Chương 9

Tôi nằm liệt trên sô pha nghịch điện thoại, do dự không biết có nên cảm ơn Lục Tử Dịch không.

Triệu Minh Viễn trong truyện thì sẽ trở thành tổng tài bá đạo trong tương lai, hiện tại công ty hắn mặc dù quy mô bình thường, nhưng tương lai sẽ nhờ vào sự nổi tiếng của Tống Văn Văn mà ngày càng mở rộng.

Nếu như không có Lục Tử Dịch giúp đỡ, tôi cũng không dễ dàng mà “đáp lễ” hắn như vậy.

Tôi vẫn đang còn cắn móng tay dự, thì wechat thông báo một lời mời kết bạn mới.

Là Lục Tử Dịch.

Tôi vội vàng đồng ý kết bạn, hắn gửi cho tôi một tin nhắn, nói đã điều tra rõ ràng việc xảy ra tối qua, cũng cho đối phương một bài học rồi, sau này sẽ không phát sinh nữa.

Tôi trả lời lại một câu cảm ơn.

Sau đó lại cảm thấy mấy ngay nay toàn phải nói cảm ơn với hắn.

“Đều là những việc nên làm. Hắn đến livestream tôi phụ trách để làm loạn, thì cũng phải cho một bài học.”

…..

Sau một tuần của buổi livestream tình cờ đó, tôi vẫn là một minh tinh tiền nhiệm hot trên mạng.

Tôi cũng chả có hơi sức đâu mà đi duy trì độ hot trên mạng của bản thân.

Nhưng thần kì là, lần này cộng đồng mạng lại trở nên chung tình.

Follow của tôi không ngừng tăng lên, bọn họ còn tìm các phim ngày xưa tôi đóng, cắt ghép thành các video rồi chia sẻ.

Ngày trước mấy cái này tôi toàn phải mất tiền thuê người làm cho đó.

Tôi có chút dở khóc dở cười.

Điều khiến tôi khủng hoảng hơn vẫn còn nằm ở phía sau.

Ba tôi mặt mày hớn hở tìm tôi, nói là có một chuyện cực kì tốt chuẩn bị xảy ra.

“Huyện Vân Trạch vẫn luôn muốn quảng cáo mảng du lịch, nhưng mấy doanh nghiệp chúng tôi có tâm nhưng lại không có lực, căn bản là không hiểu về ngành này.”

“Livestream gần đây của con đạt hiệu quả rất tốt, nên bọn họ tìm đến ba, hỏi xem có thể ra mặt giúp đỡ không, giúp huyện Vân Trạch quay một video tuyên truyền về du lịch.”

Tôi: ?

Tôi: Tôi thực sự bị chấn động rồi!

Tôi trước đó có làm đại diện cho bên thẩm mỹ, vàng bạc đá quý, nhưng đã làm về du lịch bao giờ đâu.

Tôi thật sự có cái công năng này nữa cơ à?

Nhìn thấy ba tôi nhiệt huyết ngất trời như vậy, tôi cũng không nỡ tạt cho ông gáo nước lạnh.





“Vậy nhỡ may hiệu quả không ra làm sao, lại gây ra phiền phức thì phải làm sao?”





Tôi có nhiều antifan như vậy, nhỡ may chúng nó đến cảnh điểm rồi viết những bình luận không hay, như thế không phải lại liên lụy đến huyện Vân Trạch à.





“Yên tâm đi, những điều con vừa nói bọn họ cũng đã suy xét kĩ càng rồi, nói con hiện giờ đang hot như vậy, có người không thích cũng là bình thường.”





“Mặc dù không có thù lao gì, nhưng ba cảm thấy đây là cơ hội hiếm có, ba đã nói hết cho mọi người biết tin tốt này rồi.”





“Đặc biệt là lão Triệu, ngưỡng mộ chết hắn rồi, khen ba có đứa con gái đáng đồng tiền bát gạo không ngớt mồm.”





Tôi: ....





Ba đâu có phải đến hỏi ý kiến của tôi, mà là đến thông báo cho tôi thôi đó chứ.





Có điều, có thể làm được gì đó cho quê hương, tất nhiên là tôi cũng sẽ nguyện ý rồi.





....

Cuối tuần tôi ở công ty của ba đợi đoàn làm quay phim đến.





Tĩnh Tĩnh gửi tin nhắn cho tôi, nói bọn họ đã ở phòng họp rồi.





Cửa phòng họp đang đóng, tôi đặt tay lên cánh cửa, đang dùng lực để mở, cửa phòng đột nhiên từ bên trong mở ra, tôi bị ngã về phía trước theo quán tính, đυ.ng vào người của Lục Tử Dịch.





Hắn đưa tay giữ lấy vai tôi, đôi mắt đen như mực nhìn xuống, bốn mặt nhìn nhau.





Ui mẹ ơi, gần quá!





Tôi ngước nhẹ đầu lên, mũi sắp chạm vào cằm hắn rồi ý.





Tôi đáng nhẽ phải đẩy hắn ra, nhưng lại bị khí chất của hắn làm cho không tỉnh táo, không có cách nào động đậy.





Đến khi truyền đến tiếng nói của nhân viên phía sau, tôi mới phản ứng lại, vội vàng lùi ra hai bước.





Đứng cách xa Lục Tử Dịch ra một chút, cái cảm giác lúc nãy đều tan biến.