Chương 43

“sao lại trốn tránh chị chứ? Không phải là em vẫn giống như trước kia sao?”

Hay cho một cái giống như trước kia!

Khóe miệng vươn lên một nụ cười lạnh, trong ánh mắt của Hạ Lam tràn ngập một cảm giác áp bách, đầu ngón tay nhẹ nhàng sờ nước tắm.

Một thanh âm lạnh lùng vang vọng trong không khí.

“em đỡ sốt rồi sao?”

“còn có lá gan mà tắm nước lạnh? Không phải là vì tiết kiệm thời gian, sau đó lén lút trở về phòng.”

Miệng khẽ nhếch, Tống Tư Âm đang định mở miệng giải thích, thì thanh âm thình lình của Hạ Lam truyền đến.

“đừng nói với chị là em nóng, thời tiết bên ngoài chính là 10 độ, đều đã phải mặc áo dài tay rồi.”

Thoáng chốc, Tống Tư Âm á khẩu không trả lời được, chỉ có thể yên lặng mà nhìn xa.

Tóc mái che khuất đôi mắt của Tống Tư Âm, khiến cho người ta đoán không ra suy nghĩ trong lòng của cô, cúi đầu thanh âm từ miệng phát ra.

“em......em nói không có thì chính là không có, vì sao em phải trốn tránh chị chứ? Em trốn tránh chị thì có lợi ích gì? Chị nghĩ nhiều rồi!”

Nói xong, Tống Tư Âm tùy ý nắm bắt tình huống ở bên cạnh, liền vội vàng rời đi.

Liếc mắt một cái nhìn ra dự định của Tống Tư Âm, Hạ Lam trực tiếp chắn ở của phòng tắm, chặn lại con đường của cô.

“nói dối không phải là một thói quen tốt.”

“tránh ra!” Tống Tư Âm hiếm khi kiên cường, “em thích tắm lúc nào, là tự do của em.”

“bây giờ em buồn ngủ rồi, muốn về phòng đi ngủ.”

Tống Tư Âm bây giờ, chỉ muốn trốn.

Cô sợ, bản thân cô đợi ở đây, sẽ lộ tẩy.

Bản thân ở dưới con mắt của Hạ Lam, quả thực không che giấu được chỗ nào! Cả người giống như đều bị nhìn thấu!

Đôi mắt hơi trầm xuống, thanh âm lãnh đạm của Hạ Lam ở trong phòng tắm truyền tới.

“lần trước, có người gọi điện thoại tỏ tình, em nghhe thấy rồi phải không?”

Thân thể run mạnh lên, Tống Tư Âm cúi đầu càng thấp.

“không......không nghe thấy. Chị nghĩ nhiều rồi.”

Khi lời nói gần như run rẩy của Tống Tư Âm nói xuống, trong lòng Hạ Lam đã có đáp án.

Khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh, Hạ Lam trở tay đem Tống Tư Âm đè ở trên tường, một phát kéo lấy khăn tắm của Tống Tư Âm.

Giống như là muốn dùng sức.

Tống Tư Âm bị dọa sợ, dường như là theo bản năng mà thốt ra, “đừng......đừng chạm vào em!”

Cái khoảnh khắc vừa dứt lời kia, Tống Tư Âm đã hối hận rồi.

Cô vừa rồi, rốt cuộc nói cái gì vậy?

Cô không muốn như vậy, cô chỉ là......

Cần một chút thời gian, cho bản thân nghĩ rõ ràng.

Thân thể hơi cứng đờ, ánh mắt của Hạ Lam u ám, có thể nhỏ giọt ra giọt nước, gắt gao mà nhìn chăm chú Tống Tư Âm, cúi đầu từ cổ họng phát ra tiếng gầm giận dữ.

“em còn nói em không trốn tránh chị!’

“lúc ăn cơm, chỉ có đợi chị về thư phòng, em mới động đũa, chị gọi em đi tắm, em ở trong phòng giả ngủ!”

“đây không phải là trốn chị thì là gì? !”

Tống Tư Âm cực kỳ chột dạ, cô cúi đầu, căn bản không dám đối mặt với Hạ Lam, cả người dựa ở trên tường, co quắp.

Nói cái gì cũng không dám ngẩng đấu.

