Chương 56

Là vì cô sao?

“thế nào rồi?” Hạ Lam như trước mặt không chút thay đổi, chỉ là trong mắt tràn ngập lo lắng, nhìn Tống Tư Âm, “bây giờ cơ thể có tốt hơn một chút không?”

“chị xoa bóp cho em, có chỗ nào không thoải mái nhất định phải nói với chị.”

Ngón tay dài nhỏ, nặn ở trên cơ thể Tống Tư Âm, một cỗ đau đớn run rẩy nháy mắt quanh quẩn toàn thân.

Thống khổ khiến cho phía sau lưng của Tống Tư Âm ứa ra mồ hôi lạnh, nhíu mày, nhưng lại không dám phát ra âm thanh.

Hạ Lam cũng không dừng lại động tác của mình, vẫn như cũ ở đó vuốt ve liên tục .

“không sao.”

“chờ cơ thể thả lỏng hoàn toàn, thì tốt rồi.”

Tống Tư Âm đau đến nỗi thở hổn hển liên tục, cô hoảng sợ mà phát hiện, tay và chân của chính mình lại không thể động đậy.

“tỷ tỷ, tỷ tỷ! Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?”

“sao em lại không động đậy được? Có phải là em sinh bệnh rồi không? Cơ thể của em tốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?”

“bình tĩnh một chút!”

Một đạo thanh âm trầm thấp vang vọng trong không khí, Hạ Lam nói một câu vô cùng đơn giản, liền làm cho Tống Tư Âm sợ tới mức không thể động đậy.

Thấy người kia rốt cuộc cũng nhu thuận xuống, Hạ Lam thở dài nhẹ nhõm một hơi, lúc này mới chậm rãi mở miệng.

“vừa rồi em là vì sợ hãi quá độ làm cho cơ thể co rút run rẩy, lúc chị nhìn thấy em, mắt của em đã nghẹn đỏ rồi.”

“chị vẫn là lần đầu tiên thấy được người sống sờ sờ bị một khối thi thể hù chết.”

Tuy rằng nghe không hiểu thuận ngữ chuyên ngành trong miệng Hạ Lam, nhưng Tống Tư Âm vẫn là nghe hiểu được tiếng thông tục.

Bản thân bị thi thể dọa thảm rồi, thậm chí thiếu chút nữa mất mạng.

Tống Tư Âm mặt đỏ lên, có chút ngượng ngùng mà thì thào.

“nhưng mà......”

“nhưng mà em một chút ấn tượng cũng không có, em chỉ nhớ là em năm mơ, mơ thấy một mảnh hắc ám, em nhìn không thấy gì hết cũng sờ không được, càng không nghe thấy thanh âm của mình......”

“duy nhất có thể cảm nhận được chính là khối thi thể vặn vẹo kia, sau đó , em cũng không biết gì hết.”

“em......thật sự, cái gì cũng không nhớ rõ.”

Mơ hồ nhận thấy được gì đó, vẻ mặt Hạ Lam có chút cổ quái.

Tống Tư Âm hơi gật đầu, không biết nên nói gì.

Thời gian mười phút trước, Hạ Lam quả thật đã lái xe về tới cục cảnh sát.

Chẳng qua là cô vừa mới chạy tới văn phòng, thì tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập.

Vừa thấy điện thoại biểu thị là Tống Tư Âm, Hạ Lam liền nhíu mày.

Cô vừa mới đi, liền nhịn không được gọi điện thoại cho cô sao?

Thoáng do dự trong chốc lát, Hạ Lam vẫn là nhận điện thoại Tống Tư Âm.

Giây tiếp theo, một tiếng gào thê thảm, liền từ loa điện thoại truyền tới.

“a a a! Đừng gϊếŧ tôi! Đừng gϊếŧ tôi!”

“cứu mạng! Ô ô ô, ai có thể tới cứu tôi với?”

“Tống Tư Âm, rốt cuộc em đang làm cái gì? !”

Hạ Lam bị hoảng sợ, vội vã mở miệng hỏi, nhưng mà, điện thoại chỉ duy trì trong mười giây ngắn ngủi liền bị cắt đứt.

Sau đó Hạ Lam gọi lại như thế nào, đối diện cũng không tiếp điện thoại.

Cuối cùng, Hạ Lam nhịn không được.

