Chương 27

Bọn họ có thể làm duy nhất, chính là thần minh kề vai sát cánh với người phàm.

Cố gắng hết sức mà thôi.

Mắt thường có thể thấy vẻ mặt của Tống Tư Âm tốc độ ảm đạm dần xuống, cả người có chút hồn bay phách lạc.

Kỳ thật, cái đáp án này cô làm sao mà không biết rõ chứ?

Chỉ là, gặp được tỷ tỷ pháp y lợi hại như vậy, trong lòng có một tia kỳ vọng không thực tế mà thôi……

Giờ phút này đầu của Tống Tư Âm cúi xuống, Hạ Lam lên tiếng trấn an: “không sao, ít nhất lúc ấy cảnh sát đã tận lực đem những khối thi thể tìm về được, lúc an táng vị nữ sinh đại học kia, cũng giữ lại được diện mạo ban đầu ở mức độ lớn nhất.”

Hơn 2000 mảnh? Giữ lại diện mạo ban đầu?

Mí mắt hơi dựng, Tống Tư Âm theo bản năng suy nghĩ thoáng qua.

“điều đó không có khả năng đi!”

“đây là thi thể của người, cũng không phải là đồ chơi lắp hình! Hơn nữa còn bị người cắt thành hơn 2000 mảnh, sao có thể còn giữ được diện mạo ban đầu mức độ lớn nhất?”

Sự hoài nghi trong đôi mắt nhỏ kia, làm cho Hạ Lam có chút không hiểu sao có chút khó chịu.

Cô cầm đũa lên, gảy xương cá còn lại trên bàn cơm, một cái lại một cái cẩn thận xếp lên.

Vẻ mặt chuyên chú mà nghiêm túc kia, tức khắc làm cho Tống Tư Âm có chút thất thần.

Quả nhiên người nghiêm túc là đẹp nhất!

Tuy rằng không biết tỷ tỷ đang làm gì, nhưng là cũng không gây trở ngại cho cô thưởng thức!

Đôi mắt mở to, Tống Tư Âm không ngừng nhìn Hạ Lam từ trên xuống dưới đánh giá Hạ Lam, càng nhìn trong lòng càng vui sướиɠ.

Ài, mỹ nữ tỷ tỷ như này mà trở thành chị dâu của cô!

Thật sự là……có chút tiện nghi cho lão ca nhà mình rồi!

Hạ Lam là một người làm chuyện gì cũng cực kỳ chuyên tâm, ánh mắt nóng rực của Tống Tư Âm cũng không thể lay động cô một chút nào.

Mười phút sau, thanh âm lãnh đạm vang vọng trong không khí.

“được rồi.”

Theo tầm mắt của Hạ Lam, Tống Tư Âm nhìn về phía cái bàn.

Giây tiếp theo, đồng tử của cô chấn động.

Chỉ thấy trên bàn cơm trước mắt, ước chừng xuất hiện một hình dạng của con cá, vì để Tống Tư Âm xem kỹ càng, Hạ Lam thậm chí đem nó chia thành hai nửa.

Không chỉ có một vài cấu trúc tổng thể đơn giản, kèm thêm những cái xương nhỏ bé kia, tất cả mọi thứ đều được xếp gọn gàng.

Gần như trong nháy mắt, Tống Tư Âm đều có thể tưởng tượng ra hình dáng con cá này trước khi cho vào nồi.

“chị chị chị……chị lại có thể ghép lại cả cơ thể của một con cá!”

“rốt cuộc là làm sao làm được vậy! đây cũng thật sự là quá thần kỳ đi! Tỷ tỷ, chị lợi hại quá rồi!”

Cảm nhận được sự sùng bái trong đôi mắt nhỏ của Tống Tư Âm, Hạ Lam hơi nhếch môi, mặt không đổi sắc mà mở miệng.

“trong pháp y, có một môn học tên là ghép lại xương.”

“chỉ cần xương còn lại của thi thể còn nguyên vẹn, cho dù bị băm thành vạn đoạn, đều có thể ghép lại về hình dáng ban đầu.”

Vô số cỏ bùn ngựa gào thét trong lòng, miệng của Tống Tư Âm đều mở thành hình chữ o.

Quá……quá lợi hại!

Qủa thực là khiến cô bị sốc cả một năm!

Nếu mà cô có bản lĩnh như vậy, chẳng phải là trực tiếp thăng thiên tại chỗ sao?

