Chương 2: Em không phải quái vật nhỏ, đừng sợ, anh trai rất thích em

Cố Nghị cuối cùng cũng quay đầu đi, lắng nghe, đợi cô gái nói tiếp tâm tình của mình, nhưng tay vẫn ở phía sau siết chặt eo Cố Nhiên và trượt xuống khe mông của cậu chạm vào hoa huyệt, điều này suýt chút đã làm cho Cố Nhiên nhảy dựng lên.

Cậu bị tay kia của Cố Nghị đẩy xuống.

Cố Nhiên có một bí mật, dưới thân cậu ngoài dươиɠ ѵậŧ ra vẫn còn có một bộ phận riêng tư giống như con gái, nơi đó chỉ có người nhà cậu biết, lúc này, anh trai còn di chuyển ngón tay từ sau ra trước và đặt vào trên lỗ nhỏ đó.

Nhẹ nhàng ấn xuống, Cố Nhiên không khỏi phát ra một tiếng rên yếu ớt ngọt ngào còn khẽ thở dốc.

Một người say rượu sẽ không mong đợi nhiều như vậy, kích động mới lạ đến mức Cố Nhiên không khỏi động đậy, Cố Nghị lại chọc mạnh cậu một cái, xem như trừng phạt.

Cố Nhiên dựa vào Cố Nghị, ôm chặt lấy tay anh dùng giọng điệu cầu xin, nói: "Anh..."

Ánh mắt Cố Nghị càng ngày càng u tối, người đẹp của trường còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Cố Nghị đã bế Cố Nhiên lên.

"Em ấy say rồi, tôi đưa em ấy về trước, các cậu chơi đi, tôi cũng uống hết nổi rồi."

Cố Nghị luôn nói chuyện đơn giản và lạnh lùng như vậy.

Những người khác tỏ ra quan tâm tới Cố Nhiên nhưng cũng không nghĩ nhiều, trong khi đó hoa khôi của trường lại ủy khuất đến mức dậm chân tại chỗ.

……

Cố Nhiên mơ hồ biết mình bị anh trai bắt về, vừa rồi là anh trai chạm vào cậu.

Anh trai cậu là một khối băng lạnh lùng, bình thường anh cũng không đùa giỡn với cậu, chỉ thỉnh thoảng lúc cậu nhất quyết bám theo, anh trai mới bất đắc dĩ để cậu đi theo làm phiền.

Nhưng sao hôm nay anh ấy có thể chủ động trêu chọc cậu, còn trêu đến mức như vậy.

Cố Nhiên không khỏi tò mò, ôm mặt anh trai nghiêng người về phía anh, say sưa hỏi: "Anh à, sao hôm nay anh không tỏ ra lạnh lùng như mọi khi? Với lại anh đừng sờ chỗ đó của em nữa, nhìn giống biếи ŧɦái lắm."

Cố Nghị không nói một lời ném cậu vào phòng tắm, Cố Nhiên đứng thẳng không được, muốn chạy ra ngoài, một lúc sau, Cố Nghị cầm trên tay thứ gì đó không rõ ràng đi vào phòng tắm.

Cố Nhiên còn chưa kịp nhìn kỹ hơn thì đã bị anh trai kéo lại, áp vào người cậu.

Thật trùng hợp, có thứ gì đó ấn vào lỗ sau của cậu, nhưng dù Cố Nhiên có ngốc đến đâu cũng biết đó là thứ kia của anh trai mình.

Cố Nhiên vội vàng muốn tiến lên, lại bị đẩy lùi, Cố Nghị từ phía sau đẩy cậu như muốn xuyên qua quần đâm chọc vào nơi đó.

Cố Nhiên sợ đến mức run rẩy, nói với giọng run run: "Anh ơi, anh... Anh đang làm gì vậy? Chúng ta như thế này chẳng phải rất kỳ lạ sao?"

Cố Nhiên coi anh trai mình như tấm gương, toàn tâm toàn ý dựa vào anh, lúc này cậu không thể nghĩ đến điều gì khác.

Anh trai kéo cậu lại thêm một chút và hai người lại càng gần nhau hơn.

Cố Nghị lặng lẽ cởϊ áσ khoác của mình, sau đó cởϊ áσ khoác của Cố Nhiên, bàn tay xoa xoa vào bộ ngực không lộ rõ mấy

của cậu mấy lần, núʍ ѵú lập tức đứng thẳng lên.

Cố Nhiên khịt mũi: "Anh, anh đang làm gì vậy?"

Cố Nghị cuối cùng cũng có dũng khí mở miệng nói: "Món quà thành niên này của anh là để dạy em hiểu rõ cơ thể của mình hơn."

Cố Nhiên nói: "Ờ" lên, cậu say quá nên không suy nghĩ nhiều nữa, anh trai nói gì cũng tin.

Hóa ra là anh trai muốn dạy cậu.

Cố Nghị nhanh chóng cởi bỏ quần áo của cả hai, sau đó đưa tay xuống phần thân dưới của họ một lúc.

Anh chạm vào lỗ nhỏ phía sau của Cố Nhiên, rồi lại vói tay đặt vào huyệt hoa phía dưới cự vật phía trước của cậu.

Giọng Cố Nhiên trở nên khàn khàn khi nghe thấy giọng nói của anh trai mình.

Và ngay lúc cậu chuẩn bị giãy giụa, cậu vẫn cảm thấy có gì đó kỳ quái, vì thế khi anh tra xoa xoa lỗ nhỏ phía trước vài vòng, Cố Nhiên đã không còn chút sức lực nào nữa.

Cố Nghị nhìn chằm chằm em trai mình đang lộ ra vẻ ngoan ngoãn, khàn giọng nói: "Em không phải quái vật nhỏ, đừng sợ, anh trai rất thích em."

Cố Nhiên được anh trai an ủi thì càng tin tưởng hơn.

Hóa ra anh trai muốn nói với cậu điều này.

Cố Nhiên đang choáng váng, trong khi đó ngón tay của Cố Nghị lại chọc vào, Cố Nhiên đau đớn co rúm ngón chân lại.

"Anh... Anh, không... Đừng làm vậy nữa. Làm sao có anh trai nào có thể như thế này với em mình được? Với lại bố mẹ vẫn còn đang ở phòng bên cạnh..."

Cố Nhiên lắp bắp không thể nói hết được.

Cố Nghị đưa tay bóp cằm cậu, sau đó xoay người cậu lại, khi ánh mắt hai người chạm nhau, Cố Nhiên đã nhìn thấy khuôn mặt anh trai mình đột nhiên phóng to hơn và đang tiến lại gần.

Ngay khi cậu còn chưa kịp thở ra thì đã bị hôn.

Cố Nhiên mở to mắt, anh trai hôn cậu sao?

Tay Cố Nghị được bôi trơn nên thuận lợi thâm nhập vào âʍ ɦộ của em trai.