“vì sao?” hốc mắt hơi đỏ lên, thanh âm Hạ Lam nói chuyện có chút khàn khàn, “bởi vì chị thích nữ nhân sao?”

Tống Tư Âm lặng im, cô không biết nên trả lời như thế nào.

Khi nghe được Hạ Lam thích nữ sinh, cô là sợ hãi.

Rõ ràng chỉ là ở chung và động tác bình thường trước kia, bỗng nhiên trong lúc đó thay đổi, cảm xúc và cảm tình xa lạ này, khiến Tống Tư Âm có chút sợ hãi.

Quan trọng hơn là, cô phát hiện bản thân cũng không đúng.

Trước kia bản thân cô chỉ là thích sự vật đẹp, nhưng khi đối mặt với thân thể của Hạ Lam, cô phát hiện hình như không phù hợp với sự thật......

Cô thật sự không biết, nên làm như thế nào!

Sự lặng im của Tống Tư Âm trong mắt Hạ Lam, đó là ngầm thừa nhận.

Khóe miệng hiện lên một nụ cười châm chọc, Hạ Lam cười lạnh mà nhìn Tống Tư Âm. “cho nên, em ghê tởm chị?”

“không muốn chị chạm em, không muốn chị đến gần em, vừa thấy chị liền muốn chạy phải không?”

Trái tim bị đánh đau mãnh liệt, Tống Tư Âm theo bản năng ngẩng đầu phản bác.

“không có! Em không có ghê tởm chị! Em không phải là ý tứ này!”

“tỷ tỷ đối xử với em tốt như vậy, sao em có thể ghê tởm tỷ tỷ chứ?”

Cô hoảng hốt, cô xấu hổ vô cùng, cô vội vã muốn thoát đi.

Nhưng có một điểm, Tống Tư Âm đặc biệt xác định.

Đó chính là, cô đối với cảm tình của Hạ Lam, tuyệt đối không phải ghê tởm!

“không ghê tởm......em trốn chị làm gì?”

Hạ Lam lúc này giống như một con báo tức giận, gắt gao mà nhìn chăm chú con mồi trước mắt, giống như giây tiếp theo, liền muốn mở miệng cắn cổ của cô.

Ánh mắt hung ác kia, đem Tống Tư Âm dọa đến sắp khóc ra rồi, giọt nước mắt lớn theo khóe mắt chảy xuống, Tống Tư Âm hơi khóc nức nở.

“không biết, em thật sự không biết!”

“em chỉ là sợ hãi, em thật sự chỉ là sợ hãi mà thôi, em không muốn làm tổn thương chị, em chỉ là muốn trốn lại, em thật sự chưa nghĩ qua muốn tổn thương chị......”

Trốn tránh, có đôi khi so với lộ liễu, càng thêm đả thương người.

Nhìn thấy Tống Tư Âm khóc lóc nghẹn ngào, tâm của Hạ Lam hơi trầm xuống, một cái dây tên là lý trí, dần dần buộc chặt.

Cho đến tan vỡ!

“Tống Tư Âm.....”

Thanh âm khàn khàn vang vọng trong phòng tắm, nước tắm lạnh lẽo giội rửa ở trên người Hạ Lam, áo ngủ sớm bị ướt sũng.

Môi đỏ mọng mà lạnh lẽo, liên tục cọ sát vào tai của Tống Tư Âm, Hạ Lam tiến đến bên tai cô, nhẹ giọng nỉ non.

“Tống Tư Âm......em còn nhớ không? Là em trêu chọc chị trước.”

“ở trong quán bar, chính em lôi kéo tay chị, nói, tỷ tỷ thật sinh đẹp, muốn gả cho tỷ tỷ......”

“em nói em sùng bái chị, nói chị rất lợi hại, em nói......sau này người có thể lấy chị, nhất định là người hạnh phúc nhất trên thế giới này.”

“là em......trêu chọc chị trước!”

Gắt gao mà đem Tống Tư Âm ép chặt vào tường, Hạ Lam mở rộng vòng tay, đem cả người cô giam vào trong ngực mình, tạo thành tư thế bích đông.

Hạ Lam từ trên cao nhìn Tống Tư Âm.

Khi lời nói của Hạ Lam rơi xuống, từng phút giây ở chung với Hạ Lam tựa như thủy triều, hướng vào trong tâm trí của Tống Tư Âm vọt tới.