Chương 9

Hạ Tri Trúc đối với động tĩnh bên Lăng Vọng Tinh hoàn toàn không biết gì, cậu còn bị nhốt ở trong phòng tối, tổ tiết mục muốn cậu nói ra xưng hô Lăng Vọng Tinh dùng để gọi cậu, nói đúng một cái được 50 tệ.

Hạ Tri Trúc nghe thấy yêu cầu này, hơi ngẩn ra một giây, đối với người khác thì đây là câu hỏi cho điểm, còn đối với bọn họ mà nói lại là câu hỏi nếu không cẩn thận sẽ bị lộ tẩy.

Hạ Tri Trúc nghĩ nghĩ, hỏi nhân viên công tác của tổ tiết mục: “Xưng hô gì cũng được đúng không?”

“Chỉ cần trùng với câu trả lời của Lăng Vọng Tinh bên kia là được.”

Như vậy sao.

Hạ Tri Trúc tự hỏi xem Lăng Vọng Tinh sẽ trả lời như thế nào, bọn họ lén lút nói chuyện cũng không nói nhiều hơn một bàn tay, dưới tình huống không quen thuộc đối phương có thể xưng hô với mình cũng chỉ có mấy cái này.

Cậu không chút nghĩ ngợi liền trả lời: “Tiểu Hạ, Tiểu Tri, Tiểu Trúc, Hạ Hạ, Tri Tri.”

【 Sao cùng Lăng Vọng Tinh nói ra xưng hô không sai biệt lắm, lúc riêng tư hai người cũng gọi như vậy sao? 】

【 Tần Vĩnh Siêu còn nói Lăng Vọng Tinh quá có lệ, kết quả người ta thật sự gọi nhau như vậy. 】

【 Cái này gọi là gì nhỉ, tình thú của vợ chồng son? 】

【 Tôi đang chờ nghe xưng hô kí©h thí©ɧ nhất! Trời mới biết lúc Lăng Vọng Tinh nói ra hai cái xưng hô kia, nụ cười trên mặt tôi có bao nhiêu khoa trương. 】

【 Only fans không nghe được hai cái xưng hô kia a a a a a ô ô ô ô ( khóc đến thiếu oxy ) 】

Hạ Tri Trúc nói xong, chờ tổ tiết mục tuyên bố cậu đúng mấy cái, kết quả nhân viên công tác trước mặt khô cằn nhìn cậu, hai ba giây qua đi xác định cậu thật sự không muốn bổ sung thêm, liền hỏi: “ Cậu không nghĩ thêm chút sao? Nhiều hơn một cái xưng hô là có cơ hội được thêm 50 tệ đó.”

Hạ Tri Trúc lại ngẫm nghĩ tự hỏi vài giây, nhíu mày, lắc đầu nói: “ Hết rồi, thật sự hết rồi.”

Nhân viên công tác liền tuyên bố đáp án của Lăng Vọng Tinh, cậu đúng bốn cái, đang nói ở câu hỏi xưng hô tặng điểm này bọn cậu có được hai trăm tệ nhưng ngay sau đó hắn lại nói: “Kỳ thật Lăng Vọng Tinh còn nói hai cái xưng hô, bảo bối cùng bé ngoan, Tiểu Hạ là không nhớ tới sao?”

Nhân viên công tác trêu ghẹo mà nói, sau đó họ liền nhìn thấy Hạ Tri Trúc ngẩn ra hai giây, lỗ tai cậu bắt đầu đỏ lên sau đó từng chút một mà lan từ vành tai đến trên mặt, cả khuôn mặt mắt thường có thể thấy được đỏ lên, khuôn mặt trắng nõn giống như được phủ một lớp đường mỏng ngon miệng.

Nhân viên công tác kinh ngạc mà nhìn biến hóa của Hạ Tri Trúc, có nữ nhân viên công tác không nhịn được mà dùng tay bưng kín miệng.

Dễ thương quá!

Vẻ ngoài của Hạ Tri Trúc không phải loại hình thanh thuần như bông hoa trắng thuần khiết, vẻ ngoài diễm lệ đến mức cùng cậu đứng chung một chỗ cũng sẽ cảm thấy áp lực, nhưng giờ phút này rất dễ dàng có thể thấy cả người cậu đang thẹn thùng, ánh mắt mềm mại lại xấu hổ, ngay cả cổ cũng đỏ.

“…… Có thể đừng nhìn tôi không?” Hạ Tri Trúc dùng tay che mặt, tiếng nói vì xấu hổ mà trở nên mềm mại, trốn tránh ánh mắt của nhân viên công tác.

Làn đạn đều choáng váng.

