Chương 25

Đúng a, đêm hôm qua Hạ Lam không ngủ cùng mình.

Bây giờ......chắc là đi làm việc rồi?

Nhưng mà, trực giác nói cho Tống Tư Âm.

Đêm qua, hình như có một người vẫn luôn canh giữ bên giường của bản thân.

Chân trần, Tống Tư Âm lạch cạch chạy ra khỏi phòng ngủ, bỗng chốc nghe thấy âm thanh từ phòng bếp truyền tới.

Ngó đầu ra trong sự tò mò, Tống Tư Âm còn chưa mở miệng nói, một thanh âm lạnh nhạt vang vọng trong không khí.

“rửa mặt đánh răng, chuẩn bị ăn sáng.”

“còn có, lần sau ra khỏi phòng nhớ mang dép vào, sàn nhà lạnh, dễ bị cảm.”

Ngữ khí vẫn lạnh lùng như vậy, nhưng trong lời nói ẩn chứa sự quan tâm mà không có giảm bớt nửa phần.

Tống Tư Âm cười hihi, cả người nhìn qua có chút ngốc.

Đang muốn xoay người rời đi, dường như cô lại nghĩ tới cái gì.

“đúng rồi, tỷ tỷ, đêm qua hình như em cảm thấy có người vẫn luôn canh giữ ở bên giường em, là chị à?”

Hạ Lam mặt không chút thay đổi mà đem bữa sáng mang ra khỏi phòng bếp.

“không phải, đêm qua chị ngủ rồi.”

“à......” Tống Tư Âm ngượng ngùng lên một tiếng, lập tức xoay người rời đi.

Trước khi rời đi, cô còn không quên nói một câu.

“cảm ơn chị, tỷ tỷ.”

Đúng vậy, không sai, Tống Tư Âm đã biết rồi.

Ngay khoảnh khắc mà Hạ Lam xoay người, Tống Tư Âm nhạy bén mà quan sát mắt của Hạ Lam có một cuồng thâm.

Vừa nhìn chính là thức đêm .

Nhắc tới thức đêm, Tống Tư Âm tìm không ra lý do gì ngoại trừ ngoài cái lý do nửa đêm canh giữ bản thân cô.

Thanh âm cảm ơn rõ ràng vang lên ở bên tai, khóe miệng Hạ Lam không khỏi hơi giương lên.

Cảm giác việc chiếu cố tiểu động vật này, hình như cũng không tệ lắm?

Thay quần áo xong, Tống Tư Âm ngoan ngoãn mà ngồi vào bàn ăn ở phòng khách, cùng đợi.

Trong nháy mắt kia nhìn đến bữa sáng, khuôn mặt tức khắc rũ xuống.

“tỷ tỷ......”

Tống Tư Âm có chút uể oải mà gọi Hạ Lam, bất mãn mà chọc, cháo trắng trong bát.

“cháo trắng này đều đã ăn 3 bữa rồi, em ăn đến sắp ngán rồi, có thể đổi món khác ăn được không a?”

“người bệnh chỉ có thể ăn thanh đạm thôi, nghỉ ngơi nhiều, mới có thể nhanh khỏe.”

Hạ Lam bưng lên cháo trắng, đổ vào trong miệng, cuối cùng còn tao nhã mà lau miệng.

“đừng oán trách, không phải chị cũng cùng em ăn cháo sao? Đợi em khỏi bệnh, chị sẽ nấu cái khác cho em, thế nào?”

Niềm vui bất ngờ! Sự ngạc nhiên thuần túy!

Trong khoảnh khắc, Tống Tư Âm không chút nghĩ ngợi liền gật đầu đáp ứng.

“được! Không thành vấn đề!”

“trưa hôm nay em liền khỏi bệnh rồi, em có thể gọi món không?”

Mí mắt hơi co giật, Hạ Lam nhìn về phía Tống Tư Âm với ánh mắt tràn ngập quỷ dị, lập tức mở miệng trêu chọc.

“em có muốn hay không nhớ lại một chút, vừa rồi rốt cuộc là em đang nói cái gì vậy?”

Vèo qua, Tống Tư Âm nét mặt đỏ lên.

Xong rồi, nói sai rồi!

Lời nói này không phải là tương đương với, “buổi chiều ngày mai có thể bị đau bụng, xin nghỉ phép trước”?