Két két két!

Trong thư phòng đột nhiên truyền tới một tiếng vang, Hạ Lam nhìn lướt qua trong sự thản nhiên, lập tức đứng lên.

“mau ăn đi, nhớ dọn bát đũa. Chị còn phải xử lý công việc, đi làm trước đây.”

Á, cô bây giờ là người bệnh mà?!

Cứ vô tình như vậy đi sao?

Tống Tư Âm đáng thương như vậy nhìn về phía Hạ Lam, đang định muốn mở miệng làm nũng, Hạ Lam lại bịch một cái, đóng cửa phòng.

Căn bản không để lại cho cô một cơ hội nào.

Bất đắc dĩ mà bĩu môi, Tống Tư Âm đành phải cam chịu số phận đứng dậy mà thu dọn bàn ăn.

Thực ra, cô cũng không phải là một người không biết tốt xấu.

Người ta nấu đồ ăn cho cô, thu dọn bát đũa cũng chỉ là việc theo lý thường phải làm.

Nhưng mà, không biết vì sao, lúc đối mặt với Hạ Lam, Tống Tư Âm luôn nhịn không được muốn làm nũng.

Đây rốt cuộc là cái thói quen gì vậy?

Vấn đề trong đồ chợt lóe qua, Tống Tư Âm không có cảm thấy một chút nào là không đúng, ngoan ngoãn đem bát bưng vào trong phòng bếp.

Đang lúc thu dọn chỗ xương cá kia, Tống Tư Âm có chút do dự.

Khó có được nhìn thấy tài nghệ như vậy, bây giờ mà bỏ nó vào thùng rác, hình như có chút lãng phí?

Nhưng mà, trong ấn tượng của Tống Tư Âm, Hạ Lam dường như có tính khiết phích.

Sau Nhiều lần do dự, Tống Tư Âm cầm điện thoại ra, tách tách chụp mấy tấm ảnh xong liền đem nó thu dọn.

……

Đinh đinh.

Âm thanh thông báo tin nhắn của điện thoại, sau khi Hạ Lam đơn giản trả lời tin nhắn, lướt lướt danh sách bạn bè.

Rất nhanh, một bức ảnh quen thuộc xuất hiện trong danh sách bạn bè.

[ Tống Tư Âm: đây là xương cá được ghép lại bởi một tỷ tỷ siêu cấp lợi hại a! chỉ tốn 10 phút! Siêu cấp lợi hại! quả thực làm tôi sốc cả một năm! Orz! ]

Xong việc, còn đăng kèm một tấm ảnh xương cá.

Khóe miệng Hạ Lam giơ lên nụ cười nhẹ, trong lòng Hạ Lam không hiểu sao vui sướиɠ lên.

Một trong bốn định luật của danh sách bạn bè.

Xem đi xem lại, thưởng thức nhiều lần, đặc biết để ý, có ai không bình luận và tán thưởng bản thân mình.

Bây giờ Tống Tư Âm chính là như thế.

Cô đang nằm bò trên giường, trong miệng ngâm nga một bài hát không tên, Tống Tư Âm không thể chờ đợi được mở ra wechat, phát hiện, wechat của cô đã bùng nổ.

[ bạn bè A: đây chính là nữ pháp y trước đây cậu đề cập qua sao? Nhìn qua thật sự rất lợi hại! xin ảnh chụp! ]

Tống Tư Âm: đi đi đi! Mỹ nữ tỷ tỷ là của một mình tôi! Vẻ đẹp thần thánh của chị ấy chỉ có tôi mới có thể thưởng thức! các cậu thầm ghen tị đi!

Bạn bè B: lợi hại quá đi! Quả thật kinh ngạc đến cả nhà tớ! quỳ liếʍ tỷ tỷ pháp y.

Tống Tư Âm: woo woo woo! Tôi cũng quỳ liếʍ! tỷ tỷ có giá trị nhan sắc vừa cao vừa lợi hại như vậy, ai có thể không yêu? !

Đang lúc Tống Tư Âm đang thả mình trong vòng bạn bè, trong khi đang chơi đùa vui vẻ, lại một thông báo wechat khác vang lên.

Giấy tiếp theo, sự tươi cười trên mặt của Tống Tư Âm cứng ngắc lại, ngay lập tức sau lưng bị mồ hôi lạnh ngấm ướt.