Chương 54

“ đây chắc chắn là có thể.”

Nghĩ cũng không nghĩ, Chu Đồng liền mặt mày hớn hở mà đồng ý, “nếu như em không để ý thì, Sau khi lấy xong khẩu cung, chúng ta liền có thể…..”

Lời còn chưa nói xong, sắc mặt của Chu Đồng liền trở nên trắng bệnh, cả người nhịn không được mà hít một ngụm khí lạnh, khóe miệng có giật nhìn về phía Hạ Lam bên cạnh.

Hạ Lam mặt không đổi sắc mà nhìn Tống Tư Âm, nhàn nhạt mở miệng. “Chủ Nhật ngày mai em không có tiết, 8 giờ sáng đến cục cảnh sát trình báo.”

“em……hôm nay em đã ngủ cả một ngày rồi, không cần……”

Đang định muốn mở miệng từ chối, Tống Tư Âm liền trực tiếp đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của Hạ Lam.

Theo bản năng mà rụt cổ lại, Tống Tư Âm kinh hãi rồi.

“Được, được! Không thành vấn đề! Tối nay em về sẽ nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai đúng giờ đến cục cảnh sát trình báo.”

“Ừ, trước đi ghi chép đi, sau khi ghi chép kết thúc, chị sẽ đưa em về trường nghỉ ngơi trước.”

Nói xong, Hạ Lam không có do dự mà xoay người rời đi, Chu Đồng cũng nhanh chóng theo sau.

Chỉ là không biết vì sao, Chu Đồng nhăn mặt mà sờ phía sau lưng mình, nhìn biểu tình có vẻ rất đau đớn.

câu hỏi trong bản ghi chép cùng lúc trước không nhiều lắm, chỉ là phải kí tên một cách rất chính thức, chứng minh nội dung trong lời nói của mình.

Tống Tư Âm cũng không sợ hãi giống như ban đầu, nói chuyện so với lúc trước ăn khớp và trình tự rõ ràng hơn rất nhiều.

Chỉ qua khoảng chừng 20 phút, ghi chép liền đã ghi xong rồi.

Vừa từ phòng thẩm vấn đi ra, Tống Tư Âm liền phát hiện một thân ảnh, lẳng lặng mà ngồi ở trên ghế cục cảnh sát, nhắm mắt dưỡng thần.

Ánh trăng trong suốt chiếu vào trên người của người nọ, ở quanh thân của cô hình thành một vầng hào quang màu xanh nhạt, cả người nhìn vào đều toát ra một vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Đây còn chưa xong.

Ánh trăng chưa chiếu đến nửa khuôn mặt kia, dần ẩn vào trong bóng tối, là như vậy thần bí mà thâm thúy.

Nữ tử trước mắt giống như một cây thuốc phiện chí mạng, mọi lúc khıêυ khí©h thần kinh yếu ớt của Tống Tư Âm.

“ghi chép làm xong rồi?”

Thanh âm thản nhiên vang vọng trong không khí, Hạ Lam mở mắt.

“làm, làm xong rồi,” ánh mắt của Tống Tư Âm một khắc cũng không rời khỏi trên người Hạ Lam, dừng một chút, tiếp theo mở miệng.

“kế tiếp chúng ta đi đâu?”

“ký túc xá.”

......

Xe thương vụ chậm rãi chạy về hướng cửa trường học, Hạ Lam nhìn cửa lớn đóng chặt, nhịn không được mà nhíu mày.

“trường học của bọn em xảy ra chuyện kiểu này, lại còn có gác cổng?”

“a......” Tống Tư Âm cúi đầu, ánh mắt lóe ra.

“em cũng không rõ lắm, vừa rồi em ở cục cảnh sát, không biết trường học an bài đối với chuyện này như thế nào.”

Thật ra, Điền Hiểu Manh đã gửi tin nhắn cho Tống Tư Âm trước rồi.

Trường học vì trấn an tâm tình của sinh viên, mấy ký túc xá lân cận, toàn bộ an bài ngủ lại ở khách sạn bên ngoài trường.

Về phần những sinh viên khác, lại phái bảo an tuần tra 24/24 ở gần hiện trường vụ án xảy ra, không cho phép bất kì sinh viên và lão sư tới gần.

