Chương 12

“Nhất định sẽ.”

……

Bởi vì bức họa của Tống Tư Âm trợ giúp phá án, Hạ Lam bắt đầy có ý vô tình dẫn dắt đối phương.

“em nghe nói qua việc dựa vào xương người vẽ ra dung mạo của người đó chưa?”

Tống Tư Âm vừa gật đầu vừa nói, “nghe qua rồi, em chọn môn học là cấu tao cơ thể người, người lợi hại có thể dựa vào đặc thù của xương người, vẽ ra bề ngoài của người này, giống nhau đến 95%, giáo sư nói người như thế được xưng là thần thủ!”

Nhưng muốn luyện thành thần thủ, rất khó, quan trọng nhất là thiên phú, nhưng nếu mà không khắc khổ luyện tập, cũng không thể đạt tới.

May là giáo sư có nói, bọn họ không phải luyện thần thủ, đó là người công tác chuyên nghiệp mới cần luyện.

Hạ Lam nằm trên tấm thảm yo-ga tập plank, thuận miệng hỏi một câu: “vậy em nghe qua quỷ thủ chưa?”

“quỷ thủ?”

“dựa vào hài cốt, vẽ ra dáng dấp lúc còn sống của người chết.”

Tống Tư Âm vẻ mặt hoài nghi, “sao phải Lấy xương người để định hình? Trực tiếp kiểm tra DNA, so sánh nhóm gen, tìm thấy người đó thì tốt rồi.”

“Em có biết là quốc gia chúng ta có bao nhiêu người không? có bao nhiêu người trong nhóm gen? Muốn đem tất cả mọi người thâu tóm vào nhóm gen, em có biết là tốn bao nhiêu công sức không?”

Tống Tư Âm biết bản thân nói sai rồi, vội vàng ngậm miệng, ra sức lâu sàn.

Dọn dẹp vệ sinh xong, cô đi tới trước ban công, Hạ Lam đang làm động tác gập người, cô ngồi ở bên cạnh mép thảm yô-ga, “ tỷ tỷ, dáng người của chị đẹp như vậy rồi, còn luyện tập a.”

“Luyện tập là vì kỉ luật, không phải là vì có dáng người đẹp.”

Phải, lời nói này người nghe cảm thấy rất là chua.

Nếu mà có thể kỉ luật, thì ai còn ngưỡng nội dáng người của người khác nữa?

Trên người Hạ Lam mồ hôi chảy đầm đìa, phần bụng không hề có một chút mỡ nào, thậm chí trong quá trình khi cô ấy nằm dậy, còn có thể nhìn thấy thấp thoáng cơ bụng.

Cơ bụng a.

Nữ nhân có cơ bụng.

Tống Tư Âm nhịn không được, đưa tay tới sờ một chút.

“Em làm gì vậy?”

Hạ Lam lắm lấy tay của cô, không cho cô đυ.ng tới phần bụng của mình.

“Em……” cô ngượng ngùng cười, “ em muốn sờ cơ bụng của tỷ tỷ, em cũng chưa từng thấy qua nữ nhân có cơ bụng.”

Hạ Lam ngôi dậy, một chân cong, khuỷu tay đặt trên đầu gối, nghiêng đầu nhìn cô.

“Em có biết là lời nói của em có nghĩa là gì không?”

“Là gì?”

Tống Tư Âm ánh mắt ngây thơ, tò mò.

Hạ Lam thở dài, buông cô ra, đứng dậy, “thật là cái người ngu ngốc, nhớ kỹ, sau này đừng có loạn Sờ cơ bụng của người khác, bất kể là nam hay nữ!”

Đây là lời mời trắng trợn a, ngu ngốc.

Thấy Hạ Lam rời đi, cô quay đầu truy hỏi: “ tỷ tỷ, rốt cuộc nghĩa là gì vậy?”

Đứng dậy, theo tới cửa phòng ngủ.

Thói quen của Hạ Lam, luyện tập xong, sẽ đi tắm, thay quần áo.

Uhh……vậy bây giờ cô đẩy cửa ra, sẽ không lại lần nữa nhìn thấy Hạ Lam khỏa thân chứ?

Đúng lúc cô đang do dự, thì nghe thấy tiếng nước từ trong phòng truyền tới.

Tống Tư Âm nghĩ tới trước đây nhìn thấy bức họa quyến rũ, chỉ cảm thấy cái mũi nóng nóng.

Hình như cô có chút không đúng lắm, lại nhất thời không nói ra được chỗ nào không đúng.

