Chương 1

Ánh sáng mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ rồi rơi xuống mặt đất vào gian phòng, chiếu lên chiếc giường của hai người đang ôm nhau.

“Đầu đau quá...”

Tống Tư Âm cau mày mở mắt ra, đau đầu của sự say rượi cứ từng trận lại từng trận đánh sâu vào đầu, cô chuẩn bị đứng lên tìm nước để uống, lại cảm thấy thắt lưng của bản thân bị cái gì đó ôm rất chặt.

Dùng sức để tránh thoát, nhưng không nhúc nhích được tí nào.

Sao lại thế này?

Lúc này Tống Tư Âm mới cảm thấy hình như có cái gì đó không đúng, mở mắt ra.

Lúc này mới thấy rõ ràng, một cánh tay trắng nõn đang ôm ở trên lưng của cô, vững vàng mà đem cô khóa vào trong l*иg ngực.

“Đây, là tình huống gì vậy?”

Ngay lúc cô còn đang một mặt không hiểu chuyện gì đang diễn ra, Tống Tư Âm cảm giác được một trận ngứa, chỉ cảm thấy nội tâm có mười ngàn con lạc đà chạy qua, nhịn không được mà hét lên.

“Sáng sớm, ầm ĩ cái gì?”

Nữ nhân ôm Tống Tư Âm mở mắt ra, những khớp xương rõ ràng của năm ngón tay vén lên mái tóc màu hạt dẻ, lộ ra một khuôn mặt trái xoan dịu dàng, khóe môi cong vênh, đôi mắt trong veo như có như không liếc nhìn Tống Tư Âm.

“Tuổi không lớn, dậy thì còn rất tốt.”

Tầm mắt Tống Tư Âm chú ý tới cổ của cô, mặt đều đỏ lên, vẻ mặt hoảng sợ mà nhìn đối phương.

“Cô...cô cô, tôi sao lại ở đây?”

Nghe thấy sự chất vấn của Tống Tư Âm, nữ nhân nheo đôi mắt dài lại, sau đó một tiếng cười lạnh, “thế nào, uống rượi còn uống đến mất trí nhớ rồi ? Đêm qua chính là em quấn quít lấy tôi, uống say còn nhất quyết muốn cùng tôi về nhà.” Cái nhìn của cô rất hung hăng, giống như một con báo cài sẵn để chiến đấu, Tống Tư Âm nhất thời cảm thấy bản thân tựa như một con thỏ bị dã thú nhìn chằm chằm, sợ tới mức liên tục lắc đầu.

Cô cuộn mình ở một góc giường, cuối cùng kí ức cũng bắt đầu dần dần trở lại.

Tối hôm qua cô sinh nhật, anh trai của cô Tống Tư Trác dẫn tới một nhóm bạn không tốt tới cùng cô chúc mừng, cuối cùng một nhóm người từ KTV đi ra, không biết là ai nói một câu liền dẫn cô đi gặp mặt làm quen, sau đó cô liền theo anh trai lần đầu tiên vào quán bar

Trong quán bar rất loạn và ầm ĩ, lần đầu tiên Tống Tư Âm đến nơi này tất nhiên chăm chú mà đi theo anh trai, mà anh trai cô vừa ngồi xuống liền chú ý đến một người mỹ nữ tỷ tỷ đơn thân đang ngồi một mình, một thân váy đỏ sẫm, hiện ra vô cùng cao lãnh lại quyến rũ.

Tống Tư Trác lúc ấy liền cao hứng.

“Dáng người này, khí chất này, anh thích nhất kiểu băng sơn ngự tỷ này !”

Tống Tư Trác dùng khuỷu tay chọc vào Tống Tư Âm: “Âm Âm nhanh đi, giúp anh xin số điện thoại !”

“Em không đi đâu.” Tống Tư Âm tức giận nói: “Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, người ta có thể để ý anh chắc?”

“ Đừng.” Tống Tư Trác liền nóng nảy, “thế này, em không phải muốn đổi điện thoại sao? Em giúp anh lấy được số điện thoại, ngày mai anh liền dẫn em đi mua.”

“Thật sự?” Tống Tư Âm đôi mắt sáng lên, “Vậy anh phải nói lời giữ lấy lời, không được đổi ý !”

Dưới sự hấp dẫn của điện thoại, Tống Tư Âm có đủ dũng khí cầm ly rượi đi tới.

“Tỷ tỷ, chị là một mình sao?”

Đây là lần đầu tiên của Tống Tư Âm ở quán bar tìm người bắt chuyện, nữ nhân này có một loại khí chất người lạ khó có thể tiếp cận được, làm cho Tống Tư Âm không khỏi có chút căng thẳng.

Nữ nhân quay đầu mỉm cười, nâng lên ly rượu: “đúng, em muốn cùng tôi uống rượu sao?”

“...Đúng vậy !”

Vì thế Tống Tư Âm liền ngoãn ngoãn mà ngồi xuống, cùng đối phương uống một ly rượu, đối phương căn bản là không cho cô ấy cơ hội mở miệng nói xin số điện thoại, đánh giá cao tửu lượng của bản thân thế là như vậy uống say.

Sự việc phía sau cô không nhớ rõ cho lắm.

Duy nhất có ấn tượng chính là cô không ngừng hướng l*иg ngực người ta mà cọ xát, cũng may đều là nữ nhân, bằng không hậu quả không thể tượng tượng nổi.