Chương 21

Gạt người.

Chị ấy đang gạt người.

Ý cười của Hạ Lam không chạm tới đáy mắt, gần như trong nháy mắt, Tống Tư Âm đã nhìn thấu sự ngụy trang của cô.

Phải biết rằng, cô vì nghiên cứu cùng nghiền ngẫm tâm lý thần thái của nhân vật càng tốt hơn, đã tự chọn tham gia một khóa học tâm lý.

Thậm chí vì khóa học này, cô còn đặc biệt tham gia thi để lấy chứng chỉ cố vấn tâm lý.

Bản lĩnh, là có thừa!

“ồ……” Tống Tư Âm lên tiếng, trong mắt hiện lên một vẻ buồn bã, l*иg ngực có chút rầu rĩ.

Vậy thì như thế nào?

Bản lĩnh có giỏi, cũng phải được thành lập trên cơ sở hai bên có thể câu thông.

Hiện giờ, Hạ Lam đối với chính mình không hề giấu diếm sự xa lánh, cho dù lão tử Thiên Vương đến đây, cũng bất lực!

Dường như mơ hồ nhận ra sự suy sụp của Tống Tư Âm, Hạ Lam đánh vỡ trầm mặc trước.

“còn chơi không?”

“chơi!”

Dường như là theo bản năng, Tống Tư Âm sốt ruột vội mở miệng.

Mới ván thứ nhất, cô làm sao có thể bỏ cuộc!

Nhưng mà qua vài giây, Tống Tư Âm lập tức phấn chấn tinh thần, toàn bộ giống như một dung sĩ càng ngày trở lên dũng cảm!

Một cảm giác sứ mệnh không hiểu tự nhiên nảy sinh.

Cô nghĩ, làm cho Hạ Lam! Cười lên phát ra từ nội tâm!

“búa kéo bao!”

Quả nhiên, người không bao giờ đều có thể luôn xuôigió xuôi nước.

Vẻ mặt Tống Tư Âm lập tức biến thành một chữ 囧. Hơi suy nghĩ một chút, quyết đoán lựa chọn lời thật lòng.

Dù sao, phí tổn của việc trả lời câu hỏi, có thể nhỏ hơn nhiều bằng phí tổn làm một việc rồi.

Hạ Lam nhìn chằm chằm quan sát cô một lúc, khóe môi gợi lên, “ em thích kiểu người như thế nào?”

“a......đây.......” Tống Tư Âm sửng sốt một chút, nghiêng đầu rất nghiêm túc mà suy nghĩ, buồn rầu rồi nói: “không thể tính là em chơi xấu a, câu hỏi này em thật sự là chưa nghĩ qua.”

Hạ Lam nhịn không được khẽ cười một tiếng, thật là một đứa nhỏ thành thật.

“vậy đổi câu hỏi.”

“được.”

Ánh mắt Hạ Lam không dấu vết di chuyển đến khóe môi cô, Hạ giọng nói: “nụ hôn đầu của em còn không?”

“đương nhiên là còn nhé!” Tống Tư Âm tự hào nói.

Ngay lập tức đáy mắt của Hạ Lam tràn ngập ý cười.

Ván thứ ba bắt đầu, Tống Tư Âm thắng, Hạ Lam như cũ chọn dám thách thức.

Nội dung của dám thách thức là làm cái mặt quỷ.

Ván thứ bốn, Tống Tư Âm thắng!

Hạ Lam chọn dám thách thức!

Bị người chơi khác véo mặt mười lần.

......

Mấy ván lặp lại như thế, cho dù là dũng cảm như Tống Tư Âm cũng mơ hồ cảm thấy sự việc không đứng!

Bất luận Hạ Lam thua như thế nào, cô toàn bộ đều chọn là dám thách thức.

Lời thật lòng mấy lá bài bên kia không động một chút nào!

Căn phòng như mưa suốt đêm.

Thời điểm nguy hiểm nhất đang đến, ở ván thứ sau hay là ván thứ bảy lúc sau, Tống Tư Âm dường như bị Hạ Lam nhìn thấu.

Búa kéo bao thì không một ván thắng được!

Bản thân hận không thể ngay cả kiểu dáng qυầи ɭóŧ cũng đều khai báo.

Trông nháy mắt cô nhớ lại, ở trong quán bar bị Hạ Lam chi phối thật sợ hãi.

