Chương 5

Buổi livestream rất thuận lợi, nhấp vào một vài đường link là có thể mua được sản phẩm của huyện Vân Trạch rồi.

Nhưng mà sau đó sắc mặt của nữ streamer ngày càng nhợt nhạt, người như kiểu lung lay sắp đổ, nhìn là biết sắp không chịu được nữa rồi.

Trợ lý lập tức nhanh ý xoay điện thoại, camera chỉ quay mình nam streamer.

Một người khác chạy đến đỡ nữ streamer đứng dậy, đi đến bên cạnh Lục Tử Dịch.

Cô ấy trên trán đầm đìa mồ hôi: “Hình như có dấu hiệu của viêm ruột thừa cấp tính, tôi uống ít thuốc giảm đau cầm cự xem sao.”

Lục Tử Dịch nhăn mày, thể hiện thái độ không đồng tình.

“Đừng cố nữa, đi viện trước đã, buổi live này em không phải lo đâu, để tôi nghĩ cách.”

Nhưng mà buổi livestream với cường độ cao thế này, một mình nam streamer cũng không thể trụ nổi.

Lục Tử Dịch đưa mắt nhìn một lượt, nhìn tôi với ánh mắt gấp gáp.

Tôi: ?

“Hứa Nhan, cô vào thay đi.”

Ầy? Thế mà hắn lại biết tôi là ai?

Mà khoan đã…, đây không phải là trọng điểm.

Trọng điểm là, tôi phải vào thay?

Tôi mồm chữ o, tay chỉ vào mặt mình một cách ngỡ ngàng.

Có thể do cái bộ dạng tôi như thế trông có vẻ ngu ngục quá, khóe miệng hắn nhếch lên một chút, nhưng nhanh chóng lại quay về bộ dạng lạnh lùng boy.

“Bây giờ ở đây người phù hợp nhất chính là cô.”

“Không cần phải căng thẳng đâu, cô chỉ cần phối hợp một chút là được thôi mà, ok không?”

Tôi do dự cắn môi.

Khuôn mặt đầy ắp sự bồn chồn và mong đợi của người dân huyện Vân Trạch hiện ra trước mắt tôi…

Tôi cắn răng, đồng ý.

Tôi nhanh chóng lật tài liệu về sản phẩm trên tay để xem, thợ trang điểm tận dụng triệt để không gian và thời gian trang điểm theo concept tự nhiên cho tôi.

Trước khi lên thớt, tôi lại tự nhẩm lại một lần nữa thông tin về sản phẩm mà tối nay phải giới thiệu.

Lục Tử Dịch để một cốc nước ấm trước mặt tôi.

“Không phải căng thẳng đâu, tôi sẽ theo dõi ở bên cạnh mà.”

Hắn đúng là kiểu lãnh đạo rất biết cách động viên cấp dưới mà.

Tôi uống một ngụm nước, dòng nước ấm chạy qua cổ họng, những căng thẳng trước đó hình như cũng bị trôi luôn đi, tâm trạng bắt đầu ổn định trở lại.

“Chuẩn bị xong chưa?” Lục Tử Dịch hỏi.

Tôi hít một hơi thật sâu, mạnh mẽ gật đầu một cái.

Nhìn vào camera, cơ thể kiểu như kiểu phản xạ có điều kiện, nụ cười tự động xuất hiện.

Lúc còn học đại học tôi có làm livestream part time, cho nên đối với việc này tương đối là thuần thục.

Đây cũng là lý do mà tôi dám tùy tiện nhận công việc này.

Quả nhiên, sau khi giới thiệu được ba sản phẩm, tôi và nam streamer bắt đầu ăn ý với nhau, từ từ khuấy động không khí.

Tôi cứ nghĩ rằng hôm nay sẽ thuận lợi mà kết thúc màn livestream ở đây.

Nhưng ở đời ai hay chữ ngờ.

Đột nhiên, một loạt anti fan từ ngày xưa của tôi tràn vào live tream.

Bọn họ điên cuồng thả icon phẫn nộ.

“Không phải là giải nghệ rồi à? Sao vẫn livestream kiếm tiền vậy, đúng là mặt dày ngang mặt đường mà.”

“Hứa Nhan vô liêm sỉ, Hứa Nhan chết cũng không chịu giải nghệ, Hứa Nhan cọ nhiệt trở lại.”

“…”

Bình luận nhiều đến mức màn hình đơ luôn, làm các bình luận của khách hàng bị trôi mất.

Toàn bộ các bình luận hiện lên đều là chửi tôi.

Đại não tôi lúc đó kiểu về chế độ trang giấy trắng luôn, câu tiếp theo mắc lại ở họng, không làm thế nào mà nói tiếp được.