【 Hạ Tri Trúc mặt đỏ?!! Làm sao mà cậu ấy có thể vừa quyến rũ lại vừa ngây thơ?! 】

【 Thật sự tổ tiết mục vừa nói ra hai cái xưng hô kia, mặt Hạ Tri Trúc một chút liền đỏ bừng, mẹ ơi, trong đầu tôi đột nhiên tưởng tượng ra rất nhiều thứ, dễ mặt đỏ như vậy, khẳng định lúc ở riêng chọc rất vui……】

【 Nói không chừng sẽ làm cậu gọi một ít xưng hô kỳ kỳ quái quái, sau đó mặt sẽ không ngừng đỏ, toàn thân trên dưới đều sẽ đỏ hồng, Lăng Vọng Tinh anh thật là có phúc khí nha!! 】

【 Tôi mới vừa rồi còn nghi hoặc, Hạ Tri Trúc sao không nói chút xưng hô thân mật, giữa người yêu lại không có xưng hô thân mật cũng quá không bình thường, đã phá được nghi án, là do chính cậu ấy chịu không nổi. 】

【 Lầu trên mau nói, sao lại chịu không nổi! 】

【 Vừa nói như vậy, tôi đột nhiên có một cái suy nghĩ mới, có thể nào hai cái xưng hô chúng ta vừa nghe đều là xưng hô chịu không nổi, kỳ thật đây đã là xưng hô không quá buồn nôn của đôi tình nhân nhỏ có thể lấy ra tới? 】

【 Nói có sách mách có chứng, làm người tin phục. 】

Nhân viên công tác sau khi kinh ngạc, mang vẻ mặt cười hiền từ, làm một chương trình tình yêu, ngẫu nhiên sảy ra chuyện, đôi mắt phát hiện ra đường của bọn họ là không thiếu, trêu ghẹo nói: “Tiểu Hạ dễ thẹn thùng như vậy sao?”

Hạ Tri Trúc bình tĩnh lại, cảm thấy nhiệt độ trên mặt đã tan đi chút, đây là phản ứng sinh lý, cậu cũng không có biện pháp khống chế, lúc trước còn có khẩu trang hỗ trợ che đậy, hiện tại chính cậu cũng có thể cảm nhận được độ nóng, không cần nghĩ khẳng định đỏ.

Một tay giơ lên quạt gió, hít một hơi thật sâu nửa thật nửa đùa nói : “Không có biện pháp, đó là Lăng Vọng Tinh đó, thật sự có người có thể chống cự sao? Ngay cả ngày nào cũng nhìn thấy cũng không có biện để pháp.”

Cho nên thật sự không phải do cậu!

Tổ tiết mục không có nắm chặt không bỏ, thân thiện mà cười cười, sau có nhân viên công tác bưng khay có mấy đồ vật lại đây: “Khách mời có thể chọn một vật ở trong khay đồ này treo trên cửa, nếu nửa kia của các bạn đoán trúng cửa phòng của các bạn thì các bạn có thêm một trăm tệ khen thưởng! Nếu đoán sai, thật đáng tiếc phải khấu trừ một trăm tệ.”

Hạ Tri Trúc nhìn theo khay đạo cụ tổ tiết mục chuẩn bị, có túi tiền, vỏ sò, còn có một đóa hoa nhựa, cùng một con chim nhỏ được khắc bằng gỗ.

Hạ Tri Trúc tò mò nhìn về phía tổ tiết mục: “Nếu tôi chọn một cái trong này rồi thì khách mời khác cũng có thể chọn lại cái đó nữa sao?”

Tổ tiết mục giải thích nói: “Đúng vậy, khách mời có tính tự chủ mới có thể đo lường ra được chân ái.”

Không hiểu mấy thứ này sao lại liên quan đến chân ái.

Ánh mắt Hạ Tri Trúc ở trên khay dạo qua một vòng, làn đạn đều đang đoán xem cậu sẽ chọn vỏ sò hay là chim nhỏ khắc bằng gỗ, nơi này là thành thị ven biển, vỏ sò rất hợp với hoàn cảnh, chim gỗ được khắc sinh động như thật, đã có hai vị nữ khách mời lựa chọn.

Hạ Tri Trúc lại không chút do dự cầm hoa nhựa trên khay, còn đối với màn ảnh cười giải thích: “Hy vọng tình yêu của chúng ta cũng có thể giống như đóa hoa này, vĩnh viễn không héo tàn.”

Khi cậu nói chuyện trên mặt mang theo chút tươi cười, có chút dịu dàng, làn đạn đều bị nụ cười của cậu kí©h thí©ɧ đến điên cuồng liếʍ màn hình.