Không qua mấy ván, Tống Tư Âm liền giờ lên lá cờ trắng đầu hàng.

“tỷ tỷ, chị có thể đổi một chút khuôn mẫu không? Bài của dám thách thức đều sắp bị chị rút hết rồi, lời thật lòng, một cái chị cũng không chọn?”

Nói xong, Tống Tư Âm dùng đôi mắt nhỏ nhìn phía Hạ Lam, không cảm thấy có chút u oán.

Ô ô ô!

Nhìn đến mỹ nữ tỷ tỷ không giống nhau tuy là rất được......

Nhưng cái này với mục đích của cô, một chút cũng không giống nhau a!

Ý cười khóe miệng không khỏi càng thêm đậm, lông mày Hạ Lam nhướn lên, hỏi ngược lại: “thế nào? Em rất muốn chị chọn lời thật lòng sao?”

“hay là nói......em muốn lén lút tìm hiểu bí mật của chị?”

Mồ hôi lạnh lập tức đem sau lưng dần dần thấm ướt, Tống Tư Âm lắc đầu như trống, “ không có không có, sao có thể chứ!”

“em là......vì giữ gìn tính đa dạng của trò chơi, mỗi lần đều chơi dám thách thức, như thế rất không có thú vị, đúng không?”

Đôi mắt chớp chớp, ý đồ của Tống Tư Âm là dùng thái độ thành thật của bản thân nói phục Hạ Lam.

Đầu tóc có chút lộn xộn hơi nhếch lên, bộ dáng nhu thận kia của Tống Tư Âm, cực kỳ giống một đại cẩu cẩu chờ đợi âu yếm.

Hạ Lam cười rồi.

“ được, không thành vấn đề, chỉ cần em có thể thắng được chị, ván tiếp theo chị sẽ chọn lời thật lòng, như thế nào?’

“không thành vấn đề!” trong mắt nở rộ ra tinh quang, Tống Tư Âm hưng phấn khác thường.

Không phải chỉ là búa kéo bao sao?

Cô còn không tin, chẳng lẽ một ván cô cũng không thắng được chắc?

Sự thật chứng minh, cô thật sự là một ván cũng thắng không được.

Sau không biết qua bao nhiêu ván,Tống Tư Âm hoàn toàn gục ngã, như Cát Ưu nằm liệt trên giường, một bộ biểu tình không còn gì để sống.

*“葛优躺”: “Cát Ưu nằm”, là một từ thông dụng trên mạng bắt nguồn từ một cảnh tượng trong phim (活着), trong đó một nam diễn viên Cát Ưu nằm trên giường hút thuốc và xem TV, rất nhàn nhã. Sau này Được cư mạng dùng để mô tả trạng thái “không làm gì cả”.

Hạ Lam có chút buồn cười nhìn Tống Tư Âm.

“lại là em thua rồi, ván này vẫn là chọn lời thật lòng chứ?”

“không được, ván này em chọn dám mạo hiểm.”

Tục ngữ nói đúng, cuộc sống như một hồi cường*, ngươi đã phản kháng không được thì, chỉ có thể lựa chọn hưởng thụ.

Tống Tư Âm lúc này, đã hoàn toàn đem nó làm như một trò chơi, đối với tình báo của Hạ Lam, cô đã không còn hy vọng gì nữa.

Tống Tư Âm tâm như tro tàn mở bài của dám thách thức, giây tiếp theo, thân thể của cô ngay lập tức hóa đá.

[ cùng với người chơi bên cạnh hôn kiểu pháp trong mười giây. ]

Ôi!

Trời đất ơi!

Tại sao có thể như vậy? Cái bài phi nhân loại gì đây chứ?

Nheo mắt lại, Tống Tư Âm đột nhiên nhớ tới, lúc trước bản thân vì phòng ngừa Hạ Lam luôn chọn dám thách thức, đặc biệt chuẩn bị một đống lá bài kỳ quái.

Kinh bạo, khủng bố, thậm chí là xảo quyệt, đều có.

Nhưng mà, không nghĩ đến là, Hạ Lam chỉ thua mấy ván trước! Thậm chí nhân phẩm còn bùng nổ lớn, đem lá bài bình thường thu hết đi rồi.

Bây giờ tất cả dám thách thức, đã không còn mấy cái tốt nữa!

Thoáng chốc, Tống Tư Âm có chút khóc không ra nước mắt, hận không thể lấy khối đậu hũ đập chết chính mình.