Buổi tối, hai người ăn xong bữa tối, Tống Tư Âm lập tức thu dọn bàn ăn, sau đó dọn dẹp vệ sinh.

Thời gian mới có 4 ngày, hình như cô đã thích ứng được thói quen sinh hoạt của Hạ Lam, mỗi sáng 7h30 dậy, nghe bản tin, tập thể dục, 8h30 ăn bữa sáng, sau đó vào thư phòng bắt đầu làm việc.

Buổi chiều nghỉ ngơi 1 tiếng, tiếp tục ở thư phòng bận rộn, buổi chiều 6h ăn cơm, 8h tối đọc sách, buổi tối 11h lên giường ngủ.

Ngoại trừ bữa tối ngày đầu tiên bị cô trì hoãn thời gian, dẫn đến thời gian ngủ sau đó kéo dài 1 tiếng, thời điểm khác, cũng không có lệch khỏi quỹ đạo làm việc nghỉ ngơi này.

Tống Tư Âm cảm thấy sự tức giận khi dậy sớm của bản thân hai ngày này hình như cũng không có nặng cho lắm.

Cũng đúng, mỗi sáng 7,8h thì bị đánh thức, dày vò một ngày, buổi tối 11h nằm xuống không bao lâu, liền ngủ rồi.

Hạ Lam nhìn thân ảnh bận trước bận sau, ánh mắt dịu dàng đi rất nhiều.

Có lúc nhìn thấy rất là thông minh lanh lợi, lúc thì lại rất là ngốc.

Điện thoại đột nhiên vang lên, cô nghe máy, “alo?”

“Có vụ án rồi, cần cô trợ giúp!”

Tống Tư Âm thấy Hạ Lam đứng dậy đi vào thư phóng, trong lòng nghi hoặc, lẽ nào xảy ra chuyện gì rồi?

Buổi trưa hôm nay, cô đi gọi người ăn cơm, kết quả đối phương đầu cũng không ngẩng, liền trả lời cô một câu: “bận!”

Bữa trưa cũng không có thời gian ăn, xem ra, thật sự xảy ra chuyên rồi .

Nhưng mà, người ta là pháp y, cô một sinh viên năm 4 đại học, có thể giúp được gì chứ? Vẫn là đừng tham gia vào tránh gây ra phiền phức.

Chờ tới bữa tối cũng không ăn, Tống Tư Âm cuối cùng nhẫn nại không được.

Một phát mở cửa thư phòng ra, “ người là sắt cơm là thép, một bữa không ăn thì sẽ đói.Hiện tại chúng ta là đang cách ly, chị bị bệnh rồi, đi bệnh viện cũng không đi được!”

“Thời gian tử vong của người chết suy đoán……”

Hạ Lam đang nghe điện thoại tạm dừng lại, nâng mắt nhìn về phía cửa, “chị đang bận!”

“ hai bữa chị chưa ăn rồi.”

Người của Bộ phận pháp y đầu bên kia vội nói: “bác sĩ Hạ, cô đang cách ly, mau đi ăn cơm đi, tôi đi hỏi bác sĩ khác.”

“Không cần, cho tôi nửa tiếng, tối nay, đem kết quả khám nghiệm tử thi gửi cho tôi.”

“Được.”

Tắt điện thoại, Hạ lam đứng dậy đi tới trước mặt Tống Tư Âm, dáng vẻ nghiêm túc trước đó biến thành một nụ cười, “bữa tối ăn gì vậy? Chị đói rồi.”

“Chị còn biết đói, em đều nghĩ chị làm việc làm đến no rồi.”

Cô nhỏ giọng nói một câu, xoay người đi ra ngoài.

Hạ Lam đi theo phía sau cô.

Hai đi tới trước bàn ăn, ngồi xuống ăn cơm.

“Pháp y, có phải là rất bận không vậy?”

Tống Tư Âm nhịn không được nhỏ giọng hỏi, cô đối với pháp y cũng không hiểu biết nhiều, đều là từ phim ảnh nhìn thấy, một đám áo khoác trắng, cầm dao giải phẫu, rất ngầu, rất lợi hại.

Chỉ thế thôi.

Hạ Lam cũng sẽ giải phẫu thi thể sao.

Tầm mắt của cô dừng ở trên tay của Hạ Lam, tay của chị ấy đẹp quá đi, xương ngón tay rõ ràng, trắng nõn kéo dài, đôi tay này chạm qua rất nhiều thi thể sao.

Hạ Lam nhận thấy tầm mắt của cô, nâng tay lên, đưa tay qua một vòng.