Tổ tiết mục lấy đoá hoa nhựa treo ở trên cửa, sau đó chúc phúc nói: “Chương trình của chúng tôi được gọi là đá tình yêu thử vàng, sau khi tham gia nhất định có thể lâu lâu dài dài.”

______

Một tổ khách mời khác từ trong phòng tôt tiết mục thuê đi ra, dựa theo quy tắc bọn họ phải dựa vào bốn kiện đồ vật treo ở trước bốn cánh cửa đang đóng chặt này thành công tìm được nửa kia của mình, nếu đoán sai còn bị khấu trừ tiền.

“Tìm như thế nào? Cả bốn dạng đồ vật này đều không có tý manh mối nào.” Tần Vĩnh Siêu đi ra ngoài ý đồ nghe chút động tĩnh ở trong phòng, bị nhân viên công tác vô tình ngăn lại.

“Không được gian lận, chỉ có thể dựa vào bốn đồ vật này để đoán.”

Vài vị khách mời đối với bốn đồ vật treo trên cửa vây quanh suy đoán, Trương Cần nói: “Đầu tiên loại trừ chim nhỏ khắc từ gỗ, Thiên Thiên là người không có tế bào văn nghệ, hoa nhựa này thật ra có chút khả năng.”

Tiêu Nhất Hạc cũng nói: “Nữ sinh đều thích hoa? Nhưng vỏ sò cũng rất đẹp.”

Trương Cần đi tới cho hắn đề kiến nghị: “Cậu nhìn kìa, có hai cánh cửa đều treo vỏ sò, Tưởng Văn Văn nếu là thích vỏ sò, xác suất lựa chọn đại đại tăng lên, 2 chọn 1, rất dễ dàng, hoa này để lại cho tôi đi.”

Tiêu Nhất Hạc nhìn dáng vẻ có vẻ là đã dễ dàng bị thuyết phục, ở trước hai cảnh cửa giống nhau cùng treo vỏ sò do dự, nhưng thật ra Tần Vĩnh Siêu sau khi nhìn kỹ mấy dạng đồ vật, không chút do dự đi về cánh cửa treo chim nhỏ khắc bằng gỗ kia.

Không ai cùng hắn tranh, Trương Cần tự động mà đi hướng cánh cửa treo hoa nhựa kia, đi đến nửa đường, liền nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng nói không nhanh không chậm: “Tiền bối, anh chọn sai rồi.”

Trương Cần lớn hơn Lăng Vọng Tinh vài tuổi, thời gian vào giới giải trí so với anh cũng dài hơn, nhưng về thành tựu thì còn xa xa so ra kém.

Hắn nhìn đoá hoa treo trên cửa, hoa nhựa được làm rất xinh đẹp, nhưng cùng hoa thật vẫn có chút khác biệt nhất định, lắc đầu kiên trì nói: “Thiên Thiên rất thích hoa.”

Lăng Vọng Tinh đi tới, thong thả ung dung, cùng mấy vị khách mời khác có tính tích cực như vậy bất đồng, anh luôn chầm chậm có vài phần ưu nhã, trong miệng gọi Trương Cần tiền bối, lại một bước cũng không nhường: “Thật sự chọn sai.”

Không khí có chút giằng co, Trương Cần nhìn về phía Lăng Vọng Tinh, hắn cùng Lăng Vọng Tinh gặp qua ở mấy lễ trao giải lớn, đối phương không giống trong lời đồn, trên người luôn có cuồng vọng không thể che giấu, giống một ít loại hình mãnh thú ăn thịt to lớn, lười biếng cũng cho người khác cảm giác áp bách rất lớn.

Trương Cần tự hỏi vài giây, nhường một bước: “ Cậu muốn chọn cái này?”

Lăng Vọng Tinh có thể chắc chắn như vậy, phỏng chừng là nghĩ là Hạ Tri Trúc ở bên trong.

Lăng Vọng Tinh gật đầu, hoa nhựa, trong chương trình hẳn là chỉ có hai người bọn họ mới biết ám hiệu này.

Trương Cần đi về hướng một cánh cửa khác treo vỏ sò, Lăng Vọng Tinh đứng ở cửa phòng có treo hoa nhựa trước cửa.

Thời gian chờ đợi trước lúc cánh cửa được mở ra, người dẫn chương trình Tiểu Nguyên còn hỏi một câu: “Các bạn chốt rồi sao? Thật sự không cần suy nghĩ một chút nữa sao? Chọn sai sẽ bị khấu trừ một trăm tệ, các khách mời cũng có thể chọn cùng một cánh cửa, xem nữ thần may mắn đang ở trên người ai.”

