Chương 44: Động Thai

Không nên a, kiếp trước Tô Mạn Vân chỉ là giả bộ, chẳng lẽ kiếp này bởi vì quỳ lâu cho nên sảy thai? Tô Mạn Vân hẳn là không đến mức ngu xuẩn như vậy đi, đứa nhỏ trong bụng nàng ta chính là lợi thế duy nhất của nàng ta trước mắt! Chẳng lẽ là đã tự phá thai, vì đứa trẻ mang đến danh tiếng xấu cho bản thân ?

"Quận chúa..." - Diêu thị thoáng nhìn Tô Tịch Nguyệt ở cửa, khóc lóc nhào tới quỳ xuống đất, lôi kéo góc áo của nàng: "Quận chúa, Vân nhi chính là muội muội ruột của ngài a, vì sao ngài lại muốn hại nàng như vậy. "

Tô Tịch Nguyệt lạnh lùng phất lấy bàn tay nắm lấy vạt áo nàng ta, phảng phất như đó là thứ bẩn thỉu gì, không để ý đến Diêu thị, tiến lên hành lễ với lão thái thái trong phòng: "Tổ mẫu. "

Tô lão thái thái lạnh nhạt nhìn nàng một cái, lại nhìn về phía ma ma cao lớn quần áo chỉnh tề ở một bên: "Vị này là Phan ma ma bên cạnh Phương quý phi. "

Phan ma ma nàng tự nhiên quen biết, đối với lão ma ma bên cạnh bà bà cũ này, Tô Tịch Nguyệt cũng không có ấn tượng gì tốt, kiếp trước nàng không ít lần chịu tội của các nàng.

"Gặp Phúc tịnh quận chúa. " - Phan ma ma vẻ mặt cao ngạo liếc Tô Tịch Nguyệt, lại không có bất kỳ động tác hành lễ nào.

Tô Tịch Nguyệt so với nàng ta càng kiêu ngạo hơn , nàng lạnh nhạt hướng nàng ta hơi gật đầu, liền chuyển hướng Tô lão thái thái: "Không biết tổ mẫu tìm ta có chuyện gì? "

Tô lão thái thái đau lòng nhìn Tô Mạn Vân sắc mặt tái nhợt trên giường: "Là Mạn Vân lúc trước nàng quỳ gối trong viện ngươi bị động thai khí, thái y nói có dấu hiệu sinh non. "



Tô Tịch Nguyệt đuôi lông mày khẽ nhíu, quả nhiên không có sảy thai, liền biết hai mẹ con này đang diễn kịch, hôm nay đứa nhỏ này chính là lợi thế duy nhất của Tô Mạn Vân, nàng làm sao có thể nỡ lưu lạc.

Không đợi Tô Tịch Nguyệt nói chuyện, Phan ma ma liền trách cứ nói: "Không biết Phúc Tịnh quận chúa đi nơi nào? Nhưng cố ý không trở về viện tử, hại Tô di nương thiếu chút nữa sinh non. "

Tô Tịch Nguyệt vừa nghe lời này, sắc mặt trong nháy mắt liền trầm xuống: "Ma ma lời này là ý gì? Bổn quận chúa có trở về viện hay không có liên hệ với Nhị muội muội động thai khí không? "

Phan ma ma thấy Tô Tịch Nguyệt không để nàng vào mắt như vậy, càng không thích nàng: "Sao lại không có? Quận chúa vẫn không trở về viện tử, mới để Tô di nương quỳ gối trong viện, nếu quận chúa có thể sớm trở về, Tô di nương sẽ không động thai khí. "

Tô Tịch Nguyệt bị tức giận cười: "Lời này thật không có đạo lý, Nhị muội muội vì sao phải quỳ trong viện bản quận chúa ? Là bổn quận chúa để cho nàng ta quỳ sao? "

Một câu nói trong nháy mắt đem Phan ma ma hỏi á khẩu không nói nên lời.

Tô Mạn Vân nằm trên giường giả bệnh yếu thấy tình thế không đúng, rốt cục nước mắt lưng tròng mở miệng với Tô Tịch Nguyệt: "Đại tỷ tỷ, thực xin lỗi, hết thảy đều là lỗi của ta. "