Chương 13

“em có biết tay chị vì sao lại trắng như vậy không?”

“vì sao?”

Thật sự rất ngưỡng mộ, tay đẹp đến nỗi khiến người ta ghen tị.

Người mẫu tay đẹp trên TV, thì cũng đẹp, chỉnh sửa ảnh xong mới dám đăng lên, đôi tay này của Hạ Lam, dưới cái nhìn đôi mắt 5.0 của cô, mà không có bất kỳ sửa đổi gì, thì nó đã đẹp đến hoàn mỹ không tỳ vết.

Hạ Lam ngoắc ngoắc ngón tay.

Tống Tư Âm nghiêng người về phía trước.

Hạ Lam ôm đầu của cô, nhỏ giọng nói: “ngâm trong formalin đó.”

1 giây, 2 giây, 3 giây.

Ầm!

Tống Tư Âm lùi mạnh về phía sau, ngồi ở trên ghế.

Cô không phải là sinh viên y, nhưng chưa học qua y, còn có thể chưa xem qua loại phim bác sĩ chắc?

Formalin, đó chẳng phải là để ngâm thi thể sao?!

“tin rồi? quả nhiên là một người ngu ngốc.”

Lau lau miệng, Hạ Lam đứng dậy, “đêm nay có thể chị sẽ thức đêm, em nghỉ ngơi sớm đi.”

Nói xong, liền đi vào thư phòng tiếp tục bận rộn.

Tống Tư Âm nhìn chằm chằm cửa thư phòng đóng, “xấu xa quá đi……làm người ta sợ……”

Buồn bực mà thu dọn xong bát đũa, ngồi ở phòng khách, cô không thích sự im lặng, nên mở TV lên, cũng mặc kệ truyền hình đang phát cái gì, chỉ cần có tiếng động thì được rồi.

Lấy ra điện thoại, bắt đầu chơi trò chơi.

Chơi đến sắp 11h, cô ngáp một cái, ngẩng đầu nhìn một cái, cửa thư phòng vẫn còn đống chặt.

Thật sự phải thức đêm à?

Đứng dậy, chuẩn bị về phòng ngủ nghỉ ngơi.

Mới vừa đi tới cửa, do dự một chút, cô quay đầu nhìn về phía thư phòng.

Con người Hạ Lam vẫn là rất tốt, ngoại trừ thỉnh thoảng đùa cô một chút.

Người ta có lòng tốt thu nhận cô, thật sự không quan tâm rồi một mình đi ngủ?

Chính lúc đang do dự, đột nhiên thư phòng truyền đến một tiếng hét chói tai, cô nghĩ cũng không nghĩ mà xông tới.

Một phát đẩy cửa ra, “chị làm sao vậy?”

Hạ Lam đứng sau ghế dựa, dường như cũng bị dọa đến.

Tống Tư Âm đi tới.

“đừng qua đây.”

Lúc Hạ Lam Ngăn cản thì cũng đã muộn rồi, Tống Tư Âm thấy được màn hình máy tính, một người bị chém rớt tứ chi, hình ảnh người phụ nữ bị hủy hoại nửa khuôn mặt, đôi mắt của người phụ nữ nhìn chằm chằm vào bức tranh, sau đó đột nhiên một tiếng thét chói tai, chói tai lại đáng sợ.

“A!!!”

Tống Tư Âm sợ tới mức thét chói tai, Hạ Lam hướng đến, đem cô ôm trong l*иg ngực, “đừng xem.”

Tôi ác hứng thú của tội phạm, đem người phụ nữ bị hắn chặt xác thành một bức tranh động có âm thanh, vừa rồi hình ảnh đột nhiên hét lên một tiếng, cô bất ngờ không kịp phòng bị,đã bị hoảng sợ một chút.

Ai biết được Tống Tư Âm sẽ đi vào.

Người trong l*иg ngực vẫn đang run lẩy bẩy, cô đành phải nhẹ giọng trấn an, “đừng sợ, đây là tội phạm cố tình làm, chính là mục đích muốn đánh tới hù doạ người.

“biếи ŧɦái a!”

“đúng vậy, tội phạm này, chính xác là cái tên biếи ŧɦái.”

Tống Tư Âm ôm chặt lấy Hạ Lam, hai tay đan nắm ở sau lưng của đố phương, “em sợ hãi, tỷ tỷ.”

“đừng sợ, chị đưa em về phòng.”