Một chân giẫm chân ga, vội vã chạy về phòng tổng thống, đến quầy lễ tân cầm thẻ phòng dự bị, muốn đi vào tìm tòi đến cùng.

Ai biết cửa phòng vừa mở ra, cô liền nhìn thấy Tống Tư Âm đang nằm trong chăn.

Tảng đá trong lòng mới rơi xuống, thanh âm của Hạ Lam không khỏi có chút rét run.

“dùng thủ đoạn này để lừa chị quay lại, chơi rất vui sao?”

“nếu thật sự là em sợ hãi thì, có thể mở đèn để ngủ.”

Đáp lại Hạ Lam chính là một trầm lặng liên tục.

Mơ hồ nhận ra sự tình không đúng, Hạ Lam bước dài xông lên phía trước, xốc lên chăn của Tống Tư Âm.

Chỉ thấy Tống Tư Âm lúc này, tứ chi kéo thẳng, trong tay cầm chặt điện thoại, hai má trướng hồng, vòng eo hơi nâng lên, lơ lửng trong không trung.

Nhìn qua một cái, Tống Tư Âm giống như là bị cương thi nhập vậy.

Người bình thường sẽ ngủ tư thế như vậy sao?

Pháp y cũng là một cái chi nhánh của bác sĩ, vừa mới nhìn một qua một cái Hạ Lam liền nhìn ra Tống Tư Âm đây là tình trạng thở không thông do cơ bắp co thắt nhiều bộ phận trên cơ thể.

Co rút thông thường còn tốt, nhưng Tống Tư Âm bộ dáng này.

Rõ ràng là co thắt cơ thanh quản.

Dưới tình huống nghiêm trọng nhất, là sẽ lấy mạng người!

Cái này, Hạ Lam cũng không quan tâm nhiều như vậy nữa, lập tức động thủ, bắt đầu thức hiện biện pháp cấp cứu khẩn cấp cho Tống Tư Âm.

Vừa dùng khăn ướt chườm lạnh vào cổ Tống Tư Âm, vừa dùng tay nhẹ nhàng nắm hàm dưới của cô, làm cho cổ họng của cô mấp máy.

Khôi phục hô hấp.

Ngay sau đó liền thừa dịp hô hấp lưu thông trở lại, liên tục kêu gọi ý thức của Tống Tư Âm.

Đây cũng là vì sao mà lúc Tống Tư Âm lâm vào chiều sâu hôn mê, nghe thấy có người kêu gọi mình.

Chẳng qua, những lời này, Hạ Lam cũng không muốn nói rõ ràng với Tống Tư Âm.

Đôi mắt của Hạ Lam hơi trầm xuống, cô chưa bao giờ nghĩ tới, tình trạng hoảng sợ của Tống Tư Âm dường như đã đến mức cần phải can thiệp tâm lí.

Cũng đúng, hình ảnh khủng bố lúc trước, cũng chỉ là thấy được mấy tấm ảnh rải rác.

Hôm nay lại thấy được một thi thể sống sờ sờ như vậy.

Tống Tư Âm thậm chí còn sờ cô ấy nữa.

Nghĩ đến bộ dáng lạnh run lúc nãy của Tống Tư Âm, đôi mắt của Hạ Lam cuối cùng vẫn là dịu dàng xuống.

“ngủ đi, vụ án đã có manh mối rồi, rất nhanh sẽ bắt được hung thủ thôi.”

Chóp mũi quanh quẩn mùi hương thơm ngát riêng biệt của Hạ Lam, Tống Tư Âm theo bản năng dùng dầu cọ cọ, ngoan ngoãn nằm ở trên đùi của Hạ Lam.

Ngọn tóc hơi ngứa ngáy ma xát vào đùi của Hạ Lam, làm cho thân thể của Hạ Lam khẽ run lên.

Đôi mắt của cô hơi trầm xuống, một tay đem đầu của Tống Tư Âm từ trên đùi nâng lên, mở miệng nói vấn đề nghiêm túc: “đùi của chị chỉ cho bạn gái của chị ngủ, em là bạn gái của chị sao?”

Lời này vừa nói ra, một cảm giác mất mác nháy mắt quanh quẩn trong lòng của Tống Tư Âm.

Cô lùi đầu của mình về, vẻ mặt đột nhiên ảm đạm xuống, ủy khuất mà đem đầu ở trên đùi của nhấc lên.