Chương 23

thật ra, lời này của Điền Hiểu Manh chỉ là trấn an Tống Tư Âm mà thôi.

Tống Tư Âm không có kinh nghiệm gì hết trong yêu đương vậy mà tin rồi!

“đươc, tao biết rồi! đúng rồi, tao nói với mày……”

Vừa định mở miệng muốn bắt đầu nói chuyện như thường lệ với người bạn thân, thì tiếng bước chân từ ngoài cửa truyền tới, ngay lập tức Tống Tư Âm cảnh giác.

Cúp điện thoại trong tích tắc, cả người cuộn tròn trong chăn, giả bộ ngủ.

Không còn cách nào, thật sự là bây giờ cô không có mặt mũi đối mặt với Hạ Lam.

Một tiếng răng rắc, cửa phòng hơi mở.

Nhìn thấy Tống Tư Âm cuộn tròn thành một đống, Hạ Lam có chút buồn cười.

Tự cho là che dấu rất tốt, thực tế thì thân thể kia đang hơi run lên, sớm đã đem cô bộc lộ không còn một mảnh.

Hạ Lam không nói gì, chỉ đi thẳng đến tủ quần áo của mình ở phía trước, bắt đầu tìm quần áo để tắm rửa.

Âm thanh lục sục vang vọng trong không khí, Tống Tư Âm lặng lẽ từ trong chăn lộ ra một kẽ hở, quan sát Hạ Lam.

Lấy quần áo ngủ, còn có ngày hôm sau quần áo để thay đổi.

Xem ra……hình như là không có định ngủ ở đây?

Thiệt hay giả vậy!

Nghĩ đến cơn ác mộng dọa người Tống Tư Âm luống cuống, cô không cần ngủ nữa a!

Hạ Lam sắp bước ra cửa phòng, Tống Tư Âm rốt cuộc kiềm chế không được, vội vàng từ trên giường ngồi dậy, sốt ruột mở miệng.

“chị……chị muốn đi dâu?”

Hơi nhíu mày, Hạ Lam trêu đùa nhìn Tống Tư Âm.

“như thế nào? Không tiếp tục giả ngủ nữa à?”

Hai gò má của Tống Tư Âm có chút nóng lên, cô không dám nói tiếp. Chung quy là không thể nói, bây giờ bản thân không dám đối mặt với cô ấy.

Hạ Lam không có tiếp tục làm khó dễ, tự mình mở miệng, “tối nay em ngủ ở đây đi, chị đi khách phòng ngủ.”

Lời này nói ra, Tống Tư Âm lập tức nheo mắt, trong đầu tức khắc nhớ lại cảnh tượng khủng bố trong mộng bị người đuổi gϊếŧ.

“không, không được! không được rời xa em!”

Cùng theo một tiếng gọi hoảng sợ, Tống Tư Âm ôm lấy eo của Hạ Lam, mặt gắt gao dán ở trên thân thể của cô ấy, nói cái gĩ cũng không chịu buông tay.

Vạ chạm xảy ra bất ngờ sút chút nửa làm cho Hạ Lam ngã, cô chống một tay lên tường, mới miễn cưỡng chống đỡ được.

“cẩn thận một chút.”

“sút chút nữa đυ.ng vào chị, còn có, nhanh buông tay ra.”

Tống Tư Âm cũng ý thức được động tác của mình có chút thô lỗ, cúi đầu, ngượng ngùng mà nói xin lỗi.

“xin……xin lỗi, em vừa rồi quá kích động.”

Đương nhiên, buông tay tuyệt đối là không có khả năng.

Chỉ cần cô còn sống, thì tuyệt đối không có khả năng để cho Hạ Lam từ trong phòng này đi ra ngoài!

Cảm nhận được sức lực truyền đến ở phần eo, Hạ Lam nhàn nhạt liếc mắt Tống Tư Âm một cái, có chút buồn cười mà mở miệng.

“như thế nào? lúc nãy còn giả bộ ngủ không muốn nhìn thấy chị, bậy giờ lại ôm chặt chị, còn không cho chị rời đi……”

“tỷ tỷ, một khi em nhắm mắt thì là cảnh tượng bị thi thể đuổi gϊếŧ, thật sự là không dám một mình ngủ, chị ở lại ngủ với em đi được không?”