Ngốc chết mất, cô cũng bị bản thân cô làm ngốc chết rồi!

“em em em......em thật sự là không muốn ăn lại ăn cháo trắng nữa thôi ! Thật là Một chút hương vị cũng không có! Không ngon một chút nào hết......”

Càng nói về sau, thanh âm của Tống Tư Âm càng thấp.

Cả người hai mắt đẫm lệ lưng tròng, đáng thương như vậy nhìn về phía Hạ Lam, rất giống một đại cẩu cẩu ủy khuất, đang chờ người đến vuốt lông an ủi.

Trên thực tế, quả thật là Hạ Lam cũng làm như vậy.

Cô vươn tay, xoa đầu của Tống Tư Âm, thản nhiên mà ừ một tiếng.

“ăn cháo trước đi, trưa nay sẽ làm đồ ngon cho em, được không?”

“được!”

Có thể là bởi vì nguyên do đồng ý làm, động tác ăn cháo của Tống Tư Âm hôm nay rất nhanh chóng.

Rõ ràng là một bát hương vị nhạt nhẽo, cháo trắng bình thường, lại thật sự bị Tống Tư Âm ăn như là món ăn quý lạ vậy.

Thời gian lướt qua trong giây lát.

Còn chưa tới giữa trưa, Hạ Lam đã đi vào phòng bếp nấu đồ ăn, chưa qua bao lâu, hương thơm nồng đậm tràn ngập trong không khí.

Từng chút một lôi cuốn sự tham ăn nhỏ bé của Tống Tư Âm ra.

Nước miếng ở trong miệng tiết ra càng nhiều, Tống Tư Âm nuốt nuốt nước miếng.

Sớm đã ngồi ở bên bàn ăn, ngồi nghiêm chỉnh, bộ dáng hết sức nhu thuận.

Một cái lại một cái đồ ăn nữa bưng lên bàn.

Tống Tư Âm thiếu chút nữa là cắn vào đầu lưỡi của chính mình, cả người trố mắt nhìn.

Cá Kho, Sườn Xào Chua Ngọt, Trứng Hấp Phù Dung.

Lại có thể đầy đủ 3 món!

Trong thời gian cách ly có thể ăn được nhiều món như vậy, quả thực rất xa xỉ rồi.

Hai mắt của Tống Tư Âm phát ra ánh sáng, “đây......đây toàn bộ đều là chị làm sao?”

“đúng, chị làm đó.”

Bưng một chén cơm, Hạ Lam ngồi ở trước mặt Tống Tư Âm.

Vì để thuận tiện cho việc nấu ăn, Tay áo của Hạ Lam hơi vén cao, lộ ra cổ tay trắng nõn tựa như đồ sứ thượng hạng.

Thật sự rất khó tưởng tượng, trạng thái này của Hạ Lam là vừa từ phòng bếp đi ra!

Càng đừng nói, so sánh với Tống Tư Âm khi trước nấu ăn.

Điều đó so sánh, hoàn toàn chính là một cái chiến trường Syria!

Tống Tư Âm hướng Hạ Lam với đôi mắt nhỏ u oán, có chút bất mãn miệng than thở. “tỷ tỷ, chị đã biết nấu ăn như vậy, vì sao còn muốn để em nấu a?”

Hơi nhíu mày, Hạ Lam nhìn Tống Tư Âm bằng ánh mắt có chút dò xét, “cho nên, em đây là định về sau ăn chùa uống chùa sao?”

Ánh mắt sắc bén kia giống như nhìn thấu Tống Tư Âm.

Cô có chút ngượng ngùng cười cười, cả người không hiểu sao có chút chột dạ.

Trên thực tế, quả thực như vậy......

Sau khi hiểu biết tay nghề của Hạ Lam, Tống Tư Âm cũng không dám nhìn thẳng vào kỹ năng nấu nướng của cô nữa

Tiếp tục nấu ăn cho Hạ Lam, vậy không phải là......phô kiếm trước mặt Quan Công, mất mặt mất đến nhà bà ngoại sao?

Liếc mắt liền nhìn thấu tâm tư nhỏ của Tống Tư Âm, Ham Lam nói: “yên tâm, tuy rằng em nấu ăn hương vị không được tốt lắm, nhưng là ăn không chết người được, chị không để ý.”