Chương 6.1: Anh là quái vật

Edit: Aimy

Trường học đệ nhất tinh tế có quy mô cực kỳ rộng lớn.

Chỉ riêng một sân bay đã chiếm diện tích hơn một ngàn mẫu (10 000 mét vuông). Viện của mỗi hệ đều được các gia tộc nỗ lực tu sửa và khuếch trương không ngừng, xa hoa đến mức khó tin. Đến nay, đường đi được lát bằng đá đen quý hiếm, ngẩng đầu lên thì thấy những bức tường năng lượng và cảnh tượng thịnh vượng của AI.

Tống Kinh Kiêu vừa nghe tiểu tam giải thích về cốt truyện gốc của nơi này, vừa quan sát xung quanh.

【Một đám tự xưng là con em quý tộc, theo chân người có bối cảnh quyền thế là trùm trường Chu Hạo Bác để áp bức người khác, muốn gϊếŧ chết nguyên chủ để đứng ra bảo vệ Chử Bạch Trà.

Cuối cùng, nguyên chủ bị nhóm người này chơi đùa đến nửa sống nửa chết, thậm chí còn phải uống nướ© ŧıểυ của nhóm Chu Hạo Bác.】

Tống Kinh Kiêu lập tức nhíu chặt mày.

Mặc dù nguyên chủ không phải là người tốt lắm, nhưng cũng không nên bị làm nhục như vậy. Không cần nhắc đến đoàn đội của vai chính, bọn họ đứng ra bảo vệ Chử Bạch Trà là có lý do chính đáng, nhưng đám lâu la này dựa vào cái gì cũng đến dẫm một chân?

Tống Kinh Kiêu nghĩ vậy, liền hỏi ra miệng.

03 đáp lại:【Bởi vì bọn họ là quý tộc, có thể muốn làm gì thì làm.】

——theo sự phân chia giới tính của thế giới này, tin tức tố và cấp bậc tinh thần lực tạo nên sự chênh lệch bẩm sinh, qua thời gian dài hình thành khoảng cách không thể xóa bỏ giữa người giàu và người nghèo, giai cấp cách biệt, cho nên phần lớn các tinh khu đều có sự phân biệt giai cấp và kỳ thị giới tính nghiêm trọng, khu dân nghèo và những khu bần cùng là những nơi chịu ảnh hưởng nặng nề.

Những quý tộc xưa còn sót lại ngồi an phận một góc, trong khi đó những quý tộc tự phong thì tranh đoạt khắp nơi, chiếm đoạt những Beta và Omega không chống lại được, một phần bị bán vào chợ đen, phần còn lại trở thành người hầu hoặc công cụ sinh lý của quý tộc.

Và đây chỉ là một góc của những hành vi bẩn thỉu của các quý tộc.

Tống Kinh Kiêu bất giác rùng mình, không thể kiểm soát mà dùng sức nắm chặt tay.

Có thể tưởng tượng, tương lai anh phải đối mặt với một con quái vật khổng lồ như thế nào, trong ngực anh như bị áp lực vô hình của thời thế này đè nặng đến mức khó thở.

“Tống Kinh Kiêu, chịu chết đi!”

Chiếc tinh thuyền dẫn đầu phát ra tín hiệu xung phong, những chiếc khác liền ùa lên, nhưng xét thấy xung quanh đỗ quá nhiều xe huyền phù và tinh thuyền, bọn họ vẫn chưa phát động năng lượng hay đạn pháo công kích, mà kéo một tấm lưới lớn không rõ chất liệu, ý đồ ép anh dừng lại.

Tống Kinh Kiêu cười lạnh, thông qua tinh thuyền phát ra tín hiệu:【Có gan thì lên đấu ở sân diễn luyện của chúng ta, cơ giáp đối chiến, các ngươi cùng nhau lên. 】

Thực ra, anh chủ yếu lo lắng rằng trận chiến tinh thuyền sẽ gây sát thương quá lớn, hư hại tài sản của người khác rồi không thể bồi thường nổi.

“Đồ chó, mồm to sủa gắt!”

Chu Hạo Bác dùng loa phóng thanh giận dữ hét: “Đợi lát nữa đem ngươi đánh thành bã!”

Lời thô tục nói ra nhưng không ai dám can thiệp.

Khi một loạt tinh thuyền hạ cánh, từng người mở ra những chiếc cơ giáp hoành tráng, lấp lánh ánh sáng lên sân khấu. Tống Kinh Kiêu cũng điều khiển chiếc cơ giáp mới mua của mình xuất hiện trước mọi người.

Chợt, tiếng hít nín vang lên hết đợt này đến đợt khác, khuếch đại xuyên qua bao nhiêu lớp vỏ cơ giáp.

“Cái kia… Lão đại, không phải anh vẫn luôn hẹn trước nhưng không đoạt được cơ giáp cao cấp sao?!”

“Phế vật này từ đâu ra lấy được tinh thuyền cao cấp cùng cơ giáp cao cấp, chẳng lẽ là sau vụ bắt cóc, lại đi đoạt lấy hoặc ăn cắp?”

“Khả năng em không đối đầu với cơ giáp cao cấp được đâu.”

...

Chu Hạo Bác bị ồn ào đến dậm chân: “Chỉ bằng tinh thần lực cấp D của hắn thì dù có cơ giáp cao cấp cũng chẳng phát huy được tác dụng gì, hoảng hốt làm gì?

“Đều tiến lên cho anh!”

Vì thế, trong khu rộng mênh mông của trường, một đống cơ giáp kêu loạn điên cuồng đuổi theo Tống Kinh Kiêu, dẫn tới vô số bạn cùng trường chú ý liên tiếp.

Có người còn trực tiếp click mở quang não, mở ra phòng phát sóng trực tiếp tại nơi nổi tiếng nhất Tinh Võng là “Lâm Uyên", nhằm chiếu ra cho thiên hạ thấy kết cục chật vật thê thảm của Tống Kinh Kiêu, cũng như kiếm một khoản tinh tệ lớn.

Khu diễn luyện của trường cần cung cấp cho nhiều lớp học cơ giáp, cho nên diện tích cực kỳ rộng lớn, và trang bị phòng cách ly đầy đủ.

Không bao lâu, bên ngoài liền tụ lại các học sinh từ các hệ khác nhau, trong đó không thiếu học sinh hội nhân viên. Mặc dù biết rõ việc đánh nhau là vi phạm nội quy trường học, họ vẫn lựa chọn khoanh tay đứng nhìn. Rốt cuộc, không có giáo viên hay lãnh đạo nào đến ngăn cản, họ cần gì phải rước họa vào thân?