“em không sợ ảnh thi thể, nhưng dù cho em trong tình huống mà đã chuẩn bị tinh thần, lần trước là, lần này cũng vậy, đều là đột nhiên xuất hiện làm em sợ, em……”

“chị hiểu rồi.”

Ôm Tống Tư Âm, đem người ra khỏi thư phòng, đưa tới phòng ngủ, “yên tâm nghỉ ngơi đi.”

“ừ, chị cũng nghỉ ngơi sớm đi.”

“ừ.”

Sau khi Hạ Lam rời đi, Tống Tư Âm đi vào nhà vệ sinh, lúc rửa mặt, tay của cô vẫn đang run.

Có người bị hại nữ bị chém tứ chi, bị hủy dung……

Sao lại có nhiều người thù địch với nữ nhân như vậy?

Rửa mặt xong xuôi, cô trở về giường, đang muốn đưa tay tắt đèn, trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh trong bức ảnh, tay cô run lên.

Thôi vậy, bật đèn ngủ!

Đem chăn kéo tới dưới cái mũi, cô nhắm mắt lại.

Được một lúc, cô đột nhiên mở to mắt, hai chăn rụt vào trong chăn.

Lần nữa nhắm mắt lại, “không cần nghĩ gì hết, thả lỏng bản thân, ngủ, Tống Tư Âm.”

Nhưng mà càng không cho bản thân nghĩ linh tinh, trong đầu lại càng hiện lên một chút hình ảnh kinh khủng.

Một số bộ phim kinh dị cô đã xem với các bạn ký túc xá, dường như càng trở lên rõ rệt hơn.

Trinh tử, già da tử, phất lôi đức, a tang tẩu…… (đây là mấy bộ phim kinh dị nhật bản , thái lan,…)

Nhưng đến cuối cùng, hình ảnh luôn trở lại với người phụ nữ bị chặt chân tay.

“A!”

Ngồi mạnh dậy, cô vò đầu của bản thân, “đừng nghĩ lung tung, đừng nghĩ nữa!”

Lấy ra điện thoại mở bài hát, cô một lần nữa nằm xuống.

Lần này, cô rất nhanh liền ngủ rồi.

Hạ Lam bận rộn xong, nhìn thời gian, rạng sáng 2h rồi, ngáp một cái, cô đứng dậy đi ra thư phòng.

Trở về phòng của mình, đơn giản rửa mặt một chút, vừa muốn nằm xuống, thì nghe thấy một tiếng hét chói tai, là từ phòng ngủ của Tống Tư Âm truyền đến.

Mơ thấy ác mộng sao?

Ra khỏi phòng, đi tới cửa phòng Tống Tư Âm, gõ cửa, “em mơ thấy ác mộng sao?”

“vào, vào đi.”

Hạ Lam đẩy ra cửa phòng, thì nhìn thấy Tống Tư Âm ngồi ở trên giường, thở hổn hển, trên trán đều là mồ hôi lạnh.

“em mơ thấy…..mơ thấy……em bị người đuổi gϊếŧ, người đó nói muốn chém đứt tứ chi của em……”

Bây giờ nghĩ lại, cô vẫn là một trận sợ hãi, cô bị bắt được, người kia cầm dao hướng cô mà chém, cô sợ tới mức rồi bừng tỉnh.

Hạ Lam hỏi: “có cần hay không uống một ly sữa?”

“không, không cần đâu.”

“vậy chị về phòng trước đây, nếu mà sợ hãi, có thể mở đèn.”

Hạ lam vừa xoay người, đã nghe thấy tiếng bước chân vội vàng, cô quay đầu nhìn, thì Tống Tư Âm cầm lấy cánh tay cô, trên người chỉ mặc váy ngủ, “em, tối nay em có thể ngủ cùng chị không?”

“không thể.”

Trực tiếp cự tuyệt, không hề chần chừ.

Tống Tư Âm: tuyệt tình như vậy?!

“lần sau sẽ không để em nhìn thấy ảnh thi thể nữa, ngủ đi.”

Đẩy tay của Tống Tư Âm, Hạ Lam đi ra ngoài.

Giây tiếp theo, chân của cô bị người nào đó ôm lấy, Tống Tư Âm trực tiếp ngồi xổm ở dưới sàn, “van xin chị, tỷ tỷ ~ đừng bỏ lại em, em thật sự rất sợ hãi……”

Hạ Lam bị cô ấy một chỗ dọa sợ, vội vàng kéo người, “đứng lên, em như vậy còn ra thể thống gì nữa?”