Nhân tiện, Điền Hiểu Manh còn gửi cho Tống Tư Âm số nhà của khách sạn nơi bọn họ ở hiện tại, dặn dò sau khi cô làm xong liền đến đây là được.

Nhưng Tống Tư Âm bây giờ.

Không hề muốn đi khách sạn của trường học.

Cô muốn ở cùng với Hạ Lam.

Thản nhiên mà liếc mắt Tống Tư Âm một cái, Hạ Lam không có nhiều lời, chỉ là xoay người ngồi trở lại trên xe của mình.

Ài? Cứ như vậy đi rồi?

Mình có cần theo lên không?

Đang lúc Tống Tư Âm hết sức do dự, cửa kính xe xoát xoát hạ xuống, thanh âm lạnh lùng từ trong xe truyền tới.

“thế nào? Tối nay em có nơi để đi rồi?”

“không có không có, em lên liền đây.”

Tống Tư Âm mừng rỡ, hớn hở mà chạy vào bên ghế phó lái của Hạ Lam.

Rất nhanh, xe chậm rãi dừng ở cửa khách sạn lân cận, Tống Tư Âm ở cửa đợi, Hạ Lam đi vào thuê phòng.

“quấy rầy một chút, tối muốn một phòng tiêu chuẩn.”

Lời này vừa nói ra, chị gái của quầy lễ tân đột nhiên lộ ra thần sắc khó xử.

“thật sự rất xin lỗi vị tiểu thư đây, hôm nay đại học ở gần đây của chúng tôi xảy ra chút chuyện, hiệu trưởng của trường học đã đem mấy khách sạn gần đây của chúng tôi đặt hết toàn bộ cho học sinh sử dụng rồi.”

“bây giờ đã không có phòng dư nữa rồi, xin tiểu thư thông cảm.”

Để cho học sinh sử dụng.

Hơi dừng động tác tìm kiếm thẻ căn cước, Hạ Lam theo bản năng mà nhìn về phía Tống Tư Âm đang đứng ở cửa khách sạn.

Vừa khéo, Tống Tư Âm cũng nhìn về phía Hạ Lam, chớp ánh mắt, trong mắt lóe ra ánh sáng.

Mím môi, Hạ Lam chung quy cũng không nói gì, hơi quay đầu, lại lần nữa nhìn về phía chị gái tiếp tân.

“hiệu trưởng trường học chắc là không thể đặt phòng xa hoa đi?”

“bây giờ đặt một phòng cho tôi.”

Thoáng chốc, trong mắt chị gái tiếp tân hiện lên một sự kinh ngạc, đối mặt với nữ tử trước mắt, không khỏi ngày càng tò mò.

Phải biết rằng, phòng tổng thống một đêm ít nhất cũng phải mấy nghìn tệ.

Khách sạn cao cấp hơn một chút, lên tới vạn cũng có.

Khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng của nữ tử trước mắt, toàn thân toát ra khí tức đẩy lùi người xa ngàn dặm, vừa nhìn chính là một cái cao lãnh chi hoa.

Ai nghĩ tới, cái người cao lãnh chi hoa này vậy mà còn ra tay hào phóng như vậy! Hơn nữa lại còn đem theo một tiểu cô nương bộ dáng học sinh đến đây đặt phòng!

Lẽ nào nói......

“vâng, tiểu thư! Bây giờ tôi sẽ làm cho ngài!”

Thái độ của chị gái tiếp tân tức khắc chuyển biến đến 180 độ, vội vàng đem thủ tục của hai người làm tốt, vẻ mặt tươi cười mà đem hai người đi.

Thẳng đến của thang máy đóng lại một khắc kia, Tống Tư Âm mới cảm nhận được tầm mắt nóng rực kia biến mất.

----------

Tác giả có lời muốn nói:

Nói rồi, không ngược, cũng sẽ không truy thê lò hỏa táng gì.

Chính là cung phản xạ yêu đương của ngốc Tống tương đối dài, trạng thái trước mắt đang trong hỗn loạn, cong mà không tự biết, nghĩ bản thân là thẳng, cần Hạ pháp y dùng chút thủ đoạn đặc thù mới có thể nhận rõ cảm tình của bản thân.