Chương 5: Nhớ

Tiễn Tưởng Thần Minh về, Mạc Lệnh Thu vào nhà tắm tắm rửa, cả người nhớp nháp mồ hôi khiến anh thấy cực kì khó chịu, chỉ muốn nhanh chóng chạy đi tắm.

Đến khi cả người ngồi vào trong bồn tắm lớn, được nước ấm bao quanh thân thể, Mạc Lệnh Thu mới thở phào nhẹ nhõm.

Tối hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, anh còn chưa kịp suy nghĩ rõ ràng.

Lúc này, hương thơm thoang thoảng mùi cam quýt của sữa tắm khiến cả người anh thả lỏng, đầu óc cũng tỉnh táo lại rất nhiều.

Chỉ là lúc đi chạy thì gặp được một alpha, rồi khiến anh đột nhiên động dục, đây là chuyện mà anh không ngờ đến. Bởi vì thuốc ức chế anh dùng không phải là thuốc ức chế của omega được bán công khai trên thị trường, mà là thuốc ức chế dài hạn do chính bố mẹ anh nghiên cứu chế tạo.

Bố mẹ Mạc Lệnh Thu đều là nhà nghiên cứu khoa học ưu tú cấp quốc gia, chủ yếu tham gia vào những nghiên cứu về chất dẫn dụ, vì hàng năm không ở nhà, Mạc Lệnh Thu từ nhỏ đã tự lập, ngoan ngoãn hơn so với bạn bè đồng trang lứa.

Ưu điểm lớn nhất của loại thuốc ức chế dài hạn này chính là một năm chỉ sử dụng một lần, có thể làm cho kì động dục ba tháng xuất hiện một lần của omega trì hoãn thành một năm một lần, nhưng thời gian của kì động dục sẽ không thay đổi, vẫn kéo dài trong vòng bảy ngày.

Từ sau kì phân hóa giới tính năm mười tám tuổi, Mạc Lệnh Thu luôn sử dụng loại thuốc ức chế dài hạn này, điều khác thường duy nhất là kì động dục chưa từng xuất hiện trong mười một năm qua nay đã đến.

Lúc mới đầu, bố mẹ anh lo lắng sức khỏe của anh sẽ có vấn đề, nhưng quan sát một thời gian dài, mọi chỉ số của cơ thể anh đều bình thường, chất dẫn dụ cũng chưa bao giờ xuất hiện sự khác thường, chỉ có thể tạm thời coi anh là một trường hợp hiếm hoi, có lẽ là do sự khác biệt về thể chất.

Việc động dục ngày hôm nay khiến anh ý thức được rằng, một omega trong kỳ động dục quả thực có thể trở thành một người chỉ biết thỏa mãn du͙© vọиɠ của bản thân, tuân theo bản năng của dã thú, nếu không phải bản thân anh có ý chí mạnh mẽ, có lẽ đã sớm kéo Tưởng Thần Minh cùng nhau đắm chìm.

Nghĩ đến đây, ánh mắt đờ đẫn của Mạc Lệnh Thu hơi biến đổi, bỏ cánh tay đang vắt trên thành bồn tắm vào trong nước ấm, nhỏ giọng lẩm bẩm: "...Tưởng Thần Minh cũng được đấy chứ."

Cùng với đó là Tưởng Thần Minh, người đã trải qua một đêm không bình thường, đã bắt taxi về trường, vì vội vàng chạy vào kí túc xá trước khi đóng cổng, cậu còn bị dì quản lí kí túc trêu chọc rằng có phải đi hẹn hò không.

Tưởng Thần Minh vò tóc, tự tìm lí do cho bản thân: "Sân thể thao của trường đang sửa, cháu ra ngoài chạy bộ, không cẩn thận nên chạy hơi xa thôi ấy mà". Suýt chút nữa là đêm nay còn không về kí túc ấy chứ.

Tất nhiên, câu cuối cùng cậu chỉ dám nghĩ ở trong lòng.

Quản lí là beta bị cậu làm cho buồn cười : "Ngày nào cháu cũng tập luyện, chẳng trách mấy nhóc omega kia lại thích cháu, thư tình dì cầm hộ cháu nhiều đến nỗi sắp không nhét được vào ngăn kéo rồi đấy."

Tưởng Thần Minh vẫn chưa phản ứng lại, trong ngực đã ôm một xấp thư tình dì quản lí đưa cho, có bức được cho vào phong thư, có bức không, chỉ gấp vào đơn giản, nhưng trong đống thư tình này lại trộn lẫn rất nhiều mùi hương của chất dẫn dụ.

Dì quản lí là beta, không ngửi thấy là bình thường, nhưng Tưởng Thần Minh là alpha hàng xịn, giác quan nhạy cảm hơn nhiều so với người khác, cậu chỉ cảm thấy mùi chất dẫn dụ trộn vào nhau vô cùng gay mũi, không nhịn được mà đẩy dịch ra xa.

"Cảm ơn dì ạ, cháu về kí túc xá trước đây." Tưởng Thần Minh vội vàng chào tạm biệt rồi chạy một mạch về phòng.

Đại học A là đại học không phân biệt về giới tính, cho nên trong trường có cả sinh viên là alpha, beta và omega, nhưng vì an toàn của sinh viên, kí túc xá vẫn được phân chia theo giới tính.

Phần lớn alpha từ lúc sinh ra đã có cảm giác ưu việt, vì thế lúc ba alpha bạn cùng phòng của Tưởng Thần Minh nhìn thấy cậu cầm nhiều thư tình như thế về phòng, nói họ không ngưỡng mộ là giả, nhiều hơn nữa thì còn có một loại cảm giác ghen tị.

"Bậc thầy tình yêu lại cầm nhiều thư tình về thế?" Bạn cùng phòng vừa trêu trọc vừa hâm mộ nói.

1

Đối với xưng hô "bậc thầy tình yêu" này, Tưởng Thần Minh đã nói rất nhiều lần, hi vọng mấy người bạn cùng phòng đừng có gọi như thế, nhưng mấy người này lại coi đó là một niềm vui, cậu dễ tính nên cũng chẳng muốn nhắc lại, dù sao mọi người cũng chẳng có ác ý gì.

"Tất cả đều có mùi hương luôn này". Một người đi đến cạnh Tưởng Thần Minh, tiện tay cầm một phong thư ngửi thử, lại càng ngưỡng mộ hơn.

Tưởng Thần Minh lười phản ứng, lấy lại thư rồi đem đi xử lí.

Nhìn thấy xấp thư bị xé nát, những người còn lại rất phối hợp mà ồ lên vài tiếng, Tưởng Thần Minh đập bọn họ mấy cái, không đùa giỡn với họ nữa rồi cầm đồ dùng cá nhân đi vào phòng tắm.