Lời này vừa nói ra, Hạ Lam hơi sửng sốt.

Đưa tay che đầu Tống Tư Âm, tay Hạ Lam nhẹ dùng lực, buộc Tống Tư Âm ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt có một tia tăm tối.

“em có biết là bây giờ bản thân đang nói gì không?”

“thì là……ngủ a!”

“chị không muốn ngủ cùng em.”

Thoáng chốc, không khí xung quanh nhất thời lạnh lẽo, Tống Tư Âm cơ hồ có thể cảm thấy được hàn khí toát ra từ trên người Hạ Lam.

Lẽ nào……là Hạ Lam để ý chuyện vừa mới xảy ra?

Ài, cô như thế nào không nhận ra, vị ngự tỷ pháp y này vậy mà ngây thơ sao?

Tống Tư Âm tự cho là hiểu được chân tướng, có chút đăm chiêu gật đầu, vẻ mặt lập tức nghiêm túc “an ủi” Hạ Lam.

“ài nha, chị có phải là còn để ý chuyện vừa nãy phải không?” Tống Tư Âm tự cho là chuyên gia vỗ vỗ ngực nói: “chính là nụ hôn đầu tiên của em, em cũng không để ý, chị để ý cái gì?”

“hơn nữa, giữa hai nữ sinh nếu mà chỉ đυ.ng nhẹ một chút thì, không thể coi là nụ hôn đầu, cho nên a, chị không cần nghĩ…..”

Quá nhiều……

Lời còn chưa nói xong, Tống Tư Âm đã theo bản năng rụt cổ lại, không dám nói tiếp.

Lúc này Sắc mặt của Hạ Lam âm u có thể nhỏ ra nước, toàn thân đều quanh quẩn một khí tức dọa người.

Sau lưng tựa hồ xuất hiện hư ảnh màu đen.

Cả người nhìn qua cực kỳ khủng bố.

“sao……sao vậy?” nuốt nước miếng, Tống Tư Âm có chút run rẩy nhìn Hạ Lam.

Hạ Lam không có lên tiếng, gắt gao mà nắm cổ tay Tống Tư Âm, một lực đạo lớn làm cho Tống Tư Âm hít một ngụm khí lạnh.

Không thể không nhìn quanh bàn tay Hạ Lam, buông ra.

Đây còn chưa xong.

Chỉ thấy cánh tay Hạ Lam dùng lực thật mạnh, một phát đem Tống Tư Âm xách lên, dễ dàng đem giam ở cửa, lợi dụng ưu thế chiều cao của mình, đem Tống Tư Âm giam giữ ở trong một góc.

Tường……bức tường bùng nổ?!

Nhìn gần độ rõ ràng của khuôn mặt trong gang tấc, Tống Tư Âm chỉ cảm thấy khói bốc lên từ trong đầu của chính mình.

Phạm……phạm quy a!

Làm sao có thể chịu đựng được một khuôn mặt đẹp như vậy, làm chuyện quá đáng như vậy? !

Quá đáng quá đi!

“làm……làm cái gì?” thanh âm của Tống Tư Âm nói có chút run rẩy.

Đôi mắt hơi nheo lại, Hạ Lam có chút nguy hiểm nhìn Tống Tư Âm, “không làm gì, không phải là nói giữa hai nữ sinh không tính sao? Hơi Đυ.ng nhiều lần một chút, chị hẳn là cũng sẽ không để ý.”

……cái gì?

Không đợi Tống Tư Âm nói ra, Hạ Lam liền đến gần, gắt gao cắn môi của Tống Tư Âm.

Đúng vậy, bạn không nhìn lầm!

Chính là cắn!

Mùi máu nồng đậm ở khoang miệng tràn ngập, khóe mắt Tống Tư Âm chứa một giọt lệ, liều mình muốn phản kháng, rồi lại giẫy giụa không thoát ra được.

Sức lực của Hạ Lam quá lớn, lớn đến mức cô không thể nhúc nhích chút nào.

Chỉ có thể mặc kệ hành vi của Hạ Lam.

Cuối cùng, Tống Tư Âm chịu không nổi nữa, một giọt lệ theo khóe mắt chậm rãi chảy xuống, hai gò má hơi đỏ lên, một bộ dáng chịu khổ.