Nghiễm nhiên là một bộ xem náo nhiệt không chê đại sự.

Trương Cần vừa mới nhìn sang Lăng Vọng Tinh, đối phương đã lạnh lùng cười, tiếng nói đều mang lên công kích: “Tiền bối, đây là nhà tôi.”

Trương Cần: “……”

Được rồi, không thể trêu vào.

Tiểu Nguyên thấy mọi người đều đã lựa chọn xong, tấm tắc hai tiếng rồi để cho bọn họ tự mình mở cửa.

Tần Vĩnh Siêu mở cửa, giang hai tay nghênh đón Lý Sơ Nguyệt bên trong, Tiêu Nhất Hạc cùng Trương Cần mở cửa, thấy rõ người bên trong sắc mặt cứng đờ, bọn họ chọn đồ vật đúng rồi, nhưng người bên trong lại sai rồi, người trước mặt Tiêu Nhất Hạc là Ứng Thiên Thiên, còn trước mặt Trương Cần lại là Tưởng Văn Văn.

Ứng Thiên Thiên cười lạnh đi ra: “Còn nói tôi không có tế bào nghệ thuật, anh liền chọn người cũng không đúng!”

Trương Cần xấu hổ đến đỏ cả mặt.

Tưởng Văn Văn vốn dĩ cũng có chút tức giận, nhìn đến Ứng Thiên Thiên còn thảm hại hơn, chút tức giận này đều tan.

Tổ tiết mục thích nhất loại tình tiết này, máy quay liên tục hướng về phía hai người Trương Cần và Ứng Thiên Thiên.

【 Không trách Ứng Thiên Thiên tức giận, tôi cũng phục thẳng nam mấy người, con gái thích hoa, nhưng hoa thật cùng hoa nhựa là khác nhau, có hiểu hay không? 】

【 Biểu hiện của bọn họ làm tôi tin tưởng nếu ai đó bảo mua món đồ này tặng cho một cô gái có thể khiến cô ấy cảm động rơi nước mắt thì thật sự sẽ có người mua. 】

Chờ đến khi tới lượt Lăng Vọng Tinh, không nghi ngờ, người bên trong đúng là Hạ Tri Trúc.

Khi Hạ Tri Trúc nghe thấy Lăng Vọng Tinh chọn trúng cánh cửa của mình, vẫn luôn tự động viên bản thân, cậu cùng Lăng Vọng Tinh chân chính mặt đối mặt có thể thấy rõ biểu tình của đối phương tiếp xúc như vậy còn không quá nhiều.

Lúc đeo khẩu trang, nhìn không rõ biểu tình, cậu có thể tùy ý mà dựa vào trong l*иg ngực đối phương, nhưng làm trò trước mặt nhiều người như vậy, Hạ Tri Trúc thừa nhận, cậu có chút e dè.

Sợ quá sẽ không khống chế được biểu tình, lúc diễn còn có thể bị lộ, nếu là bị lộ cậu liền xong đời!

Lúc cánh cửa được mở ra Hạ Tri Trúc không ngừng chuẩn bị tâm lý cho chính mình.

Lăng Vọng Tinh vừa ngước mắt liền thấy Hạ Tri Trúc, cậu còn ăn mặc bộ quần áo lúc ở sân bay, không có khẩu trang che đậy, cặp mắt kia phá lệ trong suốt, cánh môi đỏ hơi mím lại, có chút khẩn trương nhìn qua.

Cùng lúc ở sân bay có chút khác rất nhỏ, có lẽ là do tất cả biểu tình đều bị bại lộ ở dưới màn ảnh, một biểu tình rất nhỏ cũng đều sẽ bị người khác phỏng đoán phân tích.

Lăng Vọng Tinh không chú ý đến phản ứng của người xung quanh, tiến lên một bước, chủ động tới kéo Hạ Tri Trúc ra ngoài.

“ Làm sao vậy, ngốc rồi sao?” anh hơi nghiêng người, cúi đầu, hạ thấp giọng giống như là đang thì thầm: “ Đã nói là sẽ đến cứu em mà.”

Làn đạn rậm rạp đến mức sắp không nhìn thấy mặt người.

【!!!!! Được xem Lăng Vọng Tinh dỗ người trực tuyến! 】

【 Chớt mất thôi! Tôi thành pháo hoa phát sáng ra mấy chữ: Lăng Vọng Tinh và Hạ Tri Trúc thật xứng đôi chết mất!! 】

【 a a a a a a! Ngọt chết tôi rồi! Tiểu vương tử và kỵ sĩ của cậu!! 】