫn luôn biểu hiện ở trên mặt, Lục Chu Hành vừa thấy liền biết cậu suy nghĩ cái gì, tức khắc nhịn không được muốn nhéo mi tâm.

lớn như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên trải qua nhiều thời khắc bất đắc dĩ như vậy trong một ngày, cũng là lần đầu tiên thấy một người trắng trợn như vậy, mặc dù hắn có chút không chống đỡ nổi.

Người này cùng những gì hắn điều tra được.... không quá giống nhau.

"Tôi không có thói quen cùng người khác ngủ chung". Lục Chu Hành uyển chuyển nói.

Đường Ninh thấu hiểu mà gật đầu: "Tôi trước kia cũng chưa từng ngủ cùng người khác, nhưng thời gian lâu rồi sẽ thành thói quen thôi".

Lục Chu Hành:……

Nhìn đến Lục Chu Hành đang cạn lời, Đường Ninh nhịn không được mà cười phụt ra tiếng: "Nói đùa với anh thôi, nhưng mà anh không được quên việc chúng ta đã ước định đâu đấy".

Nói xong Đường Ninh liền vào phong đã được hắn chuẩn bị tốt.

Đừng nhìn biểu hiện của cậu dường như rất bình thường, nhưng kỳ thật nội tâm cậu rất khẩn trương, rốt cuộc cả hai đời cộng lại, cậu cũng chưa từng ngủ cùng người đàn ông nào.

Nhưng mà gương mặt này của Lục Chu Hành xác thật đánh vào thẩm mỹ của cậu, ngủ cùng anh cũng không có hại.

Trải qua đời trước, Đường Ninh đời này trừ bỏ muốn thay đổi vận mệnh, làm người nhà đều có thể sống lâu trăm tuổi ra, còn lại chính là không cần suy xét quá nhiều, thích làm gì thì làm, làm một con cá mặn đợi chết.

Tận hưởng lạc thú trước mắt, đó là hành vi chuẩn nguyên